Nói xong, hắn đưa tờ hướng dẫn cho Tần Phi, sau đó vẫy cờ hướng dẫn du lịch màu đỏ rời đi nghĩa trang.
Sau khi bóng của hướng dẫn viên du lịch biến mất ở cửa ra vào, các người chơi khác chen nhau tiến lên tạo thành một vòng tròn nhỏ bao lấy Tần Phi ở bên trong.
Mỗi người đều muốn lao lên phía trước để đọc tờ giấy kia, có người chơi ở vòng bên ngoài không nhìn thấy, lo lắng kiễng chân lên vội vàng hỏi: "Trên giấy viết cái gì thế?”
Trong tình huống này, người cầm tờ hướng dẫn là Tần Phi mà không đọc lên thì có chút khó coi..
Nhưng cậu cùng hướng dẫn viên du lịch đã nói chuyện với nhau cả một buổi chiều, cổ họng khát khô cả rồi, trong ngôi làng quỷ quái này không tìm thấy một nơi nào có nước để uống một ngụm, đến bây giờ mọi người còn đói bụng, Tần Phi hoàn toàn không muốn phí sức lực đi đọc tờ giấy hướng dẫn đầy chữ kia.
Không thèm quan tâm nữa, Tần Phi liền dứt khoát đem tờ giấy nhét vào trong tay của Tôn Thủ Nghĩa, nhanh chóng lùi lại phía sau hai bước coi như không phải chuyện của mình.
Tôn Thủ Nghĩa đang đứng ở sau lưng cậu đột nhiên đối diện với bao nhiêu ánh mắt cháy bỏng của những người chơi khác.
Tôn Thủ Nghĩa: ‘......"
Tôn Thủ Nghĩa dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tần Phi lần nữa.
Cho dù là ở trên xe buýt hay là ở trong lễ đường, Tần Phi đều biểu hiện cho thấy rõ một sự thật là: Người chơi này mặc dù nhìn ôn hòa, nhưng thực tế lại không dễ chọc.
Anh ta chấp nhận số mệnh mà hắng giọng một cái, ánh mắt từ trên tờ hướng dẫn lướt qua từng chữ một: "Hướng dẫn hoạt động của chuyến tham quan đêm ở Tương Tây - Phiên bản đặc biệt làng Thủ m.”
"Một, chuyến tham quan ở Tương Tây bắt đầu từ lúc mặt trời lặn, đến khi mặt trời mọc sẽ kết thúc.”
"Hai, trước thời gian mặt trời lặn, mọi người có thể hoạt động tự do trong làng, sau khi mặt trời lặn xin chú ý thời gian, hãy trở lại nghĩa trang trước mười hai giờ đêm và đi vào gian phòng ngủ.”
"Ba, nếu như mọi người phát hiện trước thời gian mặt trời lặn bầu, trời biến thành màu đen, thì là ban đêm đến sớm, xin hãy dùng tốc độ nhanh nhất trở lại nghĩa trang, vào phòng của mình nằm.”
"Bốn, không nên mở cánh cửa màu đỏ ra.”
"Năm, ban ngày không đi đôi, ban đêm không đi đơn.”
"Sáu, lần tham quan này sẽ được miễn phí các bữa ăn tại khách sạn, bữa sáng bắt đầu lúc 8:30 phút, bữa trưa bắt đầu lúc 11:30 phút, bữa tối bắt đầu lúc 5:30 phút, mời người chơi tập hợp tại cổng khách sạn trước giờ cơm, quá thời gian sẽ không đợi.”
"Bảy, trong làng không có xác sống. Nếu như mọi người gặp được xác sống, xin hãy nhanh chóng trở lại nghĩa trang, kịp thời vào trong gian phòng ngủ, nghỉ ngơi đầy đủ để có thể suy nghĩ rõ ràng.”
Đọc xong toàn bộ nội dung, Tôn Thủ Nghĩa đưa tờ giấy hướng dẫn cho một người chơi gần nhất ở bên cạnh mình, để mọi người truyền tay nhau đọc.
Nhiều nội dung trong tờ giấy hướng dẫn lần này đều không liên kết với nhau, quá khó hiểu, khiến mọi người phải đau đầu suy nghĩ.
"Ngày không đi đôi, đêm không đi đơn.” Tiêu Tiêu nhíu mày chỉ vào tờ hướng dẫn: "Đây là ý gì?”
Tần Phi rất nhanh trả lời: "Ban ngày hai người không thể cùng đi với nhau, ban đêm không thể một người độc hành.”
Tiểu Tiểu nghi ngờ: "Làm sao cậu biết?”
Tần Phi nhún vai: "Đoán.”
Tiểu Tiểu: ......"
? Anh là đang nói đùa phải không.
Tần Phi mặt mũi tràn đầy thản nhiên.
Thật sự là cậu đoán ra, nhưng suy đoán của cậu không phải là không có lý do.
Buổi chiều khi trời còn chưa có tối, lúc hắn đi tìm hướng dẫn viên du lịch trò chuyện làm quen, thì thấy hướng dẫn viên du lịch liên tiếp lùi về phía sau mấy bước, lúc đầu Tân Phi còn tưởng là hướng dẫn viên du lịch có chứng sợ xã hội không muốn tiếp xúc gần với người khác, nhưng hắn lại lùi đến bên cạnh ba người chơi khác thì dừng lại.
Hiện tại mới biết, nguyên nhân chắc hẳn là làm theo quy tắc này.
Theo Tần Phi suy đoán, hướng dẫn du lịch để lại phần hướng dẫn này ở bên trong có ẩn chứa không ít tin tức mấu chốt.
Tờ hướng dẫn kia mấy lần đều nhắc đến "gian phòng”, chắc là ám chỉ quan tài trong nghĩa trang.
Từ miêu tả của tờ hướng dẫn cho thấy, những cái quan tài này mặc dù nhìn thì kinh khủng, nhưng thực tế lại giống như một phòng an toàn, câu "Nghỉ ngơi đầy đủ để có thể suy nghĩ rõ ràng” kia, có lẽ là nhắc nhở quan tài có thể khôi phục sự tỉnh táo của người chơi ở một mức độ nhất định.
Nhưng cứ như vậy ——
Tần Phi giống như suy nghĩ đến điều gì đó, Tiêu Tiêu thấy thế nhịn không được hỏi: "Tần đại lão, có phải anh đã nhìn ra được cái gì rồi hay không?”
"Tôi chỉ cảm thấy có chút kỳ quái.” Tần Phi co lại đốt ngón tay vuốt cằm, sắc mặt biểu lộ ra vẻ nghi hoặc, "Tôi luôn cảm thấy những thiết kế này quá không hợp lý, tác dụng của quan tài lớn như thế, nếu như có người chơi bo bo giữ mình thì trò chơi phải làm sao?”
Dựa theo hướng dẫn nhắc nhở, người chơi ở lúc nửa đêm qua đi đến lúc trước bình minh đều phải nằm trong quan tài, mà ban ngày nếu như bất ngờ gặp tình huống dị thường cũng không cần gấp, chỉ cần kịp thời trốn vào trong quan tài thì có thể may mắn sống sót.
Quy tắc cũng không bắt buộc mọi người hoạt động trong thôn, đã như vậy, thì làm sao điều tra được điều bí ẩn? Luôn luôn nằm trong quan tài cũng không phải tốt rồi sao.
Livestream này cũng chỉ có thời gian bảy ngày, chỉ cần người chơi trong bảy ngày này tận dụng hết khả năng không ra khỏi cửa, không tham gia hoạt động không quan trọng, thì tỷ lệ khả năng gặp nguy hiểm xuống đến mức thấp nhất.
Con người đều sợ chết, dựa theo mạch suy nghĩ của người bình thường, trốn ở nghĩa trang đáng sợ sống qua ngày có lẽ là phương án tốt nhất.
Thế nhưng mà trò chơi liệu rằng có để người chơi thông qua ải một cách đơn giản như vậy không?
Tần Phi cho rằng: “Trong trò chơi này có tám phần còn có cạm bẫy đang chờ chúng ta nhảy vào.”
Trên bảng cá nhân của Tần Phi, số người xem không ngừng tăng lên theo mỗi phút mỗi giây, đều đang chứng tỏ một sự thật: Có tồn tại vô số nơi thần bí mà người chơi không nhìn thấy, ẩn nấp ở sau màn hình máy tính bên kia, lấy tình huống của các người chơi làm thú vui cho mình.
Nếu như trong buổi livestream mà cả đám người đều nằm ngay đơ giả chết, thì trực tiếp còn có cái gì đáng để xem?
Ở giai đoạn đầu dùng đủ các loại tình huống nguy hiểm nhỏ làm vỏ bọc, tới khi gần kết thúc thì lại đột ngột đảo ngược, nhân vật chính cho rằng mình đã chạy thoát rồi lại bị giáng một đòn trí mạng, đây chính là nguyên lý thiết kế phổ biến ở trong trò chơi nhà ma và phim kinh dị.
Có lẽ phiên bản đặc biệt này cũng tuân theo cái nguyên lý này.
Chỉ tuân theo quy tắc thôi là chưa đủ, thậm chí quy tắc không cần cố tình lừa gạt người chơi, chỉ cần giấu diếm một ít thông tin quan trọng, là đủ để khiến người chơi trở tay không kịp vào thời điểm quan trọng.
Trò chơi có độc ác như vậy không?
Tần Phi cảm thấy đáp án khẳng định là có.
Từ cái chết khó coi của Vương Thuận, có thể thấy livestream này là lấy máu me, kinh dị, kinh khủng làm điểm thu hút, sự tuyệt vọng phát ra từ nội tâm mỗi người chơi chẳng lẽ so với máu me be bét càng thêm kí©h thí©ɧ hơn sao?
Nhất định phải chủ động xuất kích, nắm giữ được càng nhiều tin tức hơn, mới có thể tìm ra lỗ hổng từ trong quy tắc.
Đối với cái trò chơi trước mắt này mà nói, thì những thông tin thu thập được ở giai đoạn đầu, rất có thể sẽ là chìa khóa dẫn đến chiến thắng cuối cùng.