" soo yeon mặt bà nhợt nhạt quá trông có vẻ mệt mỏi ,không sao chứ ,điện thoại cũng không bắt máy " han hwa jin nhìn cô hỏi
Có nên nói cho hwa jin về đoạn video không nhỉ ? Cô lười biếng gục đầu trên bàn nhìn han hwa jin suy nghĩ
"soo yeon không khỏe ở đâu à , sắc mặt bà không được tốt lắm , hay tôi mua thuốc cho nhé " Lee Sin hye lo lắng nhìn soo yeon
" không cần đâu, chỉ là hôm qua ngủ không được ngon " lee sin hye cậu ấy chu đáo, tử tế và dịu dàng ,nếu hôm đó không phải han hwa jin mà là Lee Sin hye thì mình không như bây giờ rồi
" vậy à , tan học buổi tối qua phòng tôi chơi game đi , dù sao bà cũng ở trong phòng một mình mà, bạn cùng phòng của bà cũng đâu có về sớm " han hwa jin nhìn soo yeon với ánh mắt mong chờ
"Không đi đâu , tan học buổi tối tôi muốn về phòng nghỉ ngơi sớm , thôi đi đây " đừng nhìn tao như vậy chứ con khốn này, vì mày mà tao mới bị con khốn nạn lee seo bin nắm thóp ,cô đứng dậy định rời đi thi thì gặp lee seo bin bước vào trên tay cầm sắp giấy tờ
" giáo sư nhờ em mang sắp giấy tờ này đến lớp của các tiền bối ạ" lee seo bin vẻ mặt ngây thơ ,thân thiện như thiên thần nhìn chằm chằm soo yeon cười cười nói . soo yeon nhất thời giật mình khi seo bin nhìn chằm chằm , soo yeon nhìn vào vẻ mặt giả tạo kia khong khỏi cảm thán, mọi người ở đây chất có lẽ bị sự ngây thơ, thân thiện giả tạo kia của cô ta lừa, chính bản thân mình nếu không có chuyện kia xảy ra thì cũng không nhận ra bộ mặt thật đó . sao cô ta có thể bài ra vẻ mặt gây thơ khi chính cô ta là một ác quỷ mang dáng vẻ của một thiên thần chứ