Chương 4: Giúp việc

Người đàn ông kia nhìn thấy trong phòng có người, cũng sửng sốt một chút, hắn rất tò mò vì sao trong phòng mình sẽ có một cô gái trẻ tuổi xa lạ, tuy rằng thoạt nhìn không giống như ăn trộm, nhưng là cô vào bằng cách nào?

Bạch Ti Ti hiện tại thập phần hối hận bản thân tiện tôiy đem quần áo cùng khẩu trang cởi xuống, bất quá cô không rảnh nghĩ nhiều như vậy, vội vàng đi đến trước mặt người đàn ông giải thích thân phận của mình.

Cô đem đôi tôiy đặt trên bụng nhỏ, khom lưng chín mươi độ “Tiên sinh, chào anh, tôi tên Bạch Ti Ti, tôi là nhân viên công tác của công ty xx, phụ trách một tuần hai lần đến quét tước vệ sinh phòng ở cho anh, đây là chứng minh của tôi.” Nói xong, đem giấy tờ chứng minh của mẹ cô gái đưa cho người đàn ông.

Người kia nâng tôiy lên, tiếp nhận trang giấy, đơn giản nhìn thoáng qua, không nói gì, lại đưa trả cho cô, đổi dép lê, đi vào phòng.

Bạch Ti Ti cảm thấy, anh tôi hẳn là tin lời cô nói, cho nên cô đem đồ vật cất vào trong bao, cõng lên, chuẩn bị từ biệt ra về.

“Tiên sinh, không có gì việc gì thì tôi đi trước, chúc anh một ngày tốt lành, hẹn gặp lại.”

Cô mới vừa đem giày đeo vào, không đợi mở cửa ra. . .

“Cô, biết nấu cơm không?”

Nghe được những lời này của hắn, cô có điểm kinh ngạc.

Lúc này cô mới nhìn kỹ người đàn ông này một chút, phát hiện người đàn ông này lớn lên thực đẹp, cho người tôi một loại cảm giác nho nhã. Hơn nữa vóc dáng cũng rất cao, đại khái so với cô cao một cái đầu. Hôm nay nóng như vậy cũng mặc một thân tây trang, thoạt nhìn rất quý phái, hẳn là tinh anh, nhưng cô tổng cảm thấy hắn không thích hợp mặc tây trang.

Cũng không phải là khó coi, chỉ là cảm thấy bộ đồ cùng khí chất của hắn không hợp.

Cô cảm thấy, hắn hẳn là thích hợp mặc áo blouse trắng của bác sĩ hơn.

Tuổi tác, đại khái hai mươi sáu đi?

Cũng cứ như vậy đi, có thể ở lại chỗ này, không phú thì quý, tuổi còn trẻ như vậy đã có tiền, trong nhà hẳn là cũng không tồi.

Cô cảm thấy loại gia cảnh của người đàn ông này, hẳn là so với nhà cô trước khi phá sản còn lớn hơn.

Ai, kẻ có tiền.

“Tiên sinh, tôi chủ yếu là dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, tôi cũng biết, nhưng là không quá am hiểu, cũng không phải chuyên nghiệp gì, không biết có hợp khẩu vị của anh hay không.” Kỳ thật ý tứ cô là, thứ cô làm không thể ăn, đừng để cho cô làm.

Nói thật, cô chỉ biết nấu cơm nhà, nhưng hắn hỏi như vậy, cô cũng không thể cự tuyệt thẳng a.

Người kia làm như thực mỏi mệt, hắn tháo mắt kính xuống xoa xoa huyệt Thái Dương, “Không có việc gì, tùy tiện làm một ít đi, có cái gì thì làm cái đó.”

Ách. . . Tùy tiện làm một chút, ý tứ là. . .

Cái loại trả lời này a, cô không khỏi cảm thán, vận khí của cô. . . Quá tệ, lần đầu tiên tới đã gặp phải chủ nhà, bác gái kia còn chưa bao giờ gặp phải chủ hộ, hơn nữa chủ hộ còn muốn cô nấu cơm.

Tuy rằng đồ dùng trong phòng đầy đủ hết, nhưng nguyên liệu nấu ăn thật đúng là không được đầy đủ, phỏng chừng là do trước kia thật là không có người ở, cô nghĩ đến vừa rồi giống như có thấy mấy cái trứng gà cùng một ít mì sợi.

Chỉ có thể như vậy.

Đem nồi làm nóng lên, toát ra khói nhẹ, sau đó đổ nước vào, đem nước nấu cho sôi lên.

Trong lúc đợi nước sôi, cô nhanh chóng lấy cái cái trứng gà ra, đập vào, chờ trứng chín đến tám phần, nước cũng vừa sôi, liền bỏ mì vào.

Cuối cùng bỏ thêm một ít muối cùng nước tương.

Mì mềm, đổ ra bát.

Điều kiện hiện tại cũng chỉ có thể làm cái này.

Mười phút sau, Bạch Ti Ti đem bát đặt đến trên bàn cơm.

“Tiên sinh, cơm đã làm tốt, anh ăn đi.”

Lúc này người đàn ông đã đổi một bộ quần áo ở nhà màu sắc hơi tối, thoạt nhìn so với lúc mặc tây trang thuận mắt hơn nhiều.

Hắn ngồi ở bên bàn ăn, nhìn một chén mì cùng hai cái trứng, cũng không có vẻ gì là không hài lòng, cầm lấy chiếc đũa ăn một ngụm.

“Xưng hô như thế nào?”

“A? Tôi họ Bạch, kêu Bạch Ti Ti.”

“Bạch tiểu thư, trù nghệ của cô không tồi, tôi thực vừa lòng, cô có hứng thú làm giúp việc của tôi hay không.”

Gì?

Hắn ở nói giỡn sao? Hắn nhìn không ra cô bao nhiêu tuổi sao, còn muốn làm giúp việc, coi như muốn tìm giúp việc cũng không thể tìm người trẻ như cô, chỉ biết làm vài món thức ăn a.

Hơn nữa, tuy rằng nhìn hắn lớn lên đoan chínhn, ai biết có thể đối cô có mưu đồ gây rối hay không, ai biết được lại chính là cái mặt người dạ thú.

Muốn cô làm giúp việc? Căn bản không có khả năng.

“Tiên sinh, yêu cầu này của anh, tôi không có khả năng đáp ứng, bởi vì tôi hiện tại còn đang đi học, mỗi tuần tới chỗ anh quét tước ba lần còn có thể, nhưng làm giúp việc thì phải mỗi ngày đều ở chỗ này, tôi không có biện pháp hoàn thành.” Thái độ của cô thực thành khẩn, thập phần thành khẩn, đầy mặt đều viết, không có khả năng!

Người đàn ông lúc này đã ăn đến không sai biệt lắm, nghe cô nói như vậy, cũng không cảm thấy có cái gì không đúng.

“Cô năm mấy rồi?”

“Năm ba.”

“Hiện tại đã tháng sáu, không có gì bất ngờ xảy ra thì bảy tháng cô sẽ được nghỉ đi.”

“Ách. . . Theo lý thuyết thì hẳn là, nhưng. . .”

“Tôi biết cô là thay người khác tới nơi này quét tước, tiền lương mà tôi đưa hẳn là so với những công việc trước của cô làm cao hơn nhiều đi.”

Người kia ăn xong, ngẩng đầu, nhìn cô.

“Là… Nhưng…”

“Sau khi cô nghỉ học, đến đây ở hai tháng, tôi cho cô hai vạn. Vừa lúc, hai tháng này muốn ở chỗ này, ở đây có hai gian phòng, cô cũng không cần lo lắng cho tôi sẽ đối với cô làm ra cái gì, đến lúc đó, chúng ta ký hợp đồng chính thức, cô coi như là đến đây làm thuê.” Người đàn ông nhìn cô, tựa hồ là cảm thấy với điều kiện của hắn, cô không có khả năng sẽ cự tuyệt.

Bạch Ti Ti xác thật đối với hai vạn này tâm động này, hai vạn kia đối với cô hiện tại mà nói, thật sự là rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều tiền.

Điều duy nhất khiến cô băn khoăn xác thật giống lời hắn nói, sợ hắn, một người đàn ông thành niên, cùng cô ở chung sẽ đối với cô làm ra chuyện không tốt..

Bất quá cô trộm đánh giá hắn, liếc mắt một cái, cảm thấy hắn không giống như loại người này, hơn nữa, liền tính hắn đối với cô làm cái gì, nhìn bề ngoài của hắn. . .

Giống như, đối với cô cũng không phải thực có hại.