Chương 65

Niên Triều Tịch nghe vậy trừng mắt nhướng mày nói: “Thất diệp lan cho ta rồi thì chính là của ta, hắn ta có tư cách gì mà quản ta đưa cho ai dùng, lần sau ngươi thấy hắn không cần quá khách khí!”

Nhạn Nguy Hành: “Như thế thì ta yên tâm rồi.”

Toàn bộ quá trình Niên Triều Tịch không hề nhận ra những gì Nhạn Nguy Hành nói có gì đó không đúng.

Sau khi được đưa trở về, Niên Triều Tịch đứng ngoài cửa nhìn bóng dáng Nhạn Nguy Hành biến mất, lúc này mới xoay người chuẩn bị trở về.

Mới vừa xoay người, nàng lập tức dừng lại, quay đầu nhìn về phía góc tường.

Nhìn một lát, nàng lãnh đạm nói: “Ra đây đi.”

Một bóng dáng mảnh khảnh bên trong chậm rãi đi ra.

Ô Nghiên.

Nàng ta từ chỗ bóng tối đi ra vô cùng thận trọng, như thể cũng không dám lại gần nàng quá. Bước được hai bước liền dừng chân, thấp giọng nói: “Tỷ tỷ.”

Niên Triều Tịch nghiêng nghiêng đầu, không sửa lại danh xưng của mình, chỉ lãnh đạm hỏi: “Ta nhớ rõ hiện tại muội đang bị cấm túc.”

“Tự ta lẻn trốn ra ngoài!” Nàng ta lập tức giải thích như sợ nàng hoài nghi cái gì.

Niên Triều Tịch cười nhạo một tiếng nói: “Thủ vệ phủ Thành chủ có thể để một tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhà muội trốn ra ngoài, sợ là cũng hết cứu rồi.”

Ô Nghiên hơi sửng sốt, vẻ mặt cũng trở nên phức tạp.

Niên Triều Tịch cũng lười đoán xem nàng ta đang suy nghĩ gì.

Kể từ sau khi cùng với Mục Doãn Chi từ hôn, nàng cảm thấy thoải mái nhẹ nhàng. Nàng hiện tại không quan tâm bọn họ có mối quan hệ yêu hận như nào, nàng chỉ quan tâm đến cuộc sống bấp bênh của bản thân nàng.

Vì thế nàng bình tĩnh nói: “Tốt nhất là muội cho ta biết lý do tại sao muội lại chạy ra ngoài, nếu không ta sẽ đích thân để quân Yến Kỵ bắt muội trở về cấm túc mười năm.”

Ô Nghiên sửng sốt, sau đó lập tức nói: “Ta tới, là vì hôn sự của tỷ tỷ với Doãn Chi ca…”

Niên Triều Tịch: “Chuyện này không liên quan tới muội.”

Ô Nghiên há miệng thở dốc, không cam lòng nói: “Nhưng hôm đó ta đến gặp Doãn Chi ca, thị vệ nói đêm từ hôn đó Doãn Chi ca đứng suốt một đêm ở trong sân, tỷ tỷ, huynh ấy…”

“Chuyện này cũng không liên quan đến ta.” Niên Triều Tịch lạnh nhạt ngắt lời nàng ta.

Hơn nữa nàng đánh giá nàng ta từ trên xuống dưới, cười như không cười nói: “Hiện tại phủ Thành chủ với nơi ta ở đã tách ra, phủ Thành chủ là phủ Thành chủ, nơi ta ở sẽ lập tức treo thẻ bài Niên phủ lên. Muội luôn mồm gọi ta là tỷ tỷ, Mục Doãn Chi đã từng là tỷ phu muội. Tỷ tỷ với tỷ phu từ hôn, muội còn ở phủ người đã từng là tỷ phu của muội. Sợ là cũng không coi ta là tỷ tỷ của muội. Cho nên cái danh xưng tỷ tỷ nay về sau vẫn là đừng gọi, ta ngẫm lại liền cảm thấy có chút ghê tởm.”

Vẻ mặt Ô Nghiên lập tức trở nên xấu hổ.

Niên Triều Tịch cũng đã mặc kệ nàng ta, kêu quân Yến Kỵ tới, chuẩn bị đưa nàng ta trở về cấm túc.