Chương 37: TG1: Theo Dõi

【 ký chủ, sao nhiệm vụ của ngươi có thể đạt được bậc S, đây chính là cấp độ mà nam chủ và nữ chủ không bao giờ có thể đến được với nhau... Hả? 】

Bé Ngốc vừa được thả ra từ phòng tối liền choáng váng.

Tô Đào đang nằm trên sô pha rầm rì kêu đau eo, Cố Dục nghiêm túc mát xa cho cậu.

Biểu cảm kia, người không biết còn tưởng hắn đang ký hợp đồng triệu đô.

Bé Ngốc sao có thể không hiểu nữa, nam chủ đã thông đồng cùng phản diện rồi, sao còn có thể ở bên nữ chủ nữa!

Tô Đào đẩy tay Cố Dục ra, nhỏ giọng nói chuyện với Bé Ngốc:

"Chờ buổi tối bọn ta đi tản bộ, ngươi lén đến gần, ta sẽ bế ngươi về nuôi, còn chuyện khác để sau hẵng nói."

Bé Ngốc sau khi bỏ lỡ rất nhiều đoạn cốt truyện vẫn ngây thơ đồng ý.

"À đúng rồi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì khi nào phải đi? Có thể ở lại cả đời không?"

【 Sao có thể, lâu nhất cũng không quá......】

Bóng người dày đặc đột nhiên áp đến, Cố Dục ngồi ngược sáng cẩn thận nhìn chằm chằm xung quanh Tô Đào, lúc này mới đút cho Tô Đào miếng dưa gang ngọt ngào tươi mọng.

Tô Đào bị hoảng sợ, thiếu chút nữa mắc nghẹn, Cố Dục ôn nhu xoa lưng giúp cậu thuận khí, bỗng nhiên nói:

"Em vừa đang nói chuyện à? Tôi giống như nghe thấy...Rời đi?"

"Khụ khụ khụ khụ khụ!"

Tô Đào sặc khù khụ, nước mắt lưng tròng, "cậu nghe lầm rồi, ở đây cũng không có người khác, tôi nói chuyện được với ai chứ?"

"Vậy à?"

Cố Dục không tỏ ý kiến gì, cũng không hỏi tiếp.

Đêm đó, Tô Đào mang thái độ khác thường chờ mong được ra khỏi nhà đi tản bộ, sau đó, một con mèo quen mắt bỗng nhảy ra từ trong bụi cỏ ven đường xuất hiện trước mặt Cố Dục.

Cố Dục hơi hơi híp mắt, vuốt ve bé mèo sợ hãi hơi xù lông, "Có thể nuôi."

Bé Ngốc không biết vì sao lại cảm thấy cực kỳ đáng sợ, nó cố gắng thoát khỏi tay Cố Dục, muốn chui vào trong quần áo Tô Đào trốn đi, lại bị một bàn tay to khác lạnh lùng tóm được.

Ánh mắt Cố Dục lạnh nhạt, "Bé mèo ngoan ngoãn, sẽ không bám dính chủ nhân đâu nhỉ."

【...... Hic. 】

Ba năm sau, Cố Dục cùng Tô Đào học chung trường đại học.

Sau khi tốt nghiệp, bọn họ đi du lịch nước ngoài, ở một quốc gia cho phép kết hôn đồng giới, Cố Dục chuẩn bị một buổi hôn lễ hoàn hảo.

Bọn họ không mời bạn bè thân thích nào cả.

Có không ít dân địa phương nhiệt tình đến tham gia chung vui.

Hết thảy đã chuẩn bị ổn thoả, mặc bộ vest trắng tinh , Cố Dục cao lớn tuấn mỹ, giống như hoàng tử bạch mã nắm lấy tay Tô Đào bước trên hành làng hoa.

So với ba năm trước đây, Tô Đào được nuôi béo tốt có da thịt, gương mặt mềm mụp khi cười rộ lên quả thực có thể khiến trái tim tan chảy.

Cậu cũng mặc vest trắng giống Cố Dục, vươn tay chờ đeo nhẫn.

Sau đó, thế giới giống như bị ấn nút tạm dừng.

Bé mèo đeo vòng hoa trên cổ dẫm trên không khí nhảy giữa không trung, chân trước ấn một cái lên trán Tô Đào, ký ức cùng tình cảm khắc sâu bỗng ngưng tụ thành một luồng ánh sáng bay ra, tồn trữ trong không gian hệ thống.

【 Nhiệm vụ hoàn thành, rút ra, hoàn tất. 】

Trong không gian đứng yên, bóng hình Tô Đào giống như bị tẩy đi, biến mất không còn chút tăm hơi.

Từ bên người cậu nổi lên một gợn sóng năng lượng, đánh thức cả thế giới hoạt động trở lại.

Các vị khách đã quên mất bọn họ đang tham gia hôn lễ của Tô Đào và Cố Dục, bọn họ kỳ quái hỏi: "Sao chỉ có chú rể vậy?"

Giữa đám người, Cố Dục sau khi mất đi đối tượng kết hôn, hắn thu nhẫn lại, khí thế như thay đổi thành một người khác.

Hắn giơ tay, thế giới này bỗng như chiếc hộp giấy, một ngọn lửa bốc lên, từ phía chân trời lan đến, mọi người hoàn toàn không nhận ra bất kì điều bất thường nào, tất cả đều hóa thành tro tàn.

Lúc này, Bé Ngốc đưa Tô Đào đến không gian trắng thuần nghỉ ngơi, đang chuẩn bị bước sang thế giới thứ hai.

【 Ký chủ, ta chọn cho ngươi một nhân vật siêu khỏe, không bao giờ sợ biếи ŧɦái nữa! 】

Tô Đào xoa xoa cái trán, cố gắng nhớ lại nội dung nhiệm vụ thế giới trước, lại tựa như có một tầng sương mù mông lung, không thể nhớ rõ ràng.

"A!"

Cậu đột nhiên vỗ đùi.

"Ta nhớ ra rồi, chỉ cần giống như thế giới trước không làm gì cả, nhiệm vụ sẽ có thể tự hoàn thành!"

"Ừm, liền quyết định vậy đi!"

__________________