Trợ lý của Lý Trạch Dương mang vào một chiếc USB, cắm vào laptop và chiếu trực tiếp lên màn hình lớn trong cuộc họp cổ đông. Một video quay lại căn phòng tối đen, trong đó có một tên tóc nâu ngắn bị đánh bầm dập, tay chân bị trói trên ghế trông thảm vô cùng. Các cổ đông đều không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ có Lý Thiệu Huy là trợn tròn mắt, vội vã lao lên che màn hình, luôn miệng hét: " Tắt đi, không được xem. Mau tắt đi. Mày là thằng khốn nạn, Lý Trạch Dương mày không được làm thế với tao."Trái lại với vẻ điên rồ của Lý Thiệu Huy, Lý Trạch Dương lại vô cùng điềm tĩnh, gác chân chữ ngũ ngồi trên ghế, xoay về phía Lý Thiệu Huy mà nói: "Có chuyện gì sao anh trai ? Không lẽ anh quen người trong video sao ?"
Lý Thiệu Huy chột dạ, lắc đầu liên tục: " Tao không quen."
Một tiếng không quen của Lý Thiệu Huy khiến Cao Minh Viễn ở bên kia màn hình giật mình, đó là người mà Cao Minh Viễn thuê để giúp Lý Thiệu Huy hại Lý Trạch Dương. Lúc đó, Lý Thiệu Huy khi ký hợp đồng đã hứa với hắn ta sẽ chu cấp cho hắn ta và gia đình tiền bạc để con gái hắn được đi học. Nhưng bây giờ Lý Thiệu Huy lại nói không quen ?
Lý Trạch Dương bảo trợ lý bấm tiếp tục, trong video xuất hiện âm thanh.
" - Vị tiên sinh này, anh đã bình tĩnh chưa ?- TᏂασ con mẹ chúng mày, chúng mày là thuộc hạ của thằng chó thiếu gia Lý gia đúng không ? Lũ lừa đảo, tại chúng mày mà con tao không được đi học.- Vị tiên sinh này, xin anh bình tĩnh một chút. Chúng tôi đúng là người của Lý gia, nhưng chúng tôi chưa từng gặp anh, tại sao anh lại chửi rủa chúng tôi.- Ông nhổ vào, lại còn bày đặt không nhận người, mày là thuộc hạ của thằng Lý Thiệu Huy chứ gì ? Mẹ kiếp đúng là chủ nào tớ nấy, toàn lũ chó.- Vị tiên sinh này, ngài hiểu nhầm rồi. Chúng tôi là thuộc hạ của Lý thiếu gia - Lý Trạch Dương."Video phát đến đây thì dừng lại, Lý Trạch Dương quay xuống toàn bộ cổ đông nói: " Các vị đã thấy trên video này rồi đó, người này nói là nhận tiền của anh trai tôi làm việc. Còn làm việc gì....thì nên để anh ta tự nói nhỉ ?"
Lý Trạch Dương vừa dứt lời, nhân vật trong video đã xuất hiện, mặt mũi đã không còn bầm dập như trước, thay vào đó là một người đàn ông khỏe mạnh, tỉnh táo. Anh ta vừa vào đã liếc nhìn Lý Thiệu Huy với ánh mắt hận thù pha chút châm biếm, làm cho Lý Thiệu Huy run chân, thiếu chút ngã khụy ra ghế. Anh ta cúi chào mọi người, chào Lý Trạch Dương và trợ lý của Lý Trạch Dương, sau đó nói :
" Tôi tên Trần Chung Gia, là người mà Lý Thiệu Huy thuê để hãm hại ngài chủ tịch."
Mọi người lại ồ lên bàn tán, Lý Thiệu Huy một lần nữa rơi vào khủng hoảng. Cậu ta hét vào mặt Trần Chung Gia: "Tôi không quen anh, anh đừng có nói hàm hồ."
Trần Chung Gia cười nhếch mép, lôi trong túi ra một tờ giấy, là bản hợp đồng của Lý Thiệu Huy và anh ta cùng ký. Lúc này Lý Thiệu Huy mới thực sự gục xuống, miệng lẩm bẩm: "Mình đã bảo anh ta hủy nó đi cơ mà, là anh ta, tên khốn..."
Mà lúc này Lý Trạch Dương cung nghe được lời anh ta lẩm bẩm, liền tỏ ra như mình sực nhớ điều gì đó, quay sang cười mỉm với Lý Thiệu Huy: " Thật ra thì "anh ta" cũng ở đây đấy, liệu "anh ta" có sang không nhỉ ?"
Vậy mà "anh ta" xuất hiện thật.