- 🏠 Home
- Đô Thị
- Sắc
- Không Cần Trốn
- Chương 2: Nhân viên dọn dẹp
Không Cần Trốn
Chương 2: Nhân viên dọn dẹp
Hôm nay là thứ bảy, Bạch Ti Ti giống như thường ngày, lui tới rạp chiếu phim làm thêm.
Công việc này rất đơn giản, chỉ là kiểm phiếu trước khi phim mở màn, nếu là một bộ phim 3D thì sẽ phu và phát kính 3. Ngẫu nhiên sẽ quét tước phòng vệ sinh một chút.
Cô đổi sang đồng phục màu xanh lục, mới vừa đi ra cửa, liền đυ.ng phải vị nữ quản lí xảo quyệt trong năm người quản lí phòng chiếu.
Nữ quản lí tuổi tác không lớn, hai mươi bốn, hai mươi lắm tuổi, lớn lên cũng không tệ lắm, nhìn đến Bạch Ti Ti, đôi mắt ở trên người cô quét một chút, vẻ mặt khinh thường: “Ai u, nhìn xem khuôn mặt nhỏ này, trang điểm đậm đến như vậy, tính toán câu dẫn ai a?”
Bạch Ti Ti cũng không phải rất muốn cùng cô ta cãi cọ, cái vị nữ quản lí này có tiếng là xảo quyệt, hơn nữa lại đặc biệt ghen ghét nữ nhân viên có diện mạo cùng dáng người tốt, nếu đυ.ng phải cô ta, nhìn không thuận mắt, sẽ thường xuyên châm chọc mỉa mai.
Nhưng là đối nam nhân viên thì lại không giống nhau, Bạch Ti Ti trước còn nghe nói, mụ quản lí này ở thời điểm hết ca làm việc, nhào vào trong ngực một nam sinh viên soái khí đến làm thêm, nam sinh viên đương nhiên là cự tuyệt, ngày hôm sau liền từ chức.
Đối mặt với nam nữ nhân viên còn có đến tận hai gương mặt để đối phó cơ đấy.
Cô ở trong lòng cười lạnh vài tiếng, cô chỉ là trang điểm nhẹ, tùy tiện bôi lên ít kem chống nắng, kẻ lông mày cùng một chút son môi, đây đều là do quản lí yêu cầu, chỉ là do cô lớn lên xinh đẹp, ngũ quan xuất sắc, trang điểm hay không cũng đều đẹp, nữ quản lí này chỉ đơn giản là ghen ghét mà thôi.
Loại tình huống này, bình thường cô đều không đáp lại, hôm nay cũng giống như vậy, làm bộ như không nghe thấy, xoay người muốn đi.
Chính là nữ quản lí kia lại giữ cô lại.
“Đừng cho là tao không biết mày cùng Dương Thần có liên hệ, nếu không phải bởi vì mày, hắn có thể xin nghỉ được hay sao.”
Bạch Ti Ti cảm thấy không thể hiểu được, Dương Thần chính là nam sinh mà cô ta thông đồng không thành kia, rõ ràng là hành vi của cô ta lỗ mãng không biết kiềm chế nên người ta mới bất đắc dĩ từ chức, như thế nào lại ném đến trên người cô?
Cô lạnh nhạt nhìn thoáng qua quản lí “Tôi không biết cô đang nói cái gì, còn có việc gì khác sao, không có việc gì nữa, vậy tôi còn phải tiếp tục công việc.”
Quản lí rõ ràng là không định buông tha cô, cười cười: “Ai cũng đều biết tao thích hắn, nếu không phải bởi vì mày, hắn đã sớm ở bên cạnh tao rồi, sao có thể dễ dàng từ chức như vậy.”
“Đừng có nói với tao là mày không biết là hắn thích mày, tiểu tiện nhân làm bộ làm tịch.”
Bạch Ti Ti nghe chẳng hiểu ra sao, ý tứ quản lí là Dương Thần thích cô sao? Sao có thể, bọn họ đều không có quen biết gì nhiều, trừ bỏ ngày thường cùng nhau thu mắt kính 3D, lại kiểm tra mắt kính 3D, ngẫu nhiên sau khi làm việc ca đêm, sẽ cùng nhau ở trong phòng VIP ngủ, đương nhiên là dưới tình huống có rất nhiều nhân viên cùng làm khác cũng ngủ cùng.
Trừ bỏ những việc này ra thì thật sự không có tiếp xúc gì khác.
Cô cảm thấy, hẳn là quản lí cố ý tìm cớ đi, dù sao cũng không phải lần một lần hai.
Giống như thường ngày, cô áp dụng sách lược trầm mặc, không nói chuyện với cô ta.
Không cần cùng nữ nhân không nói lý giao tiếp nhiều. Dù sao thì một ngày có ba ca làm việc, quản lí cũng sẽ thay ca, số lần cô nhìn thấy nữ nhân này cũng không nhiều lắm, không nghĩ nhiều, cô bắt đầu làm việc, không có ý định cùng nữ quản lí dây dưa.
Nhưng ả quản lí lại bắt lấy tay cô: “Làm sao vậy, ngày thường nhìn mày một bộ dáng băng thanh ngọc khiết, không nghĩ tới trong xương cốt lại hạ tiện như vậy, cũng có thể thông đồng cùng đàn ông.”
Quản lí rõ ràng không muốn buông tha cô, cô không biết cô ta rốt cuộc là muốn làm gì, bất quá cũng chỉ là nói mấy câu, cùng lắm thì cô đứng lại nghe cô ả nói cho xong, dù sao cũng không mất đi miếng thịt nào.
“Muốn nói gì thì nói nhanh lên, nói xong tôi còn phải làm việc.” Thanh âm Bạch Ti Ti không có bất cứ hoảng loạn gì, bình tĩnh, đối với việc cô ta chửi bới cô làm như mắt điếc tai ngơ.
“A, mày hại Dương Thần từ chức, tao cũng phải để cho mày nếm trải mùi vị đó, hôm nay tao chính thức nói cho mày biết, mày, bị đuổi việc.”
? ? ?
Cái gì? Tuy rằng là chỉ là việc làm thêm, nhưng cô cũng phải trải qua phỏng vấn chính quy, làm đã hơn một năm, công việc cũng rất quen thuộc, chỉ bằng một câu của cô ta là đã muốn đuổi việc cô?
Cô mới không tin.
“Mày không cần không tin tao, chú của tao chính là giám đốc của phòng chiếu này, một câu nói của tao thôi, nói để mày nghỉ việc là có thể cho mày nghỉ việc, mày, hôm nay không cần làm việc nữa, cút về nhà đi thôi, sau này cũng không cần tới.” Nữ quản lí nói xong, xoay người rời đi.
Chẳng lẽ là thật sự? Đến bây giờ cũng không có ai thông báo với cô việc này? Cô vội vàng chạy tới sảnh, phát hiện có một nam sinh lạ mặt đứng bên nữ sinh làm việc cùng cô ngày hôm nay, đó hẳn phải là chỗ của cô mới đúng.
“Ti Ti, sao cậu lại tới đây, mình còn tưởng rằng cậu từ chức.”
Cô gái kia nhìn thấy cô, rõ ràng thực kinh ngạc, bởi vì cô ấy sáng sớm đã nghe nói Bạch Ti Ti từ chức, không nghĩ tới còn có thể nhìn thấy cô.
Nghe được cô gái nói như vậy, tâm Bạch Ti Ti lập tức chuyển lạnh, thì ra, nhân vật nhỏ bé không quyền không thế ở trong xã hội lại khó có thể sinh tồn như vậy. Cô nhìn những đồng nghiệp quen thuộc, sảnh rạp chiếu quen thuộc, rõ ràng biết bản thân chẳng làm gì sai nhưng lại bị người ta sa thải, trong lòng xác thực có một chút khổ sở cùng tức giận.
Cũng đúng thôi, con kiến nhỏ nhoi thì làm gì có quyền mở miệng.
Cô gái kia nhìn thấy biểu tình của cô, tự nhiên cũng hiểu rõ, cô ấy lớn lên không có đẹp như Bạch Ti Ti, nữ quản lí kia không trào phúng cô, nhưng cô lại thấy qua vài lần ả ta trào phúng Bạch Ti Ti.
Nghĩ đến mấy ngày hôm trước, mọi người đều truyền tai nhau sự việc kia, trong lòng cũng liền đoán được tám chín phần mười.
“Ti Ti, cậu đừng khổ sở, cộng việc này kỳ thật kiếm được cũng không nhiều lắm, còn rất mệt, nhìn sắc mặt của cậu kìa.” Nữ sinh an ủi.
“Không có việc gì, mình đi trước, chúc cậu làm việc thuận lợi.” Cô không muốn nói thêm bất cứ điều gì, chỉ muốn thừa dịp cuối tuần tiếp tục tìm một công việc khác.
“Ai, Ti Ti, cậu chậm một chút hãy đi, mình có việc muốn cùng cậu nói.” Cô gái thấy hiện tại cũng không có việc gì, đem Bạch Ti Ti kéo đến một góc.
“Ti Ti, mình có một công việc làm thêm, ít phiền phức lại còn không mệt, cậu có muốn thử một lần không.”
Nghe điều kiện này Bạch Ti Ti nghi hoặc nhìn nữ sinh kia, cô nghỉ việc ở chỗ này, xác thật sẽ phải tìm một công việc khác, thế nhưng nếu thật sự có công việc tốt như vậy, cô gái trước mặt này vì không tự mình đi làm? Cô sợ nhất chính là người khác giới thiệu cho cô những công việc không đứng đắn, kiếm tiền nhiều, nhưng cũng rất nguy hiểm.
Cô đang cân nhắc muốn cự tuyệt, nữ sinh kia lại đoạt lời trước, “Là thế này, mẹ mình từng đi làm ở một công ty dọn dẹp, làm giúp việc theo giờ, đến nhà hoặc phòng ở của khách hàng quét tước cùng lau dọn, công việc cũng không có gì quá nặng nhọc một tuần chỉ đến dọn một đến hai lần là được, bà ấy cũng làm không nhiều lắm, cũng chỉ nhận có vài nhà, gần đây nhất bà ấy tiếp nhận quét một căn chung cư cao cấp trong trung tâm thành phố, một tuần hai lần, một lần tiền lương cũng nhiều gấp mấy lần chúng ta, chỉ là mẹ mình gần đây sinh bệnh, viêm ruột thừa, cần phải làm phẫu thuật, chắc chắn cũng sẽ phải chậm trễ mất hai tháng, mình thì phải thường xuyên đi chăm sóc cho bà ấy trên viện, cho nên cũng không có thời gian.”
Nghe đối phương nói như vậy, cô cũng có một chút động tâm, quét tước phòng ở thi cô cũng chỉ từng dọn dẹp nhà của mình mà thôi, nhưng là cũng chỉ đơn giản là lau lau quét quét, nghe cũng có vẻ tránh được không ít phiền toái, chỉ là… Không biết căn chung cư kia có người ở hay không.
Cô nghĩ nghĩ, hỏi: “Căn hộ đó có mấy người ở, bao nhiêu tuổi?”
“Cậu yên tâm, mẹ mình nói là hình như không ai ở, bà ấy quét tước một tháng cũng chưa thấy qua chủ căn hộ bao giờ, nhưng là xem đồ đạc bài trí trong nhà hẳn là một người ở, bất quá có người thì cũng không sao, cậu yên tâm, mẹ mình làm việc cho công ty chính quy, tin tức chủ hộ bọn họ đều có, hơn nữa công ty còn có đồng phục, mỗi lần cậu đến quét tước vệ sinh còn phải mặc đồng phục mang khẩu trang, sẽ không có vấn đề gì.” Nữ sinh kia như biết cô băn khoăn điều gì, rốt cuộc thì một người trẻ tuổi lại xinh đẹp một mình đi quét dọn một gian phòng ở, nếu đυ.ng tới người nào lòng mang ý xấu, cô vẫn là rất nguy hiểm. Cho nên cô gái kia cũng đem hết những suy xét của cô nói ra.
Bạch Ti Ti nghĩ nghĩ, cảm thấy, chuyện này cũng coi như đáng tin cậy, rốt cuộc thì mẹ của cô bạn này đi làm suốt một tháng cũng chưa đυ.ng mặt, cô cũng chỉ làm có hai tháng thì cũng không nhất định có thể gặp được, hơn nữa, người có thể ở loại phòng ở này, khẳng định đều là kẻ có tiền, kẻ có tiền muốn loại phụ nữ gì mà không có, cũng không có khả năng đối với cô làm chuyện gì xấu, hơn nữa thân phận trên danh nghĩa của cô chính là một bà bác nha, cũng không có người biếи ŧɦái như vậy đi.
Nghĩ tới nghĩ lui, Bạch Ti Ti liền đáp ứng chuyện này.
Cô nghĩ, sau này không cần phải trang điểm, cũng không cần xem ánh mắt nữ quản lí, tránh được rất nhiều phiền phức, cũng không có đυ.ng vào điểm mấu chốt của mình. Tổng thể mà nói, cũng xem như một công việc không tệ.
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Sắc
- Không Cần Trốn
- Chương 2: Nhân viên dọn dẹp