Thẩm Tương Tri cũng hiểu được lý lẽ này.
Mấy ngày nay anh không khỏe nên đã xin nghỉ với đội trưởng nhưng một người đàn ông khỏe mạnh mà nhàn rỗi thì sẽ bị người ta nói ra nói vào nên anh đã chủ động nhận việc cắt cỏ cho lợn, một ngày cũng có thể kiếm được mấy công điểm để đối phó.
Là Triệu Hữu Lương vội vã chạy từ trên núi xuống, nói trên núi có người ngất xỉu, bảo anh lên xem trước, còn hắn ta xuống núi tìm người đến giúp.
Thẩm Tương Tri mới đến thôn Thanh Sơn được mấy ngày, cũng không hiểu rõ nhân phẩm của Triệu Hữu Lương, nghĩ rằng người ta không cần thiết phải lừa mình nên anh đã lên núi.
Đi được một đoạn, anh thấy một thân hình béo ú nằm lăn lộn trên đất rất khó chịu, còn tưởng cô ta bị làm sao, nào ngờ vừa tiến lại gần định xem có chuyện gì thì bị cô ta đè ngã xuống đất.
Trong lúc giãy giụa Thẩm Tương Tri đã bị cô ta đá trúng đầu gối, nói ra cũng thật mất mặt.
Sau đó không biết có phải là do thuốc đã hết tác dụng hay không, cô ta đột nhiên tỉnh táo lại, anh mới tìm cơ hội đánh thẳng vào người cô ta, rồi kịp thời mặc quần áo vào.
Cho nên khi dân làng xông lên, họ mới không đến nỗi quá luống cuống.
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Thẩm Tương Tri lúc xanh lúc trắng.
Nhìn lại An Hồng Đậu, anh không khỏi có chút thương cảm.
Cô gái này cũng thật xui xẻo, tuy rằng xấu xí và béo một chút nhưng béo cũng không ăn lương thực nhà người khác, vậy mà lại bị Triệu Hữu Lương kia hãm hại, đúng là mất hết nhân tính.
Muốn hủy hôn thì cứ hủy thẳng đi, có cần phải hủy hoại người ta như vậy không!
Thẩm Tương Tri không biết chuyện hôn sự giữa An Hồng Đậu và Triệu Hữu Lương còn có 20 cân lương thực làm tiền đặt cọc nên rất không hiểu hành vi này của Triệu Hữu Lương.
Sau một hồi suy nghĩ, Thẩm Tương Tri cũng biết rằng ở thời đại này, con gái chưa chồng mà mất đi sự trong trắng là một sự sỉ nhục lớn như thế nào.
Chuyện đã xảy ra, anh cũng là vì ngu ngốc tin người mới lên núi, không thể đổ hết lỗi cho người ta được, bản thân anh cũng có một phần trách nhiệm.
Cuối cùng Thẩm Tương Tri cũng thỏa hiệp: "Tôi đồng ý chuyện kết hôn, giấy đăng ký kết hôn cũng có thể làm ngay nhưng tôi có một điều kiện..."
Nói xong, Thẩm Tương Tri nhìn chằm chằm vào An Hồng Đậu.
An Hồng Đậu hiểu ý gật đầu: "Được, anh nói đi."
Dù sao thì người vô tội nhất chính là anh, cũng không biết chuyện này có để lại cho anh bóng ma tâm lý gì không nữa!
Nghĩ đến đây, ánh mắt của An Hồng Đậu có chút không được tự nhiên.
Thẩm Tương Tri cũng phát hiện ra ánh mắt của cô, cơ thể lập tức căng thẳng, một chỗ nào đó vẫn còn âm ỉ đau, anh vội vàng nói: "Sau khi kết hôn, tôi sẽ gánh vác trách nhiệm mà mình phải gánh vác nhưng mà, cô không được can thiệp vào cuộc sống của tôi."
"Được, vừa hay đó cũng là điều tôi muốn nói." An Hồng Đậu nói.
Thẩm Tương Tri mới thở phào nhẹ nhõm.
Anh không nghĩ đến chuyện ly hôn, với tình hình hiện tại của anh, nếu lại gây ra chuyện ly hôn, không biết sẽ bị người ta công kích thế nào.
Dù sao anh cũng chưa từng nghĩ đến chuyện mình sẽ kết hôn, kết hôn cũng coi như là chuyện ngoài ý muốn, chỉ cần đối phương không quá làm mình làm mẩy, mỗi người sống cuộc sống của mỗi người, anh cũng không phải không chịu đựng được.