Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Không Làm Nữ Xứng Trong Tiểu Thuyết Ngọt Sủng

Chương 34

« Chương TrướcChương Tiếp »
Niên Triều Tịch nghe vậy cười khẽ.

Hôm nay Học viện Đỗ Hành có nhiều người như thế, cũng chỉ có Nhạn Nguy Hành cảm thấy nàng sẽ thắng.

Tâm trạng nàng rất tốt, nhảy xuống từ Diễn Vũ Đài.

Đám người vây quanh không tự chủ được mà nhường cho nàng một lối đi.

Trong đám người có một tu sĩ thấy thế giống như là đột nhiên phục hồi tinh thần, vội nói: “Tiểu thành chủ, xin dừng bước!”

Niên Triều Tịch nghe thấy nên nhìn qua, Nhạn Nguy Hành cũng nhìn qua.

Hắn nheo mắt, nhìn người vừa gọi nàng với vẻ nguy hiểm.

Tu sĩ đó thấy vậy xua tay, lắp bắp nói: “Không không không! Ta không có ý gì khác, ta chỉ là, chỉ là muốn hỏi tiểu thành chủ, chiêu ngươi vừa dùng lúc nãy có phải là kiếm thế không?”

Hắn ta vừa dứt lời, những người còn lại đều im lặng.

Khi một kiếm tu đối với kiếm đạo của mình đạt đến một sự hiểu biết nhất định, lúc này kiếm đạo cùng với linh lực dung hoà với nhau, kiếm và người tâm linh tương thông, trong lúc hành động sẽ xuất hiện kiếm thế.

Không liên quan đến thực lực, nhưng lại liên quan đến sự hiểu biết, nhưng cũng quyết định kiếm tu có thể dùng kiếm đạo đi bao xa.

Kiếm tu trên thế gian này, phần lớn tu cả đời cũng chưa tìm thấy kiếm đạo của mình, nói gì đến kiếm thế.

Nhưng lúc này chiêu cuối cùng của tiểu thành chủ lại dùng kiếm thế.

Hoa mỹ vô cùng nhưng lại lạnh như ánh trăng.

Một kiếm đó tuy còn non nớt, nhưng rõ ràng đó là kiếm thế .

Tất cả mọi người nhìn về phía Niên Triều Tịch, giống như đợi nàng cho một đáp án bọn họ mới có thể hết hy vọng.

Niên Triều Tịch nhìn quanh một vòng, nhẹ nhàng cười, chỉ nói một chữ.

“Đúng.”

Đó là kiếm thế của Niên Triều Tịch nàng, là kiếm đạo của nàng.

Vừa dứt lời, mọi người gần như bùng nổ.

“Kiếm thế…Ta sống đến bây giờ mà đến cả bóng dáng kiếm đạo còn chưa thể chạm vào được.”

“Còn trẻ mà tiểu thành chủ lại có thể dùng được kiếm thế, cho nên là ai nói tiểu thành chủ là một phế vật?”

“Đây…Không phải mọi người đều nói thế hay sao?”

“Thân thể không tốt, không có nghĩa khả năng hiểu biết và thực lực của ngươi không tốt. Thân thể ngươi cũng rất tốt, ngươi có thể sử dụng kiếm thế cho ta xem được không?”

“Có thể như thế nào chứ, sinh thiếu tháng cũng có thể đến trình độ này, không hổ là huyết mạch chân truyền của Chiến Thần!”

“Thân thể tiểu thành chủ bây giờ rất yếu, nếu người không có bệnh thì còn có thể đạt đến trình độ nào?”

Niên Triều Tịch đứng giữa đám đông, giống hệt như kiếm thế nàng vừa dùng, hoa mỹ như trăng, nhϊếp nhân tâm phách.

Mục Doãn Chi đứng trên đài cao, trầm mặc nhìn cảnh bên dưới.

Mấy vị sơn trưởng phía sau hắn đã không nhịn được mà bật dậy khi Niên Triều Tịch dùng kiếm thế, trầm mặc một lúc, đột nhiên có người nói: “80 năm trước lúc ta nhìn thấy tiểu thành chủ, lần đó tiểu thành chủ vẫn bị bệnh quấn lấy không nhấc nổi kiếm. Hiện tại đã qua 80 năm, không nghĩ rằng, ta lại có thể thấy bóng dáng Chiến Thần đại nhân trên người tiểu thành chủ.”
« Chương TrướcChương Tiếp »