Chương 1: Lỡ hẹn

Will mệt mỏi và tức giận khi đến văn phòng của bác sĩ Lecter. Họ đã tìm thấy một nạn nhân mới vào ngày hôm qua, một phụ nữ trẻ, một ca sĩ. Cô ta đã được bày biện một cách ấn tượng trên sân khấu nơi cô ta thể hiện màn trình diễn của mình trong cuộc sống. Cánh tay được sắp xếp trong tư thế như thể cô ca sĩ đang nhận được sự hoan nghênh từ khán giả vì một màn trình diễn xuất sắc mà cô ta vĩnh viễn không thể có thêm một lần nào nữa, phổi của cô ta đã được gỡ bỏ, l*иg ngực được nhồi nhét bằng các cuốn băng chương trình một cách cẩn thận.

Người lập hồ sơ, người đã làm việc cho đơn vị khoa học hành vi trong vài năm qua nhìn vào hiện trường và chắc rằng cô là nạn nhân của "Thợ xẻ". Mặc dù vẫn như mọi khi với kẻ thái nhân cách rất thông minh này, gần như không thể chứng minh giả thuyết của Will là đúng đắn. Bây giờ anh đã quen với nó, thất vọng nhưng đã quen.

Sau một đêm nghỉ ngơi không thoải mái, anh quyết định đến thăm Hannibal Lecter, một người đàn ông mà anh coi là người tốt nhưng không thực sự là bạn - Will không làm bạn với người sở hữu tâm trí có phần hơi khó hiểu như hắn - nhưng ít nhất hắn là người mà anh cảm thấy thoải mái khi ở bên. Đối với một người như Will Graham, anh đã bỏ lỡ cuộc hẹn cuối cùng với bác sĩ tâm lí, thay vào đó là lao đầu vào đi tìm bằng chứng về nạn nhân mới nhất của họ. Bây giờ một phần trong anh rất háo hức muốn gặp lại người đàn ông đó, có điều gì đó về hắn đã xoa dịu một phần luôn bị khuyết thiếu của Will.

"Tôi thực sự xin lỗi, anh Graham, nhưng bác sĩ Lecter đã rời khỏi văn phòng của ngài ấy sau cuộc hẹn lúc 3:30 hôm qua và vẫn chưa quay lại. Ngài ấy chỉ gửi tôi một tin nhắn thoại ngắn gọn vào khoảng sáu giờ để nhắc tôi về nhà. Tôi chắc chắn ngài ấy sẽ ở văn phòng vào sáng mai. Anh có muốn tôi sắp xếp thời gian cho anh không? " Nhân viên tiếp tân gợi ý. Will có thể cảm nhận được sự khó chịu của cô, nhưng cô đã hết lòng nói giúp cho ông chủ của mình ngay cả khi không biết chuyện gì đang xảy ra.

"Cảm ơn, cô Cunnings, nhưng tôi nghĩ điều đó không cần thiết." Chàng trai trẻ an ủi cô và rời khỏi văn phòng. Có gì đó khiến Will lo lắng, ngay cả nhân viên tiếp tân của Hannibal cũng không biết hắn đang ở đâu. Đạo đức nghề nghiệp của bác sĩ Lecter là hoàn hảo. Kể từ khi Will biết bác sĩ, hắn ta luôn ở trong văn phòng làm việc đúng giờ, không bao giờ bỏ lỡ một cuộc hẹn nào.

Cách hành động khôn ngoan nhất là rời đi, về nhà và cố gắng lấy một cái kính, trước khi anh phải lên lớp dạy học vào đầu giờ chiều. Vào lúc này, lớp học hiện tại của anh rất khó để hủy bỏ, sự háo hức của sinh viên để chứng tỏ bản thân phù hợp với công việc tại FBI, càng ngày càng làm cho thần kinh của Will lo lắng vì hầu hết họ dường như hoàn toàn bỏ qua quan điểm về công việc mà họ sẽ đảm nhiệm. Không có gì nổi bật hay ấn tượng về thành tích của họ, ngoài việc phải đối mặt với cặn bã của hành tinh này. Tất cả họ đều nhìn thấy mình hạ gục những kẻ gϊếŧ người hàng loạt và đắm mình trong vinh quang của những thành công mà không bao giờ nhìn thấy mặt trái của những cuộc rượt đuổi bất tận và nó sẽ dẫn họ đến những ngõ cụt. Không ai muốn thấy sự thất vọng khi tìm thấy nạn nhân mà không thể tiến gần hơn đến kẻ gϊếŧ người.

Nhưng làm việc cho FBI thường ngụ ý rằng: Việc cần làm là nhìn vào thi thể, nhìn thấy cuộc sống của vô số người dân vô tội bị cuốn xuống cống, cơ thể họ có thể bị cắt bỏ trong quá trình khám nghiệm tử thi, chỉ để hiểu rằng thủ phạm đã nghĩ gì khi gϊếŧ họ. Để rồi có những ngày như hôm nay, khi Will đơn giản chỉ muốn bỏ lại tất cả những thứ này để sống với những con chó của mình, càng xa xã hội càng tốt, không bao giờ phải nhìn vào các "tác phẩm"để giải mã ý nghĩa mà kẻ gϊếŧ người hàng loạt đã tạo ra đầy tinh vi.

Vâng, đó là những gì anh nên làm. Nhưng Will chưa bao giờ là người lắng nghe lí trí nhiều hơn cảm xúc. Rắc rối đến từ việc trở thành một Alpha trong xã hội mà bạn sẽ hầu như không được quan tâm đến nếu bạn không thể hiện ra những đặc điểm tính cách phù hợp. Người lập hồ sơ nhận thức được rằng hầu hết mọi người coi anh là Beta, một số người thậm chí nghĩ anh là Omega, bướng bỉnh và nhút nhát, nhưng là một Alpha đồng nghĩa là bản năng chăm sóc người khác không thể chối cãi và đảm bảo rằng họ ổn vẫn luôn tồn tại trong Will. Điều đó thậm chí còn thể hiện rõ hơn với những người mà anh ta có mối liên hệ tình cảm và bác sĩ Lecter chắc chắn là một trong số họ.

Khi Will đến nhà của "bác sĩ mỹ nhân" , anh cảm thấy ngứa ngáy tuyến thể. Có gì đó không ổn, nhưng anh không thể xoa dịu nó. Anh cầm lấy vũ khí của mình, rút

khẩu súng ngắn từ ngăn đựng găng tay của chiếc xe hơi đang đậu, buộc chặt bao da vào thắt lưng ở phía sau. Will không có gì phải giải thích với Jack về việc tại sao anh được trang bị vũ khí khi làm nhiệm vụ, tốt nhất là nên để súng tránh xa tầm nhìn.

Sự khó chịu của anh chỉ tăng lên khi Will đến gần căn biệt thự của bác sĩ Lecter. Tiếng gõ đầu tiên của anh vẫn chưa được trả lời, lần thứ hai cũng vậy. Khi anh chậm chậm xoay tay cầm, anh thấy cánh cửa được mở khóa, anh nắm chắc khẩu súng bước vào ngôi nhà rộng lớn.

Ngay khi anh bước vào, mùi hương thơm ngon nhất đã tấn công anh. Nhắm mắt lại một lúc, anh thốt ra một tiếng rêи ɾỉ. "Bác sĩ Lecter, anh có nhà không?"- Giọng Will khàn khàn.

Tiếng ồn ào phát ra từ nhà bếp, và khi không ai trả lời, Will bước về phía đó, hình ảnh Hannibal Lecter đằng sau kệ bếp, ép chân không cho một bộ phổi ngon lành, con dao dính máu, dầu và thảo mộc chảy quanh tấm thớt gỗ, hơn hết là hắn không mặc gì ngoài chiếc tạp dề trắng dính máu.

Trong khoảnh khắc đó, mọi thứ rơi vào im lặng. Phản ứng với hiện trường vụ án, hành vi rõ ràng, không thể rõ ràng hơn, các tài liệu tham khảo và trò chơi trí tuệ mà người đàn ông này đã ném cho Will làm anh nhận ra sự thật. Trước mặt Will Graham là Chesapeake Ripper khét tiếng, người đàn ông duy nhất có sự đồng cảm mà anh đã đặt niềm tin mù quáng vào hắn, người thao túng anh suốt thời gian qua.

Bàn tay Will siết chặt khẩu súng, anh muốn bắn nó, muốn đẩy bác sĩ Lecter ra khỏi chiếc mặt nạ cuối cùng của hắn và kéo hắn đến với Jack, chứng minh một lần và cho Jack thấy rằng những gì anh ta làm là phát minh ra kẻ tâm thần cưỡi trên đỉnh cao của nhiều kẻ gϊếŧ người hàng loạt và chiếm giữ thời gian của FBI một năm ròng.

Chính người mà Jack đã quyết định gọi tới, khi Will không thể tự mình giải quyết được công việc căng thẳng này, miễn là vị đặc vụ Crawford này cần khả năng vô song của anh để bò vào tâm trí của những kẻ tâm thần vĩ đại nhất, và hạ gục chúng. Will muốn cười vào sự trớ trêu rằng chính Jack đã cho Chesapeake Ripper cơ hội đến gần với vụ án của một số kẻ gϊếŧ người hàng loạt để hắn có thể sao chép phương pháp của họ và thoát khỏi sự gϊếŧ chóc của chính mình.

Điều đáng buồn nhất là: Hannibal đã giúp đỡ. Đối với hầu hết các vụ án, với mọi thủ phạm khác, kể cả bản thân hắn, hắn đã hỗ trợ Will trong chính vụ án của mình. Nhà tâm thần học đã chứng minh mình là một đồng minh vô giá để sự đồng cảm vượt qua khỏi những tâm trí đen tối nhất, cho phép hắn suy nghĩ đủ rõ ràng để dự đoán hành vi những kẻ gϊếŧ người, hành động tiếp theo của họ và bắt họ trước hoặc trong lúc gây án để không ai nghi ngờ gì về hắn và tên tội phạm chắc chắn sẽ nhận được hình phạt tối đa. Will không thể làm việc trong năm qua mà không có hắn, không hiệu quả nếu như không có hắn.

Hannibal chưa bao giờ coi thường Will vì bị lạc trong tâm trí người khác. Hắn chưa bao giờ nói với Alpha rằng hắn mong đợi nhiều hơn, rằng anh yếu đuối vì không thể giữ vững lập trường trước những nỗi kinh hoàng vây quanh anh. Will đã nghĩ rằng bác sĩ là một Alpha, đặc biệt là với những gì bên ngoài có thể nhận thấy rõ các đặc điểm tính cách vượt trội, hoặc ít nhất là một Beta, liên quan đến sở thích của hắn dành cho các cuộc tụ tập xã hội.

Nhưng ở đây, ở giữa nhà bếp, Hannibal Lecter đứng đó, chỉ mặc một chiếc tạp dề màu trắng, được bao quanh bởi hơi lạnh toả ra từ chiếc tủ lạnh mở toang, tủ rượu và tủ đông của hắn. Không khí lạnh buốt, nhưng hắn lại toát mồ hôi đầm đìa, mặc dù không mặc quần áo nào ngoài chiếc tạp dề nói trên. Và khi người đàn ông ngước mắt nhìn về phía kẻ đột nhập, Will thấy nó như long lanh như thủy tinh và hoàn toàn mông lung. Không, Hannibal Lecter không phải Alpha cũng không phải Beta, hắn là một Omega và hắn đang phát tình.