- 🏠 Home
- Đô Thị
- Sắc
- Không Cần Trốn
- Chương 3: Chủ nhà
Không Cần Trốn
Chương 3: Chủ nhà
Một tuần quét tước hai lần, thời gian sẽ do Bạch Ti Ti tự quyết định, buổi chiều không thứ tư cô có tiết học, tính toán đi một lần, chủ nhật lại đi thêm một lần.
Sau khi kết thúc tiết học buổi chiều, nữ sinh kia mang cô đi mẹ mình, Bạch Ti Ti cùng bà ấy đơn giản học tập một chút, mẹ cô ấy đưa cho cô một phần hợp đồng, mặt trên viết công việc chủ yếu của cô, bao gồm ga giường thay mấy lần, cửa sổ phải lau như thế nào, còn có thái độ khi nhìn thấy chủ hộ, lúc đầu cô cảm thấy thực đơn giản, sau lại phát hiện kỳ thật lau dọn nhà cửa cũng rất phức tạp.
Vì thế cô còn cố ý mua một quyển sách, kêu 《huấn luyện làm việc nhà 》.
Mở ra trang đầu tiên, mặt trên viết: Sinh hoạt ở nhà nhìn thì như đơn giản, kỳ thật công việc nhỏ vụn, phức tạp, cần phải chú ý ẩm thực dinh dưỡng cho một nhà già trẻ, chăm sóc cuộc sống hàng ngày, mua sắm hợp lý, vệ sinh sạch sẽ, tẩy rửa thường xuyên, dụng cụ nấu ăn, sửa sang đồ đạc, các loại đồ điện gia dụng sử dụng giữ gìn như thế nào. Thậm chí còn phải kiêm cả hộ lý chăm sóc sủng vật, làm thế nào để phòng tránh cùng xử lí những vấn đề tai họa có khả năng phát sinh, đều là những tri thức quan trọng yêu cầu bà chủ gia đình hoặc người hành nghề dọn dẹp phải biết. Có thể nói, ở trong cuộc sống xã hội bận rộn, làm việc nhà đã trở thành một ngành học mới. Nếu muốn trở thành một bà chủ nhà đủ tư cách, một nhân viên dọn vệ sinh đủ tư cách, không có một hệ thống, quá trình học tập toàn diện, là không có khả năng đạt tới…
Cô nhìn một trang này, thiệt tình cảm thấy, bất kì một công việc nào cũng đều không dễ dàng.
Cũng may, công việc này cô chỉ làm trong thời gian ngắn, không cần học toàn diện như vậy.
Tuy rằng một ngày trước đã đọc sách đến khuya, nhưng chủ nhật hôm nay cô vẫn dậy rất sớm, rốt cuộc thì cũng không có gì kinh nghiệm, cô muốn đi sớm một chút sờ soạng sờ soạng, mò mẫm làm quen, cho nên cô mặc áo lao động của mẹ nữ sinh kia vào người, cầm chìa khóa, từ trường học ngồi xe buýt đi đến căn chung cư.
Trên đường đổi một lần xe, đại khái khoảng một giờ mới đến, tiến vào tiểu khu này cũng thật là khó khăn, đưa ra các loại chứng minh mới để cô đi vào.
Đi vào thang máy, cô ấn xuống tầng mười tám, móc ra khẩu trang trong túi ra mang lên, hôm nay cô cố ý “Trang điểm” một chút, mang theo một cái kính đen thật lớn, tóc cũng là tùy ý buộc thấp, bên dưới mặc một chiếc quần dài rộng.
Trước khi ra cửa, cô đứng trước gương nhìn thử, đối với chính mình thực vừa lòng, cô cảm thấy bản thân bây giờ vừa thô lại vừa xấu, phi thường an toàn.
Bất quá cũng chỉ là cô cảm thấy.
Dáng người trước sau lồi lõm rõ ràng, cùng khí chất toàn thân sao có thể chỉ mặc quần áo là có thể che dấu.
Còn có bàn tay cùng phần cổ lỏa lồ, lộ ra làn da trắng nõn, đủ khiến cho người ta nhìn cô chằm chằm.
Bạch Ti Ti không có nghĩ nhiều như vậy, cô mang theo công cụ quét tước đi tới trước căn chung cư.
Cô gõ gõ cửa, đợi đã lâu nhưng không thấy người tới mở cửa, cảm thấy trong nhà hẳn là giống bình thường, không có ai, đơn giản móc ra chìa khóa tự mình mở cửa.
Trong nhà quả nhiên là bộ dáng không có người ở, nhưng lại thực sạch sẽ, trong nhà trang trí màu sắc tông lạnh trầm, đoán thầm chủ nhân hẳn là đàn ông, cô nhìn một vòng, tuy rằng đồ nội thật không quá nhiều, nhưng những thứ nên có đều có.
Nhìn thời gian một chút, chín giờ hơn, lấy danh sách trong bao ra, làm từng hạng mục. Mẹ của cô bạn kia có nói qua, nếu có gì không biết hoặc không hiểu có thể hỏi bà ấy. Cô xác thật có rất nhiều đồ công nghệ cao không biết dùng, gọi điện thoại hỏi hỏi, tận lực học tập một chút.
Mấy năm nay cô vẫn luôn ở trong khu dân cư cũ, đồ dùng trong nhà cũng đều là đồ dùng nhiều năm, trong nhà cũng không có tiền dư thừa để mua đồ mới, không nghĩ tới mấy năm nay phát triển lại nhanh như vậy, có nhiều đồ công nghệ cao tiện lợi như vậy cho mọi nhà sử dụng.
Đại khái khoảng hai giờ sau, cô đem các hạng mục trong danh sách làm đến không sai biệt lắm, trong phòng vốn là không dơ, cô thu thập đơn giản một chút.
Nhìn cũng tạm được, cô chụp ảnh gửi cho mẹ cô bạn, bà ấy nói cô mỗi lần quét tước vệ sinh xong sau sẽ phải chụp ảnh lại gửi cho công ty, quản lý vẫn là tương đối nghiêm khắc.
Chụp xong ảnh chụp, cô tháo mắt kính cùng khẩu trang xuống, đi phòng vệ sinh rửa mặt, nhìn bài trí trong phòng vệ sinh, đơn giản mà lại lộ ra xa hoa, không khỏi cảm thấy có chút hâm mộ.
Cô nghĩ, hiện tại cô nghiêm túc đọc sách, tốt nghiệp tìm công việc tốt một chút, hy vọng chờ sau vài năm, cô cũng có thể mang người nhà đổi sang một gian phòng ở tốt một chút.
Rửa mặt xong, cảm thấy chủ hộ hẳn là không có khả năng về nhà, cô cũng không có đeo khẩu trang, đem quần áo thay đổi, cất vào trong bao.
Trước kia một tuần đến rạp chiếu phim làm việc ba ngày, hiện tại cô không cần đến đó nữa, định đi đén vài vơi xem thử, tìm một công việc làm thêm mới, cô mới vừa đem khóa cặp sách kéo lên, không đợi đeo lên trên vai, liền mơ hồ nghe thấy thanh âm chìa khóa.
Cô kinh ngạc, có người vào.
Sau đó, Bạch Ti Ti thấy một người đàn ông.
Một người đàn ông cái mang trẻ tuổi mang mắt kính gọng mạ vàng.
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Sắc
- Không Cần Trốn
- Chương 3: Chủ nhà