- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Dị Năng
- Không Muốn Làm Ngoại Thất, Tướng Quân Lại Tặng Kiếm
- Chương 33: Không Ăn Thì Khó Ngủ
Không Muốn Làm Ngoại Thất, Tướng Quân Lại Tặng Kiếm
Chương 33: Không Ăn Thì Khó Ngủ
Đêm đó……
Cửa sổ bên ngoài nhã gian trên lầu ba của Đức Thắng Lâu bị đẩy ra, Hạ Cẩn mặc y phục dạ hành nhẹ nhàng đáp trên mặt đất.
“Sư phụ!” Tần Hạo Âu kích động đi lên trước.
Hạ Cẩn tháo mặt nạ xuống, quay đầu nhìn lại chớp mắt ngây ngẩn cả người!
“Ngươi là, tiểu đậu đinh?”
“Là ta a, sư phụ!” Tần Hạo Âu gật đầu như giã tỏi.
Hạ Cẩn không khỏi cảm thán, nam nhân cạo râu giống như mở blind box vậy a!
Vào ban ngày, bộ dáng của hắn như đại thúc dầu mỡ lôi thôi lếch thếch, quần áo rộng thùng thình, còn đeo tạp dề đầy dầu mỡ, râu ria xồm xoàm, tinh thần uể oải.
Lúc đó nàng còn cảm thán, tiểu đồ đệ shota của mình xuyên qua quá chán!
Từ ngôi sao nhí tiểu shota đã từng quay chụp quảng cáo biến thành đại thúc dầu mỡ đầy râu, Hạ Cẩn tiếc hận thật lâu.
Nhưng hiện tại xem ra, làm gì còn có cảm giác dầu mỡ, rõ ràng là cái nam tử trẻ tuổi tuấn mỹ, đôi mắt hai mí tiêu chuẩn, hàng lông mi thật dài, mũi cao, viền môi rõ ràng, làn da trắng nõn.
Nếu nhìn kỹ, cùng với bộ dáng tiểu đậu đinh ban đầu có ba bốn phần tương tự.
Thầy trò hai người ngồi vào đệm hương bồ trước bàn trà, Tần Hạo Âu cùng Hạ Cẩn nói về tao ngộ của mình.
Hắn xuyên đến trên người một thiếu gia ăn chơi trác táng, sau lại kế thừa gia sản mở tiệm cơm này, tề lão bản được công bố với bên ngoài kỳ thật là người làm công cho hắn.
Hắn mới là chủ nhân phía sau của nơi này, bởi vì thích trù nghệ cho nên vẫn luôn làm chủ bếp, cũng dẫn dắt không ít đệ tử.
Mười năm qua hắn đã thu rất nhiều môn đồ, cũng đi điều tra dị năng giả, ước chừng mười năm không có manh mối, Tần Hạo Âu cũng đã nản, thời điểm muốn bỏ cuộc, không nghĩ tới Hạ Cẩn xuất hiện!
Hạ Cẩn nghe hắn nói, tự trách nói: "Hoá ra thời điểm phát sinh nổ mạnh, ngươi cũng đang ở đó, không nghĩ tới ngươi cũng xuyên qua, hơn nữa thời gian xuyên qua không giống với ta!”
“Sư phụ, ngươi xuyên qua thành thân phận gì?” Tần Hạo Âu hỏi.
Hạ Cẩn đỡ trán, nặng nề thở dài. “Ta xuyên thành ngoại thất!”
“A?!!” Thanh âm đề-xi-ben cao vυ"t vang lên.
Hạ Cẩn bịt tai lại, chờ hắn lấy lại bình tĩnh liền nói lên hoàn cảnh của mình.
“…… Đây là nguyên nhân vì sao ta muốn tới tham gia thi đấu!”
Tần Hạo Âu sắc mặt ngưng trọng, "Sự tình nô tịch, sư phụ không cần nhọc lòng nữa, giao cho ta xử lý đi!”
Hạ Cẩn gật gật đầu, có sự hỗ trợ của Tần Hạo Âu, kỳ thật yên tâm không ít.
Nàng nhấp một ngụm trà rồi hỏi: “Ngày mai trong khi thi đấu, muốn ta bại bởi ngươi sao?”
Đức Thắng Lâu là của Tần Hạo Âu, nếu vì bảo toàn địa vị của hắn ở kinh thành, bại bởi hắn Hạ Cẩn cũng không để ý, cùng lắm thì ngày mai bỏ quyền là được.
“Sư phụ cứ thắng như thường là được!"
Đời này Tần Hạo Âu tự hào nhất một việc, chính là sư phụ của mình, làm sao có thể để nàng làm bộ thua, huống hồ……
Hắn bất đắc dĩ nói: “Kỳ thật, khả năng ta không thể thắng được Cẩm Thời Lâu…… trong năm tháng này, sinh ý của Đức Thắng Lâu ngày càng kém, không còn như xưa nữa, trù nghệ của ta cũng tới bình cảnh……trước sau ta cũng không có cách nào đạt tới cảnh giới của sư phụ, cũng không làm ra được mỹ thực làm cho người ta cảm giác được hạnh phúc.”
Hắn cúi đầu, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.
"Nếu lần này thua, Đức Thắng Lâu của ta khả năng cũng sẽ dần dần suy bại ở kinh thành.”
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Cẩn, trong mắt ẩn ẩn nước mắt. “Là sự xuất hiện của sư phụ làm ta thấy được hy vọng!”
Hạ Cẩn nghi hoặc nói: “Ngươi từ nhỏ đã theo ta học tập, cũng đạt được nhiều giải thưởng, tuy không có dị năng trong người, nhưng bằng vào những gì ta dạy cho ngươi, ở trong giới đầu bếp cũng có thể trở thành người đứng trên đỉnh kim tự tháp, như thế nào lại thua, lại còn thua thảm như vậy? Ngươi nói cho ta sự tình Cẩm Thời Lâu nghe một chút!”
Tần Hạo Âu gật gật đầu, nói: "Chủ nhân Cẩm Thời Lâu là nhi tử của Lâm đại nhân - Lâm Xương, năm tháng trước Cẩm Thời Lâu khai trương, mới đầu người tới cũng không nhiều, sau lại càng ngày càng có nhiều người tới, thậm chí khách quen lâu năm của ta cũng tới, bọn họ thành khách quen của Cẩm Thời Lâu, cuối cùng cũng không tới nơi này của ta nữa.”
“Ta tình cờ gặp được và hỏi bọn họ, bọn họ liền nói đã không thể thiếu được Cẩm Thời Lâu, hơn nữa mỗi ngày đều phải đi ăn cơm mới được, bằng không sẽ rất khó ngủ.”
"Ta nghĩ người duy nhất có thể đem mỹ thực làm được đến mức độ này chỉ có sư phụ người, mà có thể thắng bọn họ cũng chỉ có sư phụ……”
“Không ăn thì sẽ khó ngủ sao?” Hạ Cẩn bắt được trọng điểm, như suy tư gì…
“Tỷ thí ngày mai, ta sẽ đến!”
Ngày hôm sau……
Sáng sớm, lúc bình minh, Hạ Cẩn mặc chỉnh tề, hoá trang thành thiếu niên.
Tuy rằng ngày hôm qua Lận Tử Nghệ đã bảo nàng đừng trèo tường nhưng nếu mặc vào bộ xiêm y này, nàng chính là Hạ Chính của Thực Thần Đường! Tất nhiên là không thể đi cửa chính.
Thời điểm lần đầu tiên Tứ Kỳ trèo tường còn có chút chật vật, trước lạ sau quen, hiện tại nàng cũng không cần Hạ Cẩn lôi kéo vẫn có thể mượn đồ vật dưới góc tường leo lên.
Trong Đức Thắng Lâu đã ngồi đầy người.
Bát "canh ngọc linh lung" của Hạ Cẩn đã lan truyền chỉ sau một đêm, có thể để cho hai ngôi sao trong giới đầu bếp Liêu lão cùng Lý lão đều khen không thôi.
Mọi người đều muốn đến nhìn xem hắn là người như thế nào, lại sẽ làm được mỹ thực gì nữa!
Trong đám người đã bị đào thải hôm qua có nam tử áo xám cùng Tử Uyển, bọn họ tuân thủ ước hẹn đã đem tên của tiệm cơm viết ngược lại.
Ngày hôm qua, bọn họ có bao nhiêu khinh thường Hạ Cẩn, lời nói ít nhiều có chút xúc phạm người khác, hiện tại thì cảm thấy quá xấu hổ!
Lầu hai dùng để xem khán đài hôm nay đã không còn chỗ ngồi, các phòng cách nhau bằng rèm cửa nên cũng không biết ai ngồi bên trong, chẳng qua, người có thể lên lầu hai, nhất định đều là thân phận bất phàm!
Sân tỷ thí ở lầu một bày năm bệ bếp, hôm nay, trong cuộc tỷ thí, ngoại trừ Hạ Cẩn là người đáng để chờ xem biểu hiện, đáng mong chờ nhất là chuyện Đức Thắng Lâu quyết đấu cùng Cẩm Thời Lâu!
Việc hai tiệm cơm lớn nhất ở kinh thành tỷ thí thường ngày khó thấy được!
Một tiệm là cửa hiệu lâu đời Đức Thắng Lâu, một tiệm là ngôi sao mới nổi Cẩm Thời Lâu, hơn nữa đang được săn đón.
Cẩm Thời Lâu hôm nay có thể gỡ danh hiệu Đức Thắng Lâu đệ nhất lâu xuống, trở thành tiệm cơm đệ nhất kinh thành mới hay không?
Mọi người đều chờ xem thi đấu, cũng chờ mong kết quả.
Một số người đã bắt đầu thảo luận.
“Đức Thắng Lâu là cửa tiệm lâu đời, có thể ở kinh thành sừng sững nhiều năm, tự nhiên là có bản lĩnh, huống hồ hôm nay đầu bếp lại là Tần đầu bếp!” Một người nói.
Một vị quần chúng ăn dưa khác phản bác nói: “Không nhất định, Tần đầu bếp đã nhiều năm không có làm ra món ăn mới, khẩu vị luôn như vậy, mọi người đã ăn sắp chán rồi!”
"Đồ ăn của Cẩm Thời Lâu có thể làm người ta ăn một miếng liền muốn ăn miếng thứ hai, chỉ với điểm này, Đức Thắng Lâu sẽ không có khả năng thắng!”
“Ta thấy vẫn là Đức Thắng Lâu thắng, ai không biết Lâm Xương trước kia là một kẻ ăn chơi trác táng, việc hắn mở tiệm cơm cứ cảm thấy có chút cổ quái.” Một vị đại thúc khác cũng gia nhập bàn luận.
“Lãng tử quay đầu quý hơn vàng, không chừng người ta có thiên phú này!”
“Cái gì mà thiên phú với không thiên phú, đầu cơ trục lợi thôi!”
“Đừng tranh luận nữa, người tới rồi!”
Mọi người sôi nổi nhìn về phía trên sân tỷ thí, chỉ thấy năm vị đầu bếp đồng thời bước tới.
- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Dị Năng
- Không Muốn Làm Ngoại Thất, Tướng Quân Lại Tặng Kiếm
- Chương 33: Không Ăn Thì Khó Ngủ