Chương 2: Đền cho cô bộ quần áo

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khi tiếng đồng hồ báo thức vang lên, Phạm Thanh Khê cuối cùng cũng tỉnh lại.

Cô vốn là một người sống rất kỷ luật, nếu như không phải đêm qua quá phóng túng thì có lẽ đã có thể tự mình dậy sớm hơn.

Phạm Thanh Khê nhíu mày, đưa tay xoa xoa ấn đường. Chờ đến khi nhìn đến cơ thể không mảnh vải che thân của chính mình, từng dòng ký ức mới hiện về như sóng trào mãnh liệt.

Có một mùi hương xa lạ đầy quyến rũ đang quấn quanh đầu mũi. Phạm Thanh Khê đưa mắt nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy một mảng giường trống không cùng mấy sợi tóc dài màu hạt dẻ còn rơi lại.

Người đêm qua đã không thấy đâu.

Cô lắc lắc đầu, cánh tay mảnh khảnh từ trong chăn đưa ra tìm đến chiếc điện thoại trên tủ đầu giường. Nào ngờ lại đυ.ng trúng một chiếc túi và tờ giấy note.

Phạm Thanh Khê cầm lấy, ánh mắt nhanh chóng lướt qua dòng chữ xiêu xiêu vẹo vẹo.

Đền cho cô bộ quần áo.

Đơn giản sáu chữ, không thiếu không thừa.

Nhưng nếu như không có sáu chữ này, Phạm Thanh Khê còn tưởng mình gặp ảo giác. Mặc dù lý trí đã nói cho cô biết toàn bộ những hành vi càn rỡ của bản thân vào đêm qua.

Cô cười cười, để tờ giấy note sang một bên rồi mở ra chiếc túi màu be. Bên trong là bộ quần áo trang nhã của thương hiệu Saint Laurent. Sơ mi trắng, quần đen, áo vest, còn có khăn choàng. Nhìn sơ qua thì vô cùng vừa vặn.

Dù sao thì bộ quần áo đêm qua cũng không còn mặc được. Cô còn định gọi người mang giúp một bộ đồ mới, nào ngờ người kia tri kỷ như vậy. Cứ xem đó là một món quà đáp lễ cũng không sao.

Nghĩ như vậy, cô nhanh chóng mang theo túi đồ đi vào phòng tắm.

Khi Phạm Thanh Khê chạm chân xuống sàn nhà, gió lạnh vừa lúc thổi qua. Tuy đã bị ngăn cản bớt ở bên ngoài nhưng cũng không khỏi khiến cô rùng mình một cái.

Mùa đông, vẫn là nên ăn mặc kín đáo một chút.

Phạm Thanh Khê đơn giản tắm qua bằng nước nóng, mặc vào bộ quần áo mới rồi lái chiếc Maserati Quattroporte màu đen của mình rời khỏi.

Hôm nay là ngày đầu tiên cô nhậm chức ở Hỷ Tinh Phong Lạc, một công ty truyền thông và giải trí hàng đầu tại Lạc Dương nhưng lại đang trên đà xuống dốc.

Nói đến Lạc Dương, đây được xem là kinh đô kinh tế của cả nước. Thành phố Lạc Dương nằm sát biển, lại có nhiều con sông lớn chảy qua nên từ lâu hoạt động giao thương vô cùng tấp nập.

Những tòa cao ốc chọc trời mọc lên như nấm, đường sá cũng toàn là xe hơi. Thật hiếm khi có thể nhìn thấy một chiếc xe hai bánh chạy qua.

Lạc Dương cũng chính là quê hương của Phạm Thanh Khê, nhưng đó là chuyện của mười năm trước.

Năm nay cô 30 tuổi, thời điểm vào năm 2 đại học, cô nhận được học bổng toàn phần du học tại Anh quốc. Thế là Phạm Thanh Khê cũng không bỏ lỡ cơ hội. Cô khăn gói lên đường sang Anh, trở thành sinh viên ngành Tài chính của Đại học Oxford.

Trong suốt quá trình đi học, mọi chi phí đều do Phạm Thanh Khê tự mình lo liệu. Cô tham gia giảng dạy ngoại ngữ ở các trung tâm, viết luận văn, nghiên cứu khoa học. Cuộc sống cũng xem như thuận lợi mà trôi qua.

Đợi đến khi tốt nghiệp Thạc sĩ, nhờ vào thành tích ưu tú, cô nhanh chóng tìm được một công việc tốt.

Thời gian sau đó, Phạm Thanh Khê ngày càng chứng minh được năng lực của mình, leo lên trở thành quản lý cấp cao của Tập đoàn Tài chính RBS hàng đầu tại Anh quốc.

3 năm trước, Phạm Thanh Khê đón bà ngoại từ Lạc Dương sang để tiện bề chăm sóc. Nhưng mà chưa được bao lâu cô lại nhận được lời mời của Mộc Hi Vi, trở về nước tiếp quản vị trí Tổng giám đốc của Hỷ Tinh Phong Lạc.

Mộc Hi Vi lớn hơn Phạm Thanh Khê 2 tuổi, là thiên kim nhị tiểu thư của Mộc gia. Hỷ Tinh Phong Lạc là gia nghiệp dưới trướng Mộc thị.

Vốn dĩ Hỷ Tinh Phong Lạc là đầu rồng trong giới giải trí trong nhiều năm qua. Nhưng mà thời gian gần đây do cách quản lý lỗi thời, sâu mọt khắp nơi nên dần dần không còn giữ được hào quang.

Nghệ sĩ cũ thay nhau tháo chạy, nghệ sĩ mới thì không muốn bước vào.

Vốn Mộc Hi Vi không muốn quan tâm nhưng rốt cuộc vẫn không thể không quan tâm. Cô thì không có ý muốn ngồi trên ghế tổng tài rồi bị khóa chặt, thế là liền tìm đến Phạm Thanh Khê, thuyết phục Phạm Thanh Khê về nước giúp đỡ.

Nhưng mà, muốn vực dậy công ty là phụ, có ý đồ riêng mới là chính.

Ban đầu Phạm Thanh Khê cũng không đồng ý, bởi vì cô học chuyên ngành Tài chính, không hề biết gì về giải trí. Nhưng mà sau khi Mộc Hi Vi ra sức thuyết phục, cộng thêm ước muốn của bà ngoại, cuối cùng Phạm Thanh Khê cũng miễn cưỡng đồng ý.

Nhưng kèm theo ba điều kiện.

Thứ nhất, cô phải được toàn quyền quyết định mọi thứ, nếu như có ai xen vào cản trở những quyết sách của cô, cô sẽ lập tức từ chức. Thứ hai, bộ máy quản lý đều phải được thay thế toàn bộ, chỉ giữ lại những người trung thực. Thứ ba, cô phải được mua lại ít nhất 5% cổ phần công ty.

Mộc Hi Vi đương nhiên không có ý kiến, ngược lại còn vui vẻ mà đồng ý.

Đêm qua chính Mộc Hi Vi đã hẹn cô ra ngoài, nói là để chúc mừng cô.

Bọn họ uống rất nhiều, cũng tâm sự rất nhiều. Nhưng thứ khiến Phạm Thanh Khê nhớ nhất chính là lời đề nghị kia của Mộc Hi Vi.

Lúc nhỏ, Phạm Thanh Khê từng trải qua một cố sự nên ngày càng trở nên lạnh lùng. Cô không muốn yêu, cũng không có hứng thú với tình yêu.

Trong suy nghĩ của Phạm Thanh Khê, tình yêu là thứ vốn dĩ không tồn tại.

Đó là lý do 30 năm qua dù có bao nhiêu người ngỏ ý nhưng đáp lại vẫn là dáng vẻ thờ ơ của cô. Dần dà cũng không còn có bao nhiêu người còn đủ kiên nhẫn, cuối cùng vẫn là từ bỏ.

Phạm Thanh Khê thì vẫn cứ như vậy, đi về lẻ bóng. Có lẽ người duy nhất có thể thân cận với cô chính là bà ngoại. Kể cả Mộc Hi Vi cũng không dám chắc có thể được Phạm Thanh Khê xem là bạn thân hay không.

Nhưng mà nhìn thấy Phạm Thanh Khê suốt ngày giống như tảng băng dọa người, Mộc Hi Vi vẫn là không nhịn được gợi mở: "Thanh Khê, chị thấy nếu có thể em hãy suy nghĩ một chút tìm người giải quyết phương diện kia đi."

"Em không muốn yêu cũng được, nhưng mà có những chuyện, nhất định phải giải tỏa, bằng không sẽ nghẹn mà chết mất."

Ban đầu Phạm Thanh Khê không hiểu, nhưng lát sau rượu vào lời ra. Mộc Hi Vi lời lẽ cũng phóng túng hơn, đem "phương diện kia" một lần giải thích rõ.

Dù sao cũng đã 30, Mộc Hi Vi chính là sợ Phạm Thanh Khê có nhu cầu nhưng không có ai để giải quyết, lâu ngày sẽ sinh ra bệnh. Cho nên muốn cô "chăm sóc" bản thân một chút.

Đương nhiên, nếu như Phạm Thanh Khê đồng ý, cô có thể giúp Phạm Thanh Khê có một đêm đáng nhớ.

Dù sao thì Mộc Hi Vi yêu thích Phạm Thanh Khê cũng không phải giả. Nhưng chính vì yêu thích thật lòng nên lại càng không dám mạo phạm. Chỉ có thể dùng tư cách bạn bè mà quan tâm.

Cũng không biết Phạm Thanh Khê có nghe lọt lỗ tai hay không nhưng Mộc Hi Vi cô thì không thể nào để bản thân thua thiệt.

Sau khi nhận được cuộc gọi của tình nhân nhỏ, Mộc Hi Vi lập tức bỏ Phạm Thanh Khê lại một mình mà rời đi.

Mộc Hi Vi đi rồi, Phạm Thanh Khê vẫn ở lại. Cô không uống rượu nữa mà chỉ ngẩn người suy nghĩ về những lời nói của Mộc Hi Vi.

Tìm người giải quyết phương diện kia?

Trong men say, Phạm Thanh Khê thực sự cho rằng bản thân lúc nào cũng u uất thực sự là do kìm nén lâu ngày.

Thế là cô lại nghiêm túc suy nghĩ cả một buổi tối. Cho đến khi đυ.ng trúng một con ma men xinh đẹp.

Lam Thư Dung mặc trên người áo sơ mi màu đỏ, cúc bung đến tận hai cái. Mái tóc màu hạt dẻ bồng bềnh, môi đào quyến rũ, ánh mắt chứa chan tình ý.

Người kia không biết từ đâu lao tới quấn lấy cô, mời gọi cô làm càn.

Trong giây phút đó Phạm Thanh Khê chỉ nghĩ rằng, nếu muốn giải quyết nhu cầu thì ít nhất cũng phải chọn người xinh đẹp, sạch sẽ. Bằng không cô thà cứ như vậy còn hơn.

Vừa hay người trước mắt lại mang vẻ đẹp giống như yêu tinh hại nước hại dân. Nếu đã như vậy, Phạm Thanh Khê cho phép mình một lần phóng túng. Cô cũng muốn thử xem, bản thân có thể vì một đêm này mà vui vẻ hơn chút nào không.

Sự việc cứ như vậy mà vượt ngoài tầm kiểm soát.

...

Lúc này Phạm Thanh Khê đang ngồi trước bàn làm việc, nghe trợ lý mới của mình là Mạnh Nguyệt Chi báo cáo sơ tình hình công việc.

Mạnh Nguyệt Chi năm nay 28 tuổi, so với Phạm Thanh Khê cũng là người mới. Người này là do cô ở trong hàng vạn nhân tài tuyển lựa ra, đã có mấy năm kinh nghiệm làm trợ lý cấp cao.

Thời gian Phạm Thanh Khê còn chưa về nước, Mạnh Nguyệt Chi đã thay cô tìm hiểu sơ qua tình hình nội bộ công ty rồi viết mấy bản báo cáo gửi qua. Nói chung là rất được việc.

Phạm Thanh Khê nghe rất tập trung, thỉnh thoảng sẽ nhíu mày, rồi lại đưa tay xoa xoa ấn đường. Nơi này đúng là một mớ hỗn độn, cô phải cần rất nhiều thời gian mới có thể sắp xếp ổn thỏa.

"Phạm tổng, hôm nay sẽ có vài nghệ sĩ đến để ký thỏa thuận chấm dứt hợp đồng."

Mạnh Nguyệt Chi vừa nói vừa đưa đến một bảng danh sách.

Vừa nhậm chức ngày đầu tiên đã chứng kiến hàng loạt nghệ sĩ trụ cột rời đi. Phạm Thanh Khê không biết phải nói làm sao mới phải.

Cô gật đầu, đưa tay tiếp nhận danh sách xem qua một lượt.

Nào ngờ đâu, ngay tại trang đầu tiên là một gương mặt không thể nào quen thuộc hơn. Bất giác, những giác quan trên cơ thể cô lần nữa sống lại, gợi nhớ về những ký ức đêm qua.

Lam Thư Dung?

Phạm Thanh Khê lẩm bẩm cái tên này.

Hèn gì đêm qua cô lại thấy quen mắt như vậy.

Phạm Thanh Khê vốn không quan tâm giới giải trí trong nước. Thỉnh thoảng mới ghé mắt nhìn xem. Sau khi nhận lời tiếp nhận Hỷ Tinh Phong Lạc mới bắt đầu dành thời gian tìm hiểu, nhưng chỉ là thoáng qua, nhớ được hay không lại là chuyện khác.

Phạm Thanh Khê đem thông tin cá nhân của Lam Thư Dung đọc qua một lượt, đều là những thông tin cơ bản.

Cô ngẩng đầu, hỏi Mạnh Nguyệt Chi: "Lam Thư Dung này, vì sao lại muốn chấm dứt hợp đồng?"

Mạnh Nguyệt Chi lập tức đem hết đầu đuôi kể ra một lượt: "Lam tiểu thư là nhất tỷ của Hỷ Tinh Phong Lạc. Tuy nhiên dạo gần đây giữa Lam tiểu thư và Tổng giám đốc cũ có rất nhiều mâu thuẫn. Thời buổi đầu công ty xem cô ấy là cây hái ra tiền, bắt cô ấy làm việc bất kể ngày đêm. Sau này Lam tiểu thư không thuận theo ý Tổng giám đốc nữa, liền bị công ty xem là người dưng nước lã."

"Nghe nói Lam tiểu thư đời tư hỗn loạn, mỗi lần bị bôi bẩn công ty không những không giúp đứng ra thanh minh mà còn có phần xem đó là sự thật. Lam tiểu thư bây giờ đã có địa vị, đương nhiên không chịu nổi cách làm việc này. Tách ra cũng là chuyện sớm muộn."

Mạnh Nguyệt Chi nói rất nhiều nhưng Phạm Thanh Khê chỉ chú ý đến mấy chữ.

Cô lập lại: "Đời tư hỗn loạn?"

Mạnh Nguyệt Chi gật đầu: "Trong giới vẫn luôn truyền tai nhau Lam tiểu thư nam nữ đều ăn, là nhờ lăn giường cùng người khác mà có được như hôm nay."

Ai nói không được. Bổn cô nương lăn giường còn nhiều hơn cô ăn cơm nữa.

Câu nói đêm qua bỗng vang lên trong đầu. Phạm Thanh Khê gõ gõ tài liệu trên bàn, cũng không biết là đang nghĩ gì.

Một lát sau, cô mới hỏi Mạnh Nguyệt Chi: "Trợ lý Mạnh, cô nghĩ chuyện này có khả năng không?"

Mạnh Nguyệt Chi đủ thông minh để hiểu Phạm Thanh Khê đang ám chỉ việc gì, cô đưa ra đánh giá khách quan: "Giới giải trí này thật giả lẫn lộn, tung ra lời đồn để dìm người khác xuống cũng không phải không có khả năng."

Phạm Thanh Khê gật đầu, gương mặt cũng không có mấy thêm mấy phần cảm xúc.

Cô nói với Mạnh Nguyệt Chi: "Giúp tôi soạn lại một bản hợp đồng. Khi nào Lam tiểu thư đến trực tiếp đưa cô ấy vào đây."

Mạnh Nguyệt Chi hiểu rõ gật đầu sau đó lui ra ngoài.

===Không Đoán Được - Chương 2: Đền cho cô bộ quần áoMaserati Quattroporte:

Price: 113.000 - 133.000

Giá lăn bánh tại thị trường Việt Nam: 7 - 9,8 tỷ VNĐ