Chương 44

Buổi sáng thứ hai, Trương Thần gây chuyện bị giam giữ lên hot search mười ngày, tới rất đột nhiên, khi Trần đổng nhận được điện thoại của em gái là ngốc, vội vàng gọi điện thoại dò hỏi sao lại thế này.

Còn chưa hỏi rõ ràng chủ tịch đã gọi điện thoại tới.

Trần đổng tiếp nhận, Lâm Thế trực tiếp mắng một trận. Công ty luôn luôn chú trọng danh dự, tầng cao làm ra gièm pha như vậy. Có tổn hại danh nghĩa công ty, thực sự là không thể chấp nhận được. Cuối cùng Lâm Thế nghiêm khắc cảnh cáo, cuối cùng quyết định tạm thời tạm dừng chức vụ của Trương Thần, sau đó dựa vào căn cứ xử phạt hành chính nội bộ công ty tuyên bố xử phạt.

Trần đổng cắt đứt điện thoại vẫn là ngốc, còn không phải là uống rượu đánh người? Hắn cũng không dám phản bác Lâm Thế nổi nóng, chờ phản ứng lại, công ty đã tuyên bố xuống dưới.

Lâm Hi một bên trang điểm một bên nghe Hình Lộ báo cáo, tối hôm qua Trương Thần uống rượu ở quán bar xong, không biết tại sao muốn quấy rối một cô gái. Bạn trai của cô gái kia cùng với hắn đánh nhau, sau đó báo cảnh sát đem Trương Thần bắt. Tội dâʍ ɭσạи phỏng chừng không thành lập được, nhưng chuyện gây sự chạy không được.

“Bị giam giữ hành chính không thể nộp tiền bảo lãnh.” 5 giờ sáng Hình Lộ báo cáo với chủ tịch, sau đó sắp xếp lại văn kiện của công ty, hôm nay tiểu Lâm tổng muốn động thủ. Hắn đẩy mắt kính trên mũi, nói, “Trong mười ngày hắn không ra được.”

Lâm Hi tô lên chính là son môi màu đỏ, nhìn gương nhấp môi một cái, cả người hào quang bắn ra bốn phía, cô tiếc hận nói, “Thật là đáng tiếc, mười ngày không thấy được hắn.”

Sảng khoái, có thể thoát khỏi trương thần, Lâm Hi mấy ngày nay bị hắn làm cho tức giận gần chết.

Lâm Hi mặc chân váy cùng với áo sơ mi, tóc dài xõa, vừa tung bay vừa xinh đẹp.

“Chuẩn bị xe, đi công ty.”

“Vâng.” Hình Lộ cầm máy tính với văn kiện cùng Lâm Hi bước nhanh ra cửa, mở cửa ra gặp Tưởng Lâm Dữ đối diện, Tưởng Lâm Dữ mặc áo sơ mi màu trắng phối với áo lông màu xám nhạt, trên mũi mang mắt kính nho nhã, mười phần nhã nhặn.

Bốn mắt nhìn nhau, Tưởng Lâm Dữ trong nháy mắt ánh mắt âm trầm, nhưng rất nhanh bình tĩnh, tiếng nói bình tĩnh không gợn sóng, “Lâm tổng dậy rồi sao?”

Lâm Hi vừa lúc ra cửa, Tưởng Lâm Dữ đã nhìn sang, trang phục trắng đen trưởng thành. Chân váy phác họa ra chân dài eo thon, dẫm lên giày cao gót mang theo túi nhỏ màu đen. Trang điểm diễm lệ, môi đỏ mị hoặc.

Lâm Hi gần đây trang điểm một chút cũng không gò bó.

“Sớm.” Tưởng Lâm Dữ đưa bữa sáng trong tay qua, nói, “Tôi ở sát vách, qua đây chào hỏi một tiếng với em.”

Lâm Hi kỳ thật đã ăn sáng, nhưng nhìn đến túi giấy trong tay Tưởng Lâm Dữ, chần chờ một chút vẫn là nhận lấy, “Cảm ơn.”

Xe Tưởng Lâm Dữ đậu cách đó không xa, xe hắn toàn thân đen nhánh, không nhiễm một hạt bụi phản chiếu lại ánh sáng mặt trời. Giống như hắn, không một chút cẩu thả.

“Tôi đi trước.” Lâm Hi nói.

“Chú ý an toàn.”

Lâm Hi đi ra hai bước quay đầu lại, gật đầu, “Được.”

Câu được này là thực tâm, Tưởng Lâm Dữ là thật sự quan tâm cô, cô tiếp nhận quan tâm này.

Lâm Hi lên xe, Tưởng Lâm Dữ một tay bỏ trong túi nhìn vài giây, mới đi lên xe của mình, ấn vào mi tâm nhận tư liệu hội nghị thư kí Trần đưa qua nói, “Trở về Yến Thành.”

Thư kí Trần thật không biết hắn đang mưu đồ cái gì, buổi tối chạy tới Hoài Thành ở, 6 giờ rời giường làm bữa sáng, 7 giờ trở về Yến Thành.

“Lâm tổng đối với bữa sáng sẽ vừa lòng sao?”

“Cô ấy hẳn là sẽ vừa lòng.” Tưởng Lâm Dữ thực vừa lòng tác phẩm của chính mình, hắn chuyên chú xem văn kiện, chắc chắn, “Tay nghề của tôi rất tốt.”

————

Lâm Hi ngồi trên xe mở túi giấy nhìn thấy một cái sandwich xiêu xiêu vẹo vẹo, như là đồ ăn nát vụn. Đầu bếp khách sạn Nhã Hi đã sa đọa đến nước này sao? Cái sandwich này —— có thể kêu sandwich đi. Dù sao cũng là hai mảnh bánh mì kẹp hư hư thực thưc kẹp thịt bò, nhưng thịt bò hiển nhiên chiên già rồi, bên trong bỏ không ít rau dưa.

Lâm Hi lấy khăn giấy lót lấy sandwich ra, nước cà chua tí ta tí tách rơi xuống, bên trong sandwich còn bỏ một lát quả bơ.

“Ôi! Đây là cái gì?” Hình Lộ lái xe mắt nhìn từ kính chiếu hậu, “Nhã Hi có sandwich như vậy sao? Đầu bếp của Nhã Hi —— trở về từ triển lãm nghệ thuật? Không đúng, buổi sáng tôi ở nhà ăn không gặp món đồ chơi này.”

Bữa sáng Nhã Hi có nhà hàng buffet, cũng có phục vục đưa đến phòng cho khách.

Lâm Hi đem sandwich bỏ lại, cô có cái ý tưởng rất lớn gan, đồ chơi này là Tưởng Lâm Dữ làm.

Trong túi còn có một ly nước ép trái cây tươi, nước chanh không đường.



Lâm Hi uống một ngụm nước chanh sắc mặt hoàn toàn thay đổi để sandwich qua một bên, cô cầm lấy máy tính để trên đùi, Lâm Hạo Dương gọi điện thoại tới.

“Ca.” Lâm Hi nghe máy.

“Người em muốn đã tới Hoài Thành rồi, còn cần cái gì không?”

“Cảm ơn ca ca.” Lâm Hi uống một ngụm nước chanh, lật văn kiện nói, “Kỳ thật tình huống bên này so với trong tưởng tượng hỏng bét, toàn bộ hạng mục đều mục nát hết.”

“Đây cũng nguyên nhân không ai muốn đi Hoài Thành, mục nát ở trong tay Trương Thần lại đẩy người khác ra gánh tội thay, nhưng nếu tiếp nhận phải phụ trách lấp hố, cái hố này to khó lấp.”

“Chính là hàng ngàn hàng vạn công nhân trong một công ty, mỗi người đều có gia đình. Bên hợp tác cũng có gia đình, nhiều đối phương hợp tác cho một cái hạng mục như vậy. Còn có khách hàng, người tin tưởng tập đoàn Lâm thị có rất nhiều.” Lâm Hi thở dài, nói, “Một bộ phòng đối với công ty mà nói là hàng hóa, đối với một số người mà nói là nhà, cả đời tiết kiệm.”

Lâm Hi không muốn nói đạo lý lớn gì, những đạo lý lớn đó cách cô quá xa, cô chỉ muốn nói những gì cô đã gặp qua.

“Công ty phá sản thanh lý cũng không ai lấy, không người tiếp nhận chính là một bức tường đá vôi xám xịt đứng lặng trong đêm tối u ám, khả năng còn không có rõ ràng. Cái hố này, cũng nên lấp.” Lâm Hi lại uống một ngụm nước trái cây, nước chanh chua ngọt xuống đến khoang miệng, “Một thương hiệu sụp đổ là từ sự uy tín bắt đầu, em thật sự không hy vọng cứ mục nát như vậy đi xuống.”

Dự án dở dang mục nát giống như con quái thú tọa lạc tại nơi bên trong ngập tràn tro bụi, có người ôm cái băng rôn đứng ở dưới mặt trời chỉ vì một cái công đạo.

Lâm Hi ở Thượng Dữ cũng từng xử lý qua một lần chuyện như vậy, cách làm của Tưởng Lâm Dữ là đem toàn bộ người của mỗi bộ phận chịu trách nhiệm. Đề cập đến chiếc xe trả lại cho nhà máy, lần đó tổn thất rất nhiều tiền, các cổ đông giận tím mặt muốn tiêu diệt hắn. Nhưng hắn vẫn làm, hắn đem gốc rễ loại trừ sạch sẽ.

Thịt thối phải lấy ra, loại bỏ sạch sẽ, vết sẹo mới có thể khép lại.

“Em không biết em có thể làm được đến tình trạng nào, em có thể làm được bao nhiêu.”

Trương Thần tạm dừng chức vụ, Lâm Hi lĩnh mệnh toàn quyền phụ trách sự vụ của công ty chi nhánh. Lâm Hi hướng Lâm Hạo Dương mượn người tài vụ, cô muốn tra sổ sách công ty chi nhánh.

Bộ tài vụ Hứa tổng đang hấp hối giãy giụa, còn muốn kéo dài thời gian. Hắn khắp nơi gọi điện thoại, còn chưa gọi thông cửa văn phòng bị đẩy ra, hắn ngẩng đầu đột nhiên nhìn thấy Lâm Hi.

Hắn nhìn Lâm Hi phảng phất như quỷ, nữ nhân xinh đẹp này làm việc tàn nhẫn độc ác, cô tới Hoài Thành ngày đầu tiên, bọn họ nên nghĩ đến, nữ nhân này không phải người lương thiện gì.

Người lương thiện ai sẽ đến Hoài Thành, bọn họ nghĩ đi.

Lâm Hi gõ gõ cửa, nói, “Tôi có thể tiến vào sao?”

Hứa tổng hung hăng ho khan một tiếng, cô còn không được vào, còn nói cái búa, “Có thể.”

Lâm Hi trở tay đóng cửa lại, đi đến đối diện ngồi xuống, “Trương Thần vào đó, có thể ra hay không là một chuyện khác, đương nhiên, là tôi không hy vọng hắn ra được.”

Hứa tổng sắc mặt trắng bệch, Lâm Hi là tới uy hϊếp người, “Lâm tổng, ngài có cái gì phân phó?”

“Ba tôi là hy vọng tôi đem hạng mục làm lên, mà không phải giống trước kia mục nát trong đống, cuối cùng trở thành công trình nát vụn.” Lâm Hi gõ xuống cái bàn, chợt giương mắt nhìn về phía Hứa tổng, “Ông có muốn đi vào?”

Lâm Hi hỏi nhẹ nhàng bâng quơ, phảng phất đang hỏi hắn có ăn cơm sáng hay không.

Không khí yên tĩnh vài giây.

“Lâm tổng, tôi cái gì cũng không làm, đều là Trương tổng bức chúng tôi.” Hứa tổng đằng đằng đứng lên, Lâm Hi là nữ nhi của Lâm chủ tịch, bọn họ xem thường Lâm Hi. Chỉ cần Lâm Hi muốn cho hắn đi vào, thật sự chỉ là vấn đề thời gian, “Thật sự, tôi cái gì cũng chưa làm!”

“Không có làm ông khẩn trương cái gì? Tôi cũng chưa nói qua ông làm cái gì.” Lâm Hi ngữ điệu chậm lại, thong thả ung dung nói, “Trả lời tôi một vấn đề.”

“Ngài nói.”

“Ông là người tập đoàn Lâm thị, hay là người Trương tổng?” Lâm Hi cười nói, “Hảo hảo ngẫm kỹ trả lời, quan hệ đến tiền đồ của ông cùng với tánh mạng, suy nghĩ kỹ.”

Buổi chiều Lâm Hi lấy được toàn bộ hạng mục khoa học kỹ thuật, bắt đầu điều tra từng bộ phận một. Từ bộ tài vụ vào tay nhanh nhất, ai có vấn đề vừa xem hiểu ngay.

Tra xét một vòng, Lâm Hi lâm vào trầm tư, một cái công trình mục nát tuyệt đối không phải là một hai bộ phận có vấn đề. Lâm Hi mang theo toàn bộ văn kiện chạy tới Yến Thành, cô không có về nhà, trực tiếp đi văn phòng Lâm Thế.

Lâm Thế đang cùng mấy người đổng sự nói chuyện phiếm, Lâm Hi cùng thư kí Tần vào cửa, Lâm Thế quay đầu lại nhìn thấy Lâm Hi một thân khói bụi mặc áo khoác ôm văn kiện vào cửa.

Ông vội vàng đứng dậy đi đón, liếc mắt nhìn Tần thư kí một cái, “Như thế nào để Hi Nhi mang lên?”

“Lâm tổng muốn đích thân đưa đến tay ngài, nói là văn kiện quan trọng.”

Lâm Thế nhìn Lâm Hi không có trang điểm, tóc dài để xõa, để mặt mộc bọng mắt còn có quầng thâm mắt, có chút đau lòng, duỗi tay vuốt tóc cô, “Rất gấp?”



“Cũng không phải đặc biệt gấp, trước cùng các thúc thúc chào hỏi.”

Lâm thúc vỗ xuống bả vai cô, xoay người đi châm trà.

Lâm Hi nghỉ ngơi cùng từng người chào hỏi, nơi này tất cả đều là người của Trần đổng, đều trong danh sách của cô.

“Hi nhi đã trở lại?” Trần đổng đứng lên, nhìn thấy Lâm Hi hắn thật là hận đến ngứa răng, hắn tới là tìm Lâm Thế chính là muốn cáo trạng, buổi tối hôm đó uống rượu cùng Trương Thần chính là Lâm Hi, sự kiên là chính là do tiện nhân này, Trương Thần bị Lâm Hi thiết kế một vòng.

“Trần thúc.” Lâm Hi hướng Trần đổng gật đầu cười nói, “Đã lâu không gặp, gần đây thúc khỏe không?”

“Nghe nói cô đi Hoài Thành, cảm giác thế nào?” Dám động đến cháu ngoại trai hắn.

“Tôi có việc muốn cùng Hi Nhi nói.” Lâm Thế đem nước trà đưa cho Lâm Hi, lãnh đạm nói, “Lão trần, ông đi về trước đi, việc cháu ngoại trai ông, tôi điều tra rõ sẽ cho ông một công đạo.”

“Lâm ca?” Trần đổng nhìn Lâm Hi lại nhìn Lâm Thế, đột nhiên có loại dự cảm bất an, Lâm Thế đột nhiên phái Lâm Hi đến Hoài Thành để làm gì?

“Bất quá, nếu tôi điều tra ra cháu ngoại trai ông làm ra việc có tổn hại đến công ty, cũng hy vọng ông có thể cho tôi một công đạo.”

Trần đổng sửng sốt, đột nhiên hoàn toàn hiểu được, vì cái gì đột nhiên đưa Lâm Hi đến Hoài Thành, vì cái gì Lâm Thế chuyện bé xé to, bọn họ muốn chỉnh hắn.

Hắn phản ứng quá trì độn, nửa tháng, hắn mới phản ứng lại. Là quá tự tin Lâm Thế sẽ không động hắn, quá tin tưởng Lâm Thế đối với tình cảm bằng hữu lâu năm của bọn họ.

“Tần thư kí, tiễn khách.” Giọng Lâm Thế hoàn toàn lạnh xuống.

Trần đổng còn muốn nói cái gì, Tần thư kí mạnh mẽ mang người ra khỏi văn phòng, thuận tiện đóng cửa văn phòng chủ tịch lại.

Lâm Thế ngồi xuống đối diện, nhìn kỹ Lâm Hi, “Tra ra cái gì?” Ông cho rằng Lâm Hi sẽ trở về xin giúp đỡ, đã nửa tháng, Lâm Hi không có trở về xin giúp đỡ, mà là ôm một xấp văn kiện trở về.

Tính cách này của Lâm Hi, đúng là rất giống tính tình của ông.

“Trương Thần tham ô.” Lâm Hi nhìn Lâm Thế, nói, “Kếch xù.”

Lâm Thế xoay nhẫn trên ngón tay, cúi người cầm lấy một phần văn kiện lật xem, “Đã điều tra xong sao?”

“Có thể tùy thời báo cảnh sát bắt người, rất rõ ràng, chứng cứ vô cùng xác thực. Còn có một việc, cùng Trần đổng có quan hệ, lão bản kiến trúc World One chính là Trần Minh nhi tử của Trần đổng nhi tử. Bên trong công trình có rất nhiều vấn đề, bọn họ ở bên ngoài dùng danh nghĩa tập đoàn Lâm thị lạm dụng tư quyền để bịt miệng.”

Lâm Thế xem văn kiện từng phần từng phần một.

Lâm Hi ngồi đối diện, uống một ngụm nước, tự hỏi các vấn đề.

Lâm Thế nhìn nửa giờ, sổ sách này một phần so với một phần nhìn thấy mà giật mình, ông tháo mắt kính nhấn mi tâm.

Lâm Hi cân nhắc dùng từ, nói, “Tiếp tục tra xuống, khả năng trả giá rất lớn, mũi tên bắn đi không quay đầu lại được.”

Lâm Hi làm việc rất ổn định, nửa tháng tra ra được nhiều như vậy, cô đã nộp bảng điểm cao nhất trong giải bài thi.

“Nếu nguyên nhân căn bệnh tìm được rồi, đau đến thế nào cũng phải đến đào ra, mới có thể khỏi hẳn.” Lâm Thế bắt hai tay để trên văn kiện, nhìn về phía Lâm Hi, “Án này tổng bộ muốn tham gia, ba cũng sẽ liên hệ với cảnh sát, tiếp tục làm.”

Đã là án kiện hình sự, cần cảnh sát tham gia thành lập tổ chuyên án, số tiền quá lớn.

Lâm Hi gật đầu, “Con đi về trước?” Cục diện rối rắm ở Hoài Thành cũng phải có người thu thập.

“Không vội.” Lâm Thế dựa vào sau ghế, “Đem hạng mục Hoài Thành tiếp tục làm cần bao nhiêu tiền?”

Lâm Hi thật đúng là có hạch toán qua phí tổn này, “Nếu Trương Thần có thể nhổ ra một phần tiền, trái phải còn cần bảy trăm triệu.”

“Bao lâu có thể làm xong?”

“Một năm.”

“Cho con 1 tỷ.” Lâm Thế chắp tay, “Đem hạng mục này làm lên, chỉ có thể thành công không thể thất bại, có dám làm hay không?”

Tác giả có lời muốn nói: Trước một trăm đưa bao lì xì, cảm tạ duy trì.