Chương 24: Sao cô dám?

Một người phụ nữ hoảng hốt chạy ra ngoài thông báo.

- Chí..Chí Thần đang đánh nhau trong nhà vệ sinh nữ.

Tiểu Kiệt nhanh chóng chạy vào trong xem tình hình, các quan khách có mặt cũng vội đi theo sau.

Từ Sâm rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê, các vết thương đau đớn dần dần chiếm lấy tâm trí anh ta. Chí Thần quay sang nhìn Tư Hạ, những giọt nước mắt không ngừng rơi, cô đang khóc vì tên này hay sao. Hai tay anh nắm chặt đập mạnh vào tấm gương trước mặt, lòng anh không thể nào kìm chế được sự tức giận đến cùng cực ngay lúc này.

Một người quen của Từ Sâm nhận ra liền chạy vào.

- Chí Thần, có chuyện gì không phải mong cậu rộng lượng bỏ qua. Nó là cháu trai của tôi, thời gian qua nó đi du học bên Mỹ nên chưa biết rõ tình hình. Thành thật xin lỗi cậu và cô Tư Hạ.

Anh im lặng mạnh bạo kéo cô đi ra khỏi buổi tiệc. Nhìn bàn tay đẫm máu, cô cảm giác đau xót và sợ hãi con người như anh. Lạnh lùng đến mức tàn nhẫn. Anh đẩy cô vào trong xe, tự mình ngồi ở vị trí ghế lái, nhấn ga chạy thật nhanh.

Tại biệt thự riêng

Chí Thần đi thẳng vào quầy bar, rót đầy ly rượu và uống cạn. Cô dám làm chuyện đó sau lưng anh. Người yêu? Cô nghĩ đây là hợp đồng hôn nhân nên sẵn sàng quen người khác. Sao cô dám?

Tư Hạ bước đến, trên tay là túi thuốc y tế:

- Anh đang chảy nhiều máu, để tôi sơ cứu cho anh.

Chí Thần hất tay cô ra, lạnh lùng nói:

- Không liên quan đến cô. Có giỏi thì hẹn hò công khai với hắn, không cần phải lén lút sau lưng tôi.



Anh tựa lưng vào cạnh bàn, trên tay là điếu thuốc đã châm sẵn. Làn khói trắng bắt đầu phản phất ra xung quanh. Rốt cuộc anh muốn cái gì đây?

- Anh có thôi đi không? Đừng có tự suy diễn mà không hỏi tôi sự thật là như thế nào?

- Chính miệng hắn ta nói hai người yêu nhau. Cô còn giải thích gì nữa? Các người hay lắm.

Anh cười nhếch môi, khinh miệt.

Tư Hạ tức giận bỏ lên phòng, người độc đoán như anh, thật không đáng để cô mang thương nhớ trong lòng. Ngay sau đó tiếng đập vỡ đồ đạc tạo ra một âm thanh khá lớn, làm cô giật mình. Chí Thần dường như hoá điên, cô muốn anh tỉnh táo rồi sẽ nói chuyện rõ ràng.

Đứng trước gương, cô phát hiện bờ vai có một vết đỏ. Chắc chắn là do Từ Sâm, thảo nào anh lại khó chịu đến vậy. Cô nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh tắm rửa.

Đêm nay bầu trời không sao nhưng trăng lại rất sáng, Tư Hạ nhẹ nhàng nằm lên giường. Đầu óc cô nặng nề vì chuyện vừa rồi, nhìn ra hướng cửa sổ cô mơ màng chìm vào giấc ngủ. Cơn ác mộng từ đâu kéo tới, trong mơ Tư Hạ cảm giác có một vật thể đè lên người cô, dù cố gắng thoát ra đến cỡ nào cũng không được, hơi thở ngày một khó khăn, mồ hôi đầm đìa..cuối cùng cô mở mắt ra.

Một hình dáng quen thuộc trong bóng tối đang áp sát lên người cô, hơi thở dồn dập nồng nặc mùi rượu. Chiếc váy ngủ nhanh chóng bị kéo xuống, bàn tay anh vuốt ve cơ thể quyến rũ. Hành động vô cùng nhẹ nhàng và dứt khoát, thân thể mềm mại, trơn láng của cô làm cho anh cảm giác đê mê.

- Chí Thần, anh có tỉnh táo không vậy?

Anh sát lại tai cô nói nhỏ:

- Thử xem cơ thể này có gì mà tên đó dám qua lại dù biết cô đang là vợ tôi.

- Anh điên rồi.

Tư Hạ dùng tay đánh mạnh vào lưng anh, lần này nhất quyết không cho anh tư tung tự tác nữa. Chí Thần vô tư thả lỏng, nằm đè lên người cô.



- Chí Thần, mau ngồi dậy, tôi không thở được.

- Vậy thì cô phải ngoan ngoãn nằm yên.

Sức nặng của anh đúng là không phải dạng vừa, chẳng lẽ lại tiếp tục đầu hàng trước người đàn ông này. Cô đâu phải con rối để anh muốn làm gì thì làm, càng nghĩ càng ức. Tư Hạ giả vờ đồng ý để thoát khỏi tảng đá trước mắt.

- Để tôi băng bó tay cho anh đã, rồi làm gì thì làm.

- Khỏi cần.

Tư Hạ lớn tiếng, anh đúng là đứa trẻ bướng bỉnh hết sức.

- Tôi không muốn cả người tôi dính máu của anh.

Chí Thần im lặng nhìn cô, xem như đã đồng ý. Cô thật lắm trò, thân thể anh cố kìm nén sức nóng bên trong bùng lên, ánh mắt thèm khát dõi theo từng bước di chuyển của cô trong chiếc đầm ngủ gợi cảm.

Mỗi cái chạm của cô như có ma lực, lướt đến đâu là làn da chỗ đó làm rùng mình. Chỉ chờ cô dừng động tác, là anh sẽ vồ tới ngay.

Trong lúc Tư Hạ đang tập trung chuyên môn, kỹ càng băng bó vết thương, anh bỗng giữ chặt cổ tay cô.

- Đủ rồi.

Vừa dứt câu, môi anh đã chạm đến cổ, mơn trớn hôn mυ"ŧ nhiệt tình, hít thật sâu không quên để lại những vết yêu. Mùi thơm trên cơ thể cô làm tăng thêm phần hưng phấn, cảm giác được hơi thở phả thẳng lên mặt Tư Hạ, tay anh nhanh chóng nâng cằm cô lên, say đắm áp nụ hôn sâu ướŧ áŧ.

Bàn tay hư hỏng cứ thể rà soát khắp thân thể cô, nhưng lạ thay cảm giác quen thuộc đã từng chạm vào cô xuất hiện trong đầu anh.