Nhược Nhược bước vào trong, cô thấy Ôn Thiếu Phàm đang ngồi trên cái giường rộng hút thuốc khói thuốc làm cô nhòe mắt trước cái vẻ đẹp trai của anh, anh không mặt áo để lộ cơ bụng sáu múi từng đường nếp hiện ra rõ ràng, khuôn ngực rộng cùng cơ bắp cuồn cuộn, dáng vóc chuẩn như siêu mẫu trên tạp chí cô hay xem, có mấy giọt nước còn vương lại ở cổ, hình như anh mới tắm xong, mùi hương thoang thoảng rất dễ chịu
_Thứ trâu bò nữa đêm còn tắm bệnh chết đi, chắc làm bậy xong nên nới tắm giờ này
Nhược Nhược lảm nhảm, tuy mạnh miệng nhưng cô vẫn không dám ngẩng mặt lên, cô sợ nhìn gần thế này thì con tim non nớt không nghe lời sẽ đập liên tục, mặt mày cũng đỏ lên, cho đến khi Ôn Thiếu Phàm đến gần nâng cằm cô...nhưng vừa nhìn thoáng cô một cái anh đã trợn mắt
_A....
Cô ngượng quá chạy vọt ta ngoài, cô xuống lầu tìm người giúp đỡ...
_Sao...sao mình có thể không mặt áo ngực mà đến đây được chứ? hic... xấu..xấu hổ chết mất, cũng tại cái tên đó làm mình cuống lên đi gấp quá hic...
_Nhược tiểu thư, cô có cần giúp gì không?
Một cô hầu gái đến gần vỗ vai cô
_Thật ngại quá, cô có thể cho tôi mượn....cái áo khoát nào dày dày một chút được không?
Cô hầu gái nhịn cười nhìn cô, cô hầu gái vào trong lấy cho cô cái áo khoát, cô cũng đỏ mặt, cô đi lên phòng để gặp ôn thần
_Nửa đêm nửa hôm gọi đến...hừ..
_Thưa Ôn chủ tịch anh gọi tôi có gì không ạ?
Nhược Nhược cúi mặt nhưng lòng không phục
_Giặt áo
Ôn Thiếu Phàm không nhìn cô, anh chau đầu vào quyển sách, quả thật rất kiệm lời
_Hừ...muốn hành hạ ta đây mà...
_Tập đoàn này có nhiều sân bay, nhưng chưa cái nào đạt chuẩn như của cô
Ôn Thiếu Phàm khẽ cười nụ cười thật đẹp, không biết kiếp trước anh có phải là thiên thần hay không, đẹp hết phần người ta, Nhược Nhược ngây người nhìn, nhưng được ba giây thì bừng tỉnh, anh là đang sỉ nhục vòng một của cô mà
_Nhịn đi Nhược Nhược...nhịn..
Nhược Nhược đến bên cái ghế anh ngồi với lấy cái áo lúc sáng, trong lòng cố kìm nén nhưng...
_Ôn chủ tịch thân mến, chắc anh biết băng tan ở Bắc cực phải không? băng ở đó cũng ngang ngửa với lớp băng trên mặt của anh đó
_Hở....
Ôn Thiếu Phàm hơi bất ngờ khi có người dám trả treo với mình, Nhược Nhược cũng nhận ra cô đang chọc giận một con sư tử, nhỡ đâu anh nổi thú tính đè cô xuống giường thì sao? cho nên cô cắn môi chạy nhanh vào tolet giặt áo mau còn về...
5 phút...
10 phút...
15 phút...
́Ôn Thiếu Phàm vẫn cấm cúi đọc sách mộ̣t lúc sau lâu quá không thấy động tĩnh gì nên anh mới vào tolet tìm cô, thì ra cô không giặt áo mà còn cảm thấy không khí trong phòng tắm cao cấp thật ...thích hợp cho việc ngủ nên đã ngủ ngay dưới sàn, cũng vì cô chưa bao giờ nhìn thấy một nơi sang trọng như biệt thự của anh, không thiếu thứ gì còn có không gian rất dễ chịu dễ đi vào giấc ngủ
Ôn Thiếu Phàm cau mày, anh đứng chống hông nhìn cô gái nhỏ dưới sàn liền dùng chân khều khều lên vai cô...
_Ưʍ...để ngủ coi...
_Bụp!!!
Nhược Nhược đang ngủ nhưng cô cảm thấy có gì đó không đúng, một lực không mạnh cũng không nhẹ đạp cô xuống hồ nước là do phòng tắm nhà anh có kiến trúc độc đáo nên bồn tắm được xây trũng xuống ngay dưới sàn bằng đá hoa cương tinh xảo chứ không phải loại bồn bình thường mua về đặt trong tolet
_Ầm....
_A...
_Có mát không?
Anh tự nhiên hỏi mà không chút để ý khi cô rơi xuống hồ, cô đau khổ lòm cồm bò dậy, hai tay cô tự ôm lấy thân mình run rẩy
_Tôi bảo cô đến giặt áo hay đến đây để ngủ?
Ôn Thiếu Phàm chau mày không vui, anh chưa từng gặp cô gái nào chán ghét như vậy, trước sau gì cũng đưa ra kế hoạch cắt giảm biên chế để không phải nhìn thấy cô nữa
_Tôi sẽ giặt
Nhược Nhược biết mình ngủ quên là ai, nhưng có một loại uất ức không kìm lại được, không tức nhưng vô cùng tủi, cô ngập trong nước mắt mà không khóc chỉ nghẹn lại cổ họng rồi cố nuốt vào trong, hai bàn tay cẩn thận giặc cái áo tơ tằm đắt tiền
_Oan ức lắm sao? Cô chắc chắn cố tình xin vào tập đoàn từ trước, vì vậy mới tránh được lệnh xóa sổ của tôi
Ôn Thiếu Phàm buộc miệng nói ra chuyện bí mật, lúc nói xong anh mới chợt nhớ thì muộn mất rồi, cô nghe thấy rất bất ngờ người đứng bật dậy quẳng cái áo xuống thau nước, mặt mày nóng bừng khó chịu, dù hôm nay có bị làm sao thì cũng phải giải quyết cái tên lắm tiền nhiều của cao ngạo này
_Ôn chủ tịch tôi không ngờ ngài lại là con người như vậy, cứ giả vờ mình cương trực làm gì? thật là giả tạo mà
Bị mấy lời nói của Nhược Nhược tấn công đúng là rất ê mặt, đáng lẽ anh sẽ không để cô biết chuyện này nhưng rốt cuộc cây kim trong bọc có ngày lòi ra còn là để cô bắt bẻ anh thật sự rất bực tức, mà càng bực tức thì phải hành cô mới được
_Cô dám nói nữa tôi đuổi việc cô, còn có thể bắt cô đền hợp đồng nữa...sao hả?