Chương 15: Lưu manh

Gì?

Phụ trách?

Bạch Ti Ti một lòng đều là suy nghĩ ngày hôm qua cô sao có thể như sói đói vồ mồi, đem Tần Thâm lăn lộn, tuy rằng cô không nhớ rõ, nhưng là phản ứng toàn thân cô đều nói cho cô biết, động tác thực kịch liệt.

Cô có điểm ngượng ngùng, cũng nghĩ đến rượu ngày hôm qua khả năng có vấn đề, còn may là gặp Tần Thâm.

Ách. . .

Cô trong lòng cả kinh, vì sao cô lại cảm thấy ngày hôm qua gặp Tần Thâm là may mắn, là cảm thấy bản thân không có bị nam nhân xa lạ làm bẩn mà cảm thấy yên tâm, hay là bởi vì người kia là Tần Thâm.

Cô cảm giác đây quả thật là một vấn đề nan giải.

Tần Thâm nhìn cô không nói chuyện, buông cô ra, xoay người sang chỗ khác, đem lưng phía sau lộ ra trước mặt cô.

Bạch Ti Ti nghi hoặc, thẳng đến khi cô thấy được phía trên một đạo lại một đạo vết máu, mặt nháy mắt bạo hồng.

“Anh. . . Anh xoạy sang đây, em không cần xem.”

“Em thấy rồi đấy, tâm linh cùng thân thể của anh đều đã chịu tổn thương, cho nên em phải đối anh phụ trách.”

“Được. . . Chỉ là em không có tiền, em có thể làm giúp việc cho anh, thẳng đến khi anh vừa lòng mới thôi.”

“Anh không cần giúp việc, anh chỉ nghĩ cần một người bạn gái, cho nên, anh muốn em làm bạn gái của anh.”

“. . .”

Đối thoại kết thúc.

Bạch Ti Ti trầm mặc.

Tần Thâm thấy cô lại không nói chuyện, xoay người ngăn chặn cô, hai cánh tay hắn ghìm chặt trên vai cô, cúi người thổi khí ở bên tai cô, “Có phải chúng ta làm lại chuyện đêm qua một lần nữa, em mới thừa nhận hay không?”

Đôi tay Bạch Ti Ti chống lại ngực hắn, quay mặt đi, “Anh anh anh. . . anh trước từ trên người em đi xuống đã, có chuyện gì từ từ nói.”

“Nếu anh đi xuống thì có nghĩalà em đã đáp ứng rồi, em xác định muốn anh đi xuống sao?” Bạch Ti Ti sao có thể so được với Tần Thâm.

“Được được được, em đáp ứng anh, anh trước đi xuống rồi lại nói.” Cô cảm giác được một bàn tay hắn theo eo cô hướng lên trên sờ sờ, hiện tại bọn họ đều trần trụi, thấy thế nào cũng đều mang theo một tia ái muội.

Bạch Ti Ti cảm thấy nếu cô không đáp ứng, khả năng bọn họ còn sẽ tiếp tục làm sự tình không thể miêu tả kia một lần nữa, tuy rằng hiện tại cô rất đau, tuy rằng cô muốn cự tuyệt.

Nhưng cô vô lực phát hiện, khả năng cô không có biện pháp cự tuyệt Tần Thâm.

Tần Thâm nghe thấy cô nói như vậy, từ trên người cô chuyển qua trên giường, lại hôn cô một ngụm, trong thanh âm đều mang theo sung sướиɠ: “Ti Ti, anh sẽ đối với em tốt, em cũng phải đối tốt với anh nha, anh yêu em.”

Tiếp theo, hắn từ trong ngăn kéo tủ đầu giường móc ra một cái hộp nhỏ tinh xảo, hắn mở ra, lấy ra nhẫn kim cương nho nhỏ bên trong, nhẹ nhàng mang cho cô lên.

Bạch Ti Ti tò mò nhìn thao tác của hắn, người đàn ông này khi nào thì chuẩn bị nhẫn, nhẫn này là cho ai? Vì sao phải mang lên cho cô.

“Đây là có ý tứ gì?” Cô nhìn trên ngón tay tinh tế trắng nõn của mình đột nhiên xuất hiện cái nhẫn kim cương này, không có vui vẻ.

Nhìn cô duỗi tay muốn gỡ nó xuống, hắn vội ngăn cô lại, tay đáp ở trên eo cô, sờ đi xuống, trượt chân vào giữa đùi cô.

Sau đó nhẹ nhàng đánh nhẹ một cái.

Cô đối với loại hành vi thân mật lại cấm này của hắn kỵ có một chút không quen, không chờ cô nói ra, liền nghe ngữ khí Tần Thâm không vui mà nói: “Đây là trừng phạt em không ngoan.”

“Chiếc nhẫn này là anh vì em chuẩn bị, thật lâu trước kia anh đã thích em, cho nên chúng ta là lưỡng tình tương duyệt.” Hắn không biết xấu hổ mà nói.

Ai thèm lưỡng tình tương duyệt với anh! Bạch Ti Ti ở trong lòng khinh bỉ, đồ nam nhân không biết xấu hổ, cô chỉ là đối với hắn có một chút hảo cảm như vậy, hơn nữa còn có một chút áy náy mà thôi.

“Anh nói bừa cái gì đó, em. . . Được rôi, em hiện tại miễn cưỡng đáp ứng anh, xem như em đối với anh phụ trách, chúng ta có thể làm người yêu của nhau, bất quá, chúng ta ở chung một đoạn thời gian, nếu như không thích hợp chúng ta liền chia tay.” Cô chết cũng không thừa nhận cô đối với hắn có cảm tình, tâm miệng không đồng nhất.

Hắn nhéo mông thịt, xúc cảm trơn trượt làm hắn yêu thích không nỡ buông tay, nghĩ cô hiện tại, về sau đều là của hắn, trên khóe miệng hắn lại nhiều thêm ý cười tươi tắn.

“Yên tâm, sẽ không.”

Vĩnh viễn sẽ không.



Bạch Ti Ti lần đầu tiền cùng nam nhân thẳng thắn thành khẩn với nhau như vậy, có một loại cảm giác thẹn thùng vô cớ, cô không nín được, muốn đi WC, chỉ là cô không có mặc quần áo, cô ngượng ngùng từ trong chăn trần trụi đi ra ngoài.

Tuy rằng bọn họ cái gì cũng đều đã làm, nhưng những chuyện kia cũng là xảy ra dưới tình huống ý thức cô không thanh tỉnh.

Hiện tại đầu óc cô thanh tỉnh, tự nhiên cũng sẽ thẹn thùng, tuy rằng cô đối với dáng người của mình có tự tin. . .

Được rồi, này không phải trọng điểm.

Trọng điểm là cô muốn đi WC.

Bạch Ti Ti vẫn luôn ở trong chăn lộn xôn qua lại, giống như một con sâu.

Tần Thâm nhìn ra được cô thực xấu hổ, cũng biết cô muốn đi WC, bọn họ vừa mới xác lập quan hệ, cũng không quen thuộc lẫn nhau, cô xấu hổ cũng là bình thường.

Hắn nghĩ nếu cô vẫn luôn nghẹn như vậy, có khả năng đối với thân thể không tốt, đơn giản, hắn xuống giường, xốc lên chăn một phen.

Cảnh tượng phía dưới chăn lập tức làm hô hấp hắn ngừng lại.

Cả người nữ nhân trần trụi nằm trên giường, mặt đỏ giống quả táo. Tóc đen nhánh hỗn độn tán loạn ở trên khăn trải giường màu trắng, giống như vẩy mực. Điểm chết người chính là đôi nhũ sưng đỏ kia, cùng chân tâm phương thảo um tùm.

Trên người Bạch Ti Ti còn sót lại dấu vết càng thêm đau đớn hai mắt hắn, hồng, xanh, trải rộng toàn thân, dấu vết nông sâu, nặng nhất chính là eo cùng bắp đùi.

“Anh làm gì.” Bạch Ti Ti vội vàng bảo vệ ngực.

Tần Thâm cảm giác toàn bộ máu trong cơ thể đều đi xuống nửa người dưới, Bạch Ti Ti trơ mắt nhìn vật kia của hắn chậm rãi cương cứng.

“Anh! Lưu manh!” Cô lần đầu tiên ở khoảng cách gần như vậy nhìn dươиɠ ѵậŧ đàn ông, thô như vậy, dài như vậy, làm cô sợ tới mức run run.

Tần Thâm khom lưng bế cô lên, mang theo cô đi phòng vệ sinh.

Bạch Ti Ti giãy giụa, hơn nữa đồ vật phía dưới mông kia làm cho cô thực không thoải mái, “Anh cái người này cút đi, anh buông em ra, em tự mình đi.”

Sức lực của cô còn chưa đủ cào ngứa hắn, hắn đem cô đặt ở trên bồn cầu, mặt cô vốn dĩ hồng hồng hiện tại đã nóng lên.

Tần Thâm phát hiện cô thật sự dễ thẹn thùng, này cũng thuyết minh cô chính là một tờ giấy trắng đơn thuần, hiện tại hắn mới vẽ lên trên đó một vết mực.

Về sau còn sẽ vẽ càng nhiều.

“Làm cũng đều làm, còn thẹn thùng cái gì, em phải học chậm rãi thích ứng việc này nha.” Tần Thâm thức thời đi ra cửa, lưu lại một mình cô giải quyết vấn đề sinh lý.

Bạch Ti Ti tức chết rồi, trong lòng mắng hắn thật nhiều thứ, ai muốn cùng anh chậm rãi thích ứng!