Chương 30

“Tử Ngâm, cậu xem”, Lục Mai nói với Tử Ngâm đang đi phía trước, ánh mắt lại nhìn về phía người phục vụ vừa mới đẩy cửa phòng bên kia.

“Có chuyện gì vậy?”, Tử Ngâm khó hiểu hỏi, không biết Lục Mai vì sao lại có dáng vẻ ngạc nhiên như vậy.

“Qua xem thử đi”, lại đúng lúc cửa phòng đóng lại. Cô cái gì cũng không thấy được.

“Cậu xem cái gì vậy?”, Tử Ngâm nói với Lục Mai, kéo kéo tay cô.

“Mình hình như thấy Lăng Thần, còn có một cô gái nhìn hình dáng có thể là Trần Nhiên Nhiên.”

Tử Ngâm dừng bước chân lại một chút, hai người đứng ở bên ngoài, quả nhiên người phục vụ liền đi ra. Hai người đi đến trước cửa, khẽ gõ cửa.

Lăng Thần và Trần Nhiên đang chuẩn bị ăn. Vừa rồi người phục vụ bưng lên một ít món ăn, trong nồi thịt thỏ đã chín, phát ra hương vị mê người.

Nghe được tiếng gõ cửa, họ nghĩ rằng là người phục vụ, không đắn đo nói câu: “Mời vào”.

Lăng Thần nói xong thì đứng lên kéo ghế ra, ý bảo Tử Ngâm và Lục Mai ngồi xuống cùng ăn. Trần Nhiên Nhiên chỉ cười mà không nói gì, dáng vẻ dịu hiền mẫu mực. Lục Mai trong lòng hận muốn nghiến răng ngứa. Cô nhìn thấy Trần Nhiên Nhiên cười giả dối như vậy, sao có thể sánh với Tử Ngâm đơn thuần, đáng yêu cho được, cũng không biết Lăng Thần đầu phát sốt hay không mà có thể bỏ Tử Ngâm mà đến bên Trần Nhiên Nhiên.

Lục Mai nhìn Trần Nhiên Nhiên thuỳ mị ở bên kia, một bộ dạng điềm đạm đáng yêu, cô đột nhiên mở miệng hỏi: “Bạn học Trần Nhiên Nhiên, ngày đó sau khi chúng tôi rời khỏi, Lưu mập mạp kia có tìm cô gây phiền toái hay không?”.

Cô nói mà không chớp mắt một cái, nhìn Trần Nhiên Nhiên. Mục đích của cô thật ra rất đơn giản chính là muốn cho Lăng Thần biết Tử Ngâm đêm đó thiếu chút nữa là gặp chuyện không may, nhìn bộ dạng anh chắc chắc không biết gì về đêm đó, đối với chuyện hai tấm ảnh chụp kia Trần Nhiên Nhiên chắc cũng không nói với anh.

Đúng như cô suy nghĩ, Lăng Thần ngẩn người ra, liền hỏi: “Nhiên Nhiên, đã phát sinh chuyện gì? Có phải đêm mà anh không đi phải không, cái gì mà Lưu mập mạp, hắn ức hϊếp em?”.

Lăng Thần vô cùng khẩn trương quan tâm, trong ánh mắt có lo lắng và thương tiêc, Tử Ngâm khẽ dời ánh mắt, trong lòng nhịn không được khổ sở, Lăng Thần trong mắt chỉ có cô Trần Nhiên Nhiên ấy mà thôi. Nếu anh biết chuyện cô vì Trần Nhiên Nhiên thiếu chút nữa gặp chuyện không may, nếu không có Hoàng Húc Kiều đúng lúc xuất hiện thì cô bộ dạng hiện tại của cô làm sao thì anh có bởi vì vậy mà áy náy hay không. Có khi cô thật sự rất muốn không lo nghĩ mà làm chuyện khác người xem anh có phải đã hoàn toàn coi nhẹ sự tồn tại của cô hay không.

Trần Nhiên Nhiên biết không thể gạt đi được, nhìn thoáng qua Tử Ngâm đứng đó rồi mới nói với Lăng Thần: “Đêm đó có Lưu mập mạp kia bởi vì em không cẩn thận làm đổ nước lên người hắn nên hắn ép em uống rượu nhận lỗi, may có Tử Ngâm ra mặt mới làm cho hắn không so đo nữa”.

Lăng Thần ánh mắt chuyển dời từ Trần Nhiên Nhiên sang Tử Ngâm, ánh mắt có chút nghiêm túc, nói với Tử Ngâm: “Tử Ngâm, anh không phải không cho em đến nơi đó sao, em sao lại đi nữa? Lưu mập mạp có phải là Cục trưởng cục thuế vụ kia phải không?”.

Tử Ngâm có chút khϊếp sợ, trong ánh mắt có chút uỷ khuất, có chút bướng bỉnh, nhìn anh nói: “Em về sau sẽ không đi nữa”.

Cô nói không phải là nhận sai mà là tự mình hứa với bản thân, với Hoàng Húc Kiều và với Lạc Dương mà thôi, lời nói này không liên quan gì tới Lăng Thần.

Tử Ngâm và Lục Mai hiên ngang đi vào trong.

Lăng Thần ngồi đối diện còn Trần Nhiên Nhiên thì ngồi quay lưng ra cửa không có quay đầu lại, khi nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lăng Thần cô mới quay đầu lại. Lúc thấy hai cô, cô cũng ngẩn người ra, không nghĩ rằng đi đến đâu cũng có thể gặp Tử Ngâm, cô đối với loại gặp gỡ như vậy cũng không vui mừng gì.

Lăng Thần trên mặt hiện ra nụ cười như có như không, giọng điệu nhẹ nhàng nói: “Tử Ngâm, sao khéo như vậy, em cùng bạn học của em cũng tới nơi này ăn lẩu sao? Đến đây ngồi xuống cùng ăn đi, vừa lúc tụi anh đang chuẩn bị ăn đây”.

Giọng điệu anh nói chuyện như một người anh lớn hoà ái dễ gần, Tử Ngâm nghe lời anh nói thì trong lòng chua xót, cười có chút miễn cưỡng, nhìn thấy anh và Trần Nhiên Nhiên cùng nhau hẹn hò ở nơi này thì cô làm sao có thể vui vẻ cho được.