“Có phải ngươi cảm thấy ta không dám đánh chết ngươi hay không?” Khóe miệng Khưu Tiểu Ngư nhếch lên tươi cười âm trầm.
Trong lòng Khưu Đông thấp thỏm, lập tức luống cuống, bởi vì trong lòng hắn ta đã nhận định Khưu Tiểu Ngư không phải người, dù sao lúc ấy hắn ta đã tự tay thử xem Khưu Tiểu Ngư còn thở hay không.
Chẳng lẽ thật sự là Khưu Tiểu Ngư biến thành quỷ trở lại, xác chết vùng dậy?
Nếu không giải thích thế nào Khưu Tiểu Ngư có được năng lực quỷ thần khó lường như vậy.
“Ngươi… Ngươi muốn thế nào?”
“Những lời này không phải nên là ta hỏi ngươi sao, ta không muốn lãng phí thời gian.”
Đã lãng phí quá nhiều thời gian trên đường, đến lúc đó con người cũng học được mất kiên nhẫn!
“Ta nói…” Khưu Đông sốt ruột đến mức kêu to.
Khưu Tiểu Ngư gật đầu ra hiệu cho hắn ta nhanh nói.
“Ta cũng không biết đối phương có thân phận gì, chỉ biết là đến từ thành Vân Yên, mục đích là không cho ngươi đến thành Vân Yên. Độc dược này là bọn họ cho ta.”
“Ngươi cũng không thể trách ta, ai bảo bọn họ cho nhiều ngân lượng, đại ca ngươi ngươi cũng biết, sau khi thi xong còn tốn nhiều ngân lượng hơn, phải thi tú tài thi tiến sĩ, ngân lượng tiêu càng như nước chảy, ta cũng không có cách nào.”
“Tiểu Ngư à, ngươi tha thứ cho đại bá đi, đại bá không dám nữa đâu, cầu xin ngươi, tha cho cả nhà ta đi.”
Khưu Đông khóc đến rối tinh rối mù, quỳ trên đất đập đầu rầm rầm mới ngẩng đầu lên.
Khóe miệng Khưu Tiểu Ngư nhếch lên nụ cười trào phúng, ngươi thiếu tiền thì hại người, nhưng chuyện này đâu liên quan tới nàng?
Liên quan tới nguyên chủ.
“Cụ thể là những người đó đã nói gì, sao ngươi biết là từ thành Vân Yên tới?” Khưu Tiểu Ngư hỏi.
Quả nhiên ngay từ đầu nên hỏi thẳng Khưu Đông, dù sao xén lông cừu cũng không thể xén được thứ gì tốt, quả thực là lãng phí thời gian, lãng phí dị năng của nàng.
Thế giới này không có tinh hạch của zombie bổ sung năng lượng, toàn bộ dựa vào ăn cơm bổ sung, cho nên mỗi ngày Khưu Tiểu Ngư đều phải ăn nhiều thứ, đặc biệt là dùng dị năng xong sẽ ăn càng nhiều.
Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ cho khen thưởng quá ít, Khưu Tiểu Ngư không muốn làm nhiệm vụ, mỗi ngày ăn uống hưởng thụ cuộc sống không phải rất thoải mái sao?
Bên này Tiêu Mộc Trạch xử lý toàn bộ hắc y nhân xong, trên người lại có vết thương nhẹ.
Nghĩ tới chuyện mình mới gặp được Khưu Tiểu Ngư, nếu không phải còn chưa giải quyết hắc y nhân mà nói, e rằng Khưu Tiểu Ngư lại đánh hắn mấy trận, nghĩ tới đây Tiêu Mộc Trạch không nhịn được bật cười.
Đến bây giờ hắn vẫn không hiểu được vì sao Khưu Tiểu Ngư muốn đánh hắn, chẳng lẽ là nhìn hắn chướng mắt?
Tiêu Mộc Trạch không nhịn được sờ soạng mặt mình, chẳng lẽ giá trị mị lực của mình đã giảm đến mức độ này sao?
Ngay cả tiểu nha đầu cũng không hấp dẫn được?
Khưu Tiểu Ngư xác định Khưu Đông đã không biết tin tức hữu dụng khác, thì thả hắn ta trở về.
Khưu Tiểu Ngư rất muốn trực tiếp giải quyết hắn ta, nhưng nàng mới nổi lên sát tâm, hệ thống lập tức vang lên tiếng cảnh báo.
[Tút tút tút… Cảnh báo cảnh báo, mong ký chủ tuân thủ thủ tục của hệ thống thần y, không thể gϊếŧ người, không thể gϊếŧ người! Nếu vi phạm, bị hệ thống xóa sổ!]
Khưu Tiểu Ngư đã nâng tay lên cuối cùng thả xuống, quả nhiên dự cảm của nàng không sai, trói buộc vào hệ thống này xong nàng không thể gϊếŧ người.
“Hệ thống, quy củ này của ngươi không được, dựa theo quy tắc này của ngươi, vậy chẳng phải người khác muốn gϊếŧ ta ta còn không thể đánh trả sao?”
[Ký chủ có thể đánh trả, nhưng cấm gϊếŧ người!]
“Nơi này không phải thời đại hòa bình, có phải ngươi đến nhầm nơi hay không? Hay là chúng ta giải trừ trói buộc cũng được.” Khưu Tiểu Ngư cảm thấy hệ thống hiện giờ có chút ăn thì vô vị bỏ thì đáng tiếc.
Bởi vì khen thưởng cũng có, nhưng số lượng quá ít.
Hơn nữa có được dị năng hệ chữa trị nàng có thể nhanh chóng chữa khỏi bệnh bình thường, căn bản không cần phải trói buộc với hệ thống.
[Trừ phi ký chủ hồn phi phách tán, nếu không không thể mở trói buộc! Xin hỏi ký chủ có cần mở trói buộc hay không?]
“Hệ thống, ta cảm thấy ngươi cũng khá tốt, tuy đồ khen thưởng chẳng ra gì, nhưng chúng ta chính là đồng bọn tốt, cho dù không có mấy thứ khen thưởng này, ta cũng không bỏ ngươi mà đi.” Vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư nghiêm túc trả lời.
Hệ thống: Vì sao ta lại trói buộc ký chủ không biết xấu hổ như thế? Rõ ràng khi khảo sát không phải như vậy mà.