Chương 17

Kích thước vòng một của Ôn Dư về cơ bản vẫn giữ nguyên kể từ khi cô vào cấp ba, ngay cái lúc mà cô nghĩ rằng rất có thể vòng ngực của cô sẽ mãi là cup A cho đến hết cuộc đời thì bộ ngực của cô thực sự đã to lên vì bị tên giáo viên khốn nạn nào đó xoa bóp.

Ôn Dư tỏ ra rất hoài nghi về điều này, chẳng lẽ việc xoa bóp ngực thực sự có tác dụng làm cho vòng một to ra sao?

Buổi tối sau khi đã làm xong bài tập về nhà, Ôn Dư đang buồn chán ngồi ở bàn làm học bắt đầu nghiên cứu cặp bánh bao nhỏ xinh ở trên ngực.

Cô vẫn mặc một chiếc váy ngủ rộng rãi như thường lệ, trước đây mỗi khi cô cúi đầu nhìn xuống thì gần như chỉ nhìn thấy một mặt phẳng mà thôi. Nhưng bây giờ thì khác, bộ ngực cô đã phát triển hơn, cặp ngực hơi phồng lên tạo thành một vòng cung đầy đặn. Núʍ ѵú nhỏ phía trên không còn trũng xuống nữa mà đã đứng thẳng lên dưới lớp váy ngủ.

Tự mình xoa bóp cho mình liệu có thể đạt được hiệu quả như thế không?

Ý tưởng kỳ lạ này chợt nảy ra trong đầu, với tâm thế muốn thử một chút, cô cầm hai chiếc bánh bao ở trên ngực trong tay cách một lớp vải mỏng.

Bộ ngực ở lòng bàn tay của cô rất đàn hồi, có thể biến thành bất kỳ hình dạng nào qua sự nhào nặn của đôi bàn tay nhỏ bé, cô nhớ lại động tác của Lục Thanh Phàm lúc đang giày vò bộ ngực của cô, quấn lấy và nhào nặn thành vòng tròn.

Các ngón tay của cô đang bắt chước cử chỉ xấu xa của người đàn ông đó, đầu ngón tay nhấc bộ ngực đang cứng lại một nửa rồi kéo ra ngoài, kéo quầng vυ" và bầu ngực lại với nhau để lay động.

Bộ ngực săn chắc và đàn hồi đung đưa theo những ngón tay dưới lớp váy ngủ, tạo nên từng làn sóng da thịt đầy mãnh liệt, đung đưa theo lớp vải mỏng.

Hai tay của cô tiếp tục kí©h thí©ɧ đầu núʍ ѵú săn chắc, hai đùi vô thức kẹp chặt lại rồi bắt đầu cọ xát vào nhau, phần thịt mềm bên trong cũng siết chặt vào nhau, tạo thành một loại áp lực lên vùng nhạy cảm ở chỗ giữa đôi chân.

Thành trong âʍ đa͙σ cũng co lại khi đùi cô siết chặt, Ôn Dư kí©h thí©ɧ hai bộ phận nhạy cảm nhất của cơ thể liên tục, cùng một lúc.

Nhưng cái cảm giác kɧoáı ©ảʍ và sung sướиɠ quen thuộc lại không đến giống như cô đang mong đợi, trong hang động ẩm ướt chỉ có một khoảng trống rỗng, những bức tường thịt của âʍ đa͙σ cũng không còn tiết ra nhiều nước như những lần quan hệ trước.

Sự trống vắng trong cơ thể và trái tim đan xen nhau, một ý nghĩ khủng khϊếp đột nhiên xâm nhập vào trong tiềm thức của Ôn Dư, hình như chỉ có Lục Thanh Phàm mới có thể khiến cô có thể nhận được luồng kɧoáı ©ảʍ tột cùng đó.

Hóa ra thân thể của cô đã bị đối phương khống chế đến mức độ đáng sợ như vậy rồi sao?

Ôn Dư thả lỏng bàn tay đang nhào nặn bộ ngực ra, bả vai của cô ngay lập tức buông xuống, chẳng khác nào một quả bóng cao su xì hơi nằm xuống giường.

Vì không còn nơi nào để trút giận cho nên cô đập tay mạnh xuống gối mấy cái rồi giận dữ mà phàn nàn: “Đều là lỗi Lục Thanh Phàm đáng ghét! Tại tên đó mà thân thể mình mới trở nên kỳ lạ như vậy…”

Cuối cùng, Ôn Dư dần dần chìm vào giấc ngủ với một tâm trạng khó chịu và chán nản.

Sáng ngày chủ nhật, là ngày mà Lục Thanh Phàm đến nhà cô dạy kèm, dạo gần đây Ôn Dư đã ngoan ngoãn hơn rất nhiều, đã làm hết bài tập lẽ ra phải làm và có gì không hiểu thì cô cũng sẽ hỏi Lục Thanh Phàm.

Thật hiếm khi buổi học ngày hôm nay kết thúc sớm, Ôn Dư duỗi người về đằng sau, sau đó nhanh chóng thu dọn đồ dùng rồi cất vào trong túi đeo chéo, dáng vẻ của cô giống như đang vội vã ra ngoài vậy.

Lục Thanh Phàm thấy thế, có chút nghi hoặc: “Em không ở nhà chăm chỉ học hành mà lại định đi chơi ở đâu đấy?”

Ôn Dư trợn mắt nhìn anh, cô tức giận nói: "Thầy Phàm, thầy đã quên mấy ngày trước cô y tế đã dặn gì sao? Em phải ra ngoài mua đồ lót!”

“Đúng lúc buổi chiều tôi cũng không có việc gì bận, để tôi đi chung với em.” Lục Thanh Phàm đáp.

"Không phải chứ?! Thầy là nam mà lại theo em đến cửa hàng sản phẩm dành cho phụ nữ làm gì, không sợ xấu hổ à?" Ôn Dư mở to hai mắt nhìn Lục Thanh Phàm, trên mặt cô đầy vẻ không thể tin được.

"Em bảo ngực của em do bị tôi xoa nên mới to ra, vậy thì tôi sẽ chịu trách nhiệm giúp em lựa đồ lót phù hợp. Tôi cũng cần chú ý đến sức khỏe của học sinh. Thân là giáo viên, tôi phải có trách nhiệm với việc mình đã gây ra, không thể trốn tránh được." Lục Thanh Phàm không chút đỏ mặt, ra vẻ đây là lý do chính đáng.

Muốn giúp Ôn Dư chọn đồ lót chỉ là một cái cớ mà thôi, suy cho cùng, anh không tin rằng Ôn Dư chỉ đơn giản ra ngoài mua đồ lót, bất cứ điều gì cản trở việc học tập của cô đều phải bị loại bỏ, vì vậy anh phải đảm bảo rằng sau khi đi mua đồ lót xong thì Ôn Dư sẽ về thẳng nhà học bài.

"Được thôi, là do thầy nói đấy nhé vậy thì chúng ta cùng đi! Dù sao người phải xấu hổ cũng không phải là em..."

Ôn Dư không ngờ Lục Thanh Phàm lại vô liêm sỉ như vậy, anh trực tiếp đi theo cô đến cửa hàng bán đồ lót. May mắn thay, có một nữ nhân viên bán hàng đi giữa hai người, Lục Thanh Phàm cách cô khoảng hai mét, nếu không thật sự cô phải đào lỗ chui xuống đất mất.

"Em gái, em muốn loại nào hay em thích mặc kiểu đồ lót nào? Kiểu loại ôm sát vào người hay là kiểu dáng thể thao..." Nhân viên bán hàng lảm nhảm bên tai cô, nhưng suy nghĩ của Ôn Dư lại vô thức trôi đi tận phương trời nào.

Cô nhớ lại, nữ giáo viên đồng nghiệp với Lục Thanh Phàm có bộ ngực rất mê người, khi trò chuyện với Lục Thanh Phàm, khe ngực sâu hun hút của cô ấy hiện ra ở trên cổ áo sơ mi, khi nói cười thì bộ ngực đầy đặn nẩy lên nẩy xuống trông rất đẹp.

Không biết liệu mình có thể có được vòng một đầy đặn như vậy không…

"Em tìm loại ôm sát vào người." Ôn Dư nhỏ giọng nói.

Nhân viên bán hàng khéo léo chọn cho cô một số kiểu có tác dụng nâng ngực cực kỳ tốt và màu sắc tương đối rực rỡ, sau đó nhân viên bán hàng rất bí ẩn mà nhét cho cô một bộ đồ lót gợi cảm màu hồng phấn.

"Em không cần…"