Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Không Cần Trốn

Chương 19: Bán cửa hàng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi Bạch Ti Ti ăn cơm sáng Tần Thâm làm thì ra cửa, lúc ấy hắn khăng khăng muốn đưa cô về, nhưng cô không đồng ý, Tần Thâm không có biện pháp nào khác đành từ bỏ ý tưởng đưa cô về, sửa miệng nói chờ cô thăm nhà xong sẽ đến đón cô.

Cô nghĩ nghĩ, đường từ nhà cô đến đây quả thật có chút không tiện, liền đồng ý.

Tần Thâm kéo Bạch Ti Ti qua, cho cô một nụ hôn sâu trước khi chia tay. Lần này cô chủ động ôm cổ hắn, cắn môi hắn một chút.

Tần Thâm không dừng lại, hôn môi, cuối cùng hắn ở trên xương quai xanh của cô để lại một vệt đỏ rõ ràng , lưu luyến, “Sớm trở về một chút, nhớ gọi điện thoại cho anh trước.”

“Được.”

Thấy Bạch Ti Ti xách theo balo ra cửa, biểu tình Tần Thâm liền không hề ôn nhu như vừa rồi, hắn cầm lấy di động đặt ở trên bàn trà, gọi điện thoại cho một người.

“Làm việc cho thật tốt, hôm nay tiếp tục làm, qua mấy ngày nữa tôi sẽ bảo trợ lý đưa tiền cho anh.”



Bạch Ti Ti trực tiếp đi cửa hàng bán đồ ăn sáng của gia đình, khi cô đến chỗ đó đã 6 giờ hơn, đúng là thời điểm cao điểm có nhiều khách hàng. Khi cô còn học cao trung, cũng thường xuyên tới tiệm hỗ trợ, sau khi vào đại học liền ít khi đến, cô vẫn luôn liên tục đi làm thêm, căn bản là không có thời gian rảnh rỗi, hôm nay ngẫu nhiên tới, còn cảm thấy có chút xa lạ.

“Mẹ, mẹ ngày hôm qua nói con hôm nay có rảnh thì trở về một chuyến, có chuyện gì sao?”

Bạch Ti Ti đi vào cửa hàng, phát hiện mẹ cô không có loại vui sướиɠ như lúc trước khi thấy cô trở về. Cho dù là bận rộn, từ hàng lông mày nhíu chặt kia cũng có thể nhìn ra bà đang ưu sầu.

Mẹ cô bưng một chồng dưa muối lên đặt ở trên bàn khách hàng, sau đó đem cô kéo đến một bên, “Ti Ti, mẹ và ông bà nội của con đã quyết định đem cửa hàng ăn sáng này bán đi ra ngoài.”

“Vì cái gì?” Cô nhất thời không khống chế được, lớn tiếng hỏi mẹ, chọc đến mấy người khách nâng đầu nhìn tới.

Mẹ cô không có đối với loại phản này ứng của cô cảm thấy kỳ quái, “Kia, bọn cho vay nặng lãi kia lại đổi ý, lúc này mới hơn một tháng, mấy ngày nay lại bắt đầu quấy rầy chúng ta, nói bắt chúng ta đem tiền trả cho chúng.”

Còn không có chút đạo nghĩa nào hay không?

“Bọn họ sao có thể làm như vậy!” Bạch Ti Ti thực tức giận, nhưng là cẩn thận ngẫm lại, cái đám người kia vốn dĩ cũng không phải loại người tốt lành gì, là do cô tuổi trẻ, quá mức tin tưởng bọn họ.

“Ti Ti, chúng ta đã suy xét qua, đem cửa hàng bán đi, mẹ đi tìm công việc, ông bà nội của con tuổi cũng đã lớn, liền ở bên đường gần nhà đẩy xe bán đồ ăn sáng cũng là có thể.”

Bạch Ti Ti không đồng ý, “Không được, cửa hàng không thể bán đi, con muốn đi tìm bọn họ nói chuyện.”

“Ti Ti, nghe mẹ nói, mẹ sống so với con lâu hơn nhiều, bọn họ đều là những kẻ không muốn sống, chuyện gì cũng đều làm được, chúng ta đem tiền trả đi, cuộc sống sau này cũng bớt lo hơn.”

Bạch Ti Ti vừa rồi còn nổi nóng, hiện tại nghe mẹ nói, cảm thấy bà nói rất đúng, bọn họ khi dễ nhà cô, chính là bởi vì xem thường nhà cô không quyền không thế, ai cũng đều biết đạo lí quả hồng mềm dễ nắn.

Hiện tại cho dù là bọn họ quá mức, cô có tức giận, cũng chẳng có biện pháp gì.

Sau khi suy nghĩ thông suốt, tâm tình Bạch Ti Ti rất suy sút.

Cô tiếp tục giúp đỡ bán hàng quán, vội đến tận giữa trưa.

Nhìn việc buôn bán trong tiệm cũng không còn bận rộn lắm, cô dọn dẹp một chút chuẩn bị đi về, lại không nghĩ có một đám khách không mời mà đến bước vào trong tiệm.

Bọn họ đại khái có bảy tám người, cầm đầu chính là một tên đầu trọc, ngón tay cái đeo một chiếc nhẫn vàng thô kệch, thoạt nhìn hung thần ác sát.

Nhìn bọn họ ngựa quen đường cũ vào đây, nói vậy cũng không phải là lần đầu tiên. Nhóm người này hẳn là tới đòi tiền đi, trước kia bọn họ chắc cũng đã tới, trách không được mẹ lại sốt ruột bán cửa hàng như vậy.

Mẹ của Bạch Ti Ti nhìn thấy bọn chúng, lập tức tiến lên đem Bạch Ti Ti che ở phía sau, “Các người về sau đừng tới nữa, chúng ta bán cửa hàng xong liền đem tiền mấy người, chỉ cần đợi mấy người nữa thôi.”

Tên đại ca cầm đầu khinh thường phì mũi, “Cái cửa hàng rách này của các người thì có thể bán được bao nhiêu tiền?”

Mẹ của Bạch Ti Ti vừa định đáp lại hắn, liền thấy tên đại ca chỉ chỉ Bạch Ti Ti ở phía sau lứng bà, “Đây là con gái của bà à? Lớn lên thật xinh đấy, nếu không thì để con gái bà ở bên cạnh ông đây hai tháng, ông đây liền không cần tiền nữa, như thế nào?”

“Ông nằm mơ!” Bạch Ti Ti tức đến cả người phát run.

Bạch Ti Ti sao cũng không thể tưởng tượng được, đối phương lại là đám người vô sỉ như vậy, thế nhưng lại đem chủ ý đánh tới trên người cô.

Cô hung tợn nhìn chằm chằm tên đại ca, hận không thể dùng ánh mắt gϊếŧ chết hắn, nhưng trừ bỏ có thể tức giận mà mắng hắn, cô cũng không có cách nào chống cự.

Cô biết đám người này vô cùng khó đối phó, nỗ lực nghĩ đối sách, lúc này, điện thoại của Tần Thâm gọi tới.

Cô đang nổi nóng, nhìn thấy Tần Thâm gọi điện thoại tới, cô bình tĩnh một chút. Cô không muốn để Tần Thâm biết trong nhà cô xảy ra loại chuyện này, cho nên cô chạy tới sau bếp mới nghe điện thoại hắn.

“Ti Ti, giữa trưa em có trở về không?”

“Em có khả năng không trở về được, trong nhà vẫn còn có chút việc. . .” Lời nói còn chưa nói xong, đám người đại ca kia liền vọt tới sau bếp bắt lấy Bạch Ti Ti.

“Em gái nhỏ, đi theo anh cơm ngon rượu say, thế nào, tiền cũng không cần em phải trả.” Vẻ mặt tên đại ca đáng khinh, mị mị nhìn cô.

Tần Thâm cùng Bạch Ti Ti đang trò chuyện, tự nhiên liền nghe được những gì tên đại ca nói.

Tần Thâm ngữ khí thực vội vàng, “Ti Ti, làm sao vậy, ai đang ở đó?”

Bạch Ti Ti không muốn để cho hắn biết chuyện này, hiện tại cũng không thể gạt được, liền nói là chuyện nhà mình không cần hắn lo lắng.

Hắn đương nhiên lo lắng, “Một lát nữa anh đến.”

Cũng không hỏi cô địa chỉ nhà.
« Chương TrướcChương Tiếp »