Năm Diệp Trì Ngôn 24 tuổi, dự án mà anh đã vất vả suốt một năm trở thành áo cưới của người khác, bạn trai quen nhau một năm bỗng nhiên biến thành vị hôn phu của thiếu gia giả được đoàn sủng, ngay cả cơ thể cũng chơi với anh một trò đùa lớn —
Vào ngày sinh nhật, Diệp Trì Ngôn được chẩn đoán ung thư gan giai đoạn cuối.
May mắn thay, trời không tuyệt đường người, cùng ngày hệ thống “Ca khúc vàng” đã gắn kết với anh.
Lúc này Diệp Trì Ngôn mới biết, hóa ra thế giới anh đang sống chỉ là một cuốn tiểu thuyết, và anh chỉ là một nhân vật bia đỡ đạn then chốt để thúc đẩy cốt truyện.
Hệ thống Ca khúc vàng: [Mỗi khi hát một câu lời bài hát quan trọng để thúc đẩy cốt truyện, giá trị sinh mệnh của ký chủ tăng 1%.]
Diệp Trì Ngôn: “Không hát thì sao?”
Hệ thống Ca khúc vàng: [Sẽ chết đó.]
Diệp Trì Ngôn: “...Mạng đã không còn, hát thì có gì đâu? Đợi đấy, tôi sẽ không để ai có sắc mặt tốt đâu!”
-
Tại buổi tiệc đính hôn của thiếu gia giả và vị hôn phu cũ, Diệp Trì Ngôn đã đến dự một cách nổi bật.
Thiếu gia giả tự cho rằng có thể uy hϊếp anh bằng dự án công ty, cố tình dẫn bạn trai cũ đến khoe khoang: “Anh hai, cuối cùng anh cũng đến rồi! Quả nhiên anh cũng thấy em và anh Tưởng là trời sinh một cặp...”
Diệp Trì Ngôn khẽ cười nhạt, cầm micro đã chuẩn bị sẵn, hát lớn: “Cuối cùng em lại làm kẻ thứ ba của người khác~~~~”
Khách khứa xung quanh đều ngoái nhìn. Sắc mặt thiếu gia giả tái nhợt.
Bạn trai cũ vội vàng lên bảo vệ tình yêu đích thực của hắn ta, giận dữ quát: “Trong tình yêu, người không được yêu mới là kẻ thứ ba, tôi biết cậu đã thầm yêu tôi từ lâu, nhưng trong lòng tôi từ đầu đến cuối chưa từng có cậu...”
Diệp Trì Ngôn khẽ cong môi, cười và hát: “Quái vật xấu xí í a a a a, có thể đừng bật đèn lên không~~~”
Bạn trai cũ tự cho mình đẹp trai, chưa từng bị ai chê xấu trước đám đông, lập tức đỏ mặt tía tai, tức đến suýt ngất.
Buổi tiệc đính hôn tốt đẹp lập tức biến thành hiện trường bát quái của giới thượng lưu, ba mẹ nhà họ Lâm nổi giận đùng đùng, đe dọa Diệp Trì Ngôn phải xin lỗi thiếu gia giả và vị hôn phu, nếu không sẽ đuổi anh ra khỏi nhà họ Lâm.
Diệp Trì Ngôn không hề sợ hãi, vừa hay mọi người đều có mặt, tiếp tục hát to về phía mẹ Lâm: “Trên người mẹ có mùi nước hoa của hắn, đó là tội lỗi mũi người tình của mẹ gây ra~~”
Mẹ Lâm kinh hãi thất sắc, ba Lâm nghi ngờ nhìn mẹ Lâm.
Khi mẹ Lâm định giải thích, theo nguyên tắc một mình loạn không bằng cùng nhau loạn, Diệp Trì Ngôn lại mở miệng hát với cha Lâm: “Trong điện thoại của ba~ có nhiều cô em nóng bỏng, hóa ra mẹ con cũng là một trong số đó~~~”
Sắc mặt ba Lâm tái xanh, chưa kịp mở miệng giải thích, cái tát của mẹ Lâm đã giáng xuống mặt ông ta.
Cả nhà họ Lâm ngày hôm đó đã rối loạn.
Diệp Trì Ngôn không chút do dự rời khỏi nhà họ Lâm, nghe theo sắp xếp của hệ thống đi gặp vị hôn phu tiện nghi mà nhà họ Lâm tặng cho mình.
Vị hôn phu đẹp trai giàu có, là quý ông kim cương nổi tiếng trong giới, nói về khuyết điểm duy nhất có lẽ là một năm trước bị tai nạn xe hơi gãy hai chân, từ “đại lão” trở thành “đại lão tàn tật” với tính cách thất thường.
Vừa đến nhà họ Tần, Diệp Trì Ngôn đã bị người thân “thẳng thắn” nhà Tần châm chọc: “Đồ đeo bám.”
Diệp Trì Ngôn cười híp mắt mở miệng: “Cút chỉ một chữ, tôi chỉ nói một lần~~~”
Người thân: "???"
Một người thân khác quát lớn: “Đây rốt cuộc là nhà họ Tần, có người nào đó coi mình là cái gì thế?”
Diệp Trì Ngôn vẫn giữ nụ cười, ngân nga nhìn đại lão tàn tật đến muộn phía sau: “Nghiêm chỉnh đứng yên vị trí, này, chó nhà anh sao không nghe lời thế?”
Một đám người thân mặt đều tái xanh, quay đầu đi tố cáo với đại lão tàn tật.
Diệp Trì Ngôn đã chuẩn bị sẵn sàng để mắng đại lão tàn tật một trận, nhưng không ngờ đại lão tàn tật chỉ liếc nhìn anh một cái, mở miệng: “Hát không tệ.”
Diệp Trì Ngôn: "?"
Người thân: "?"
Hệ thống Ca khúc vàng: [Ký chủ, anh ta khen anh đấy!]
Diệp Trì Ngôn: "…"
Không cần cậu nói!
-
Về sau, tất cả mọi người trong nhà họ Tần đều biết Diệp Trì Ngôn có Tần Hựu chống lưng, bình thường sẽ không đi tìm phiền phức với Diệp Trì Ngôn nữa.
Ai ngờ bạn trai cũ không biết điều cứ khăng khăng dẫn thiếu gia giả đến tìm, Diệp Trì Ngôn đang chuẩn bị tự mình ra mặt, nhưng không ngờ Tần Hựu đã đến sớm.
Người đàn ông đi lại không thuận phải ngồi xe lăn đứng dậy từ xe lăn, đá ngã bạn trai cũ, chỉ vào thiếu gia giả ra lệnh bằng giọng lạnh nhạt: “Hệ thống, điện cậu ta.”
Diệp Trì Ngôn: "?"
Hệ thống Ca khúc vàng: [Hả? Anh ta gọi tôi à?]
Diệp Trì Ngôn/Hệ thống Ca khúc vàng: “Không đúng!”
Tóm tắt ngắn gọn: Muốn hát thì cứ hát, hát thật to.