Bệnh tới như núi đổ, bệnh đi như kéo tơ, những lời này một chút cũng đều không giả.
Buổi sáng hôm nay khi tỉnh lại, Bạch Ti Ti cảm giác thân thể thập phần thoải mái thanh tân, giống như so với trước khi sinh bệnh còn tràn ngập sức sống hơn.
Buổi sáng cơm nước xong, Tần Thâm lại đi làm, mà cơm sáng. . . Cũng là do Tần Thâm làm.
Cô cảm giác cô không phải đến để làm giúp việc, hình như là tới hưởng phúc.
Tần Thâm thật sự thật quá tốt, càng tiếp xúc với hắn càng cảm thấy hắn rất tốt. Tuy rằng hiểu biết của cô về hắn thật sự quá ít, nhưng cô cảm thấy như vậy cũng rất được.
Hơn nữa ngày hôm qua hắn còn gọi cô, Ti Ti.
Lần đầu cảm thấy tên mình lại dễ nghe đến như vậy.
Cô mới hai mươi tuổi, hoài một chút xuân không quá phận đi.
Chỉ là nghĩ đến buổi sáng mẹ có gọi điện thoại tới, cô có chút hơi đau đầu, hiện tại còn thiếu nhiều tiền như vậy, chiếu theo tình huống của nhà cô hiện tại này, hai năm nữa cũng không nhất định có thể tích cóp được nhiều tiền như thế.
Cô cũng không thể mở miệng mượn tiền Tần Thâm đi.
Cô kiên quyết phủ quyết loại suy nghĩ đó, nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy chỉ còn lại có một biện pháp mà thôi.
Bồi rượu.
Tuy rằng điều này nằm ngoài điểm mấu chốt của cô, nhưng loại tình huống này của cô, đại khái có thể không cần giữ điểm mấu chốt, nếu vận khí của cô tốt, khả năng cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.
Quan trọng nhất chính là, công việc này cô có thể cùng quản lí thương lượng một chút hay không, thời gian phải linh hoạt một chút, không thể có định, như vậy cô có thể thừa dịp thời điểm Tần Thâm không ở nhà để đi làm, dựa theo quỹ đạo sinh hoạt của hắn trước kia, mỗi tuần hắn ít nhất sẽ có hai ngày không về nhà, hình như đều là thứ hai cùng thứ sáu.
Mà hôm nay chính là thứ hai, hắn cũng sớm đi làm rồi, thời điểm hắn đi có thăm hỏi bệnh tình của cô một chút, cô nói với hắn cô cảm thấy tốt hơn nhiều rồi, hắn lúc ấy cố vẻ như yên tâm rất nhiều.
Hơn nữa còn nói với cô, buổi tối hôm nay hắn cũng không trở về.
Bởi vậy, cô do dự mà gọi điện thoại cho quản lí quán bar.
Người quản lí quán bar kia họ Trương, Bạch Ti Ti gọi cô ấy là Trương tỷ, Trương tỷ này kỳ thật cũng coi như là một người phụ nữ khôn khéo, nhưng cũng không biết vì sao cô ta thực thích Bạch Ti Ti, thích đến nông nỗi Bạch Ti Ti cảm thấy khủng hoảng.
Trước kia thời điểm khi cô làm phục vụ, cô ta thường xuyên hỏi han ân cần đối với cô, không để cho cô làm việc quá mệt nhọc, ngẫu nhiên còn đưa lễ vật nhỏ cho cô.
Lúc ấy, Bạch Ti Ti đều là không hiểu gì mà nhận lấy, bởi vì cô căn bản là không thể cự tuyệt.
Hiện tại vừa nghe nói Bạch Ti Ti lại trở về đi làm, giọng của Trương tỷ thật vui vẻ, cao hứng như ăn tết.
Nghe nói cô muốn đi bồi rượu, Trương tỷ do dự một chút, nói với cô, bồi rượu cũng được, nhưng bản thân nhất định phải chú ý an toàn, làm việc càng khôn khéo, tiền boa cũng càng nhiều.
Hơn nữa Trương tỷ nói với cô, sẽ giúp cô an bài bồi một ít nhân vật lớn có uy tín, có danh dự.
Cô vội vàng nói lời cảm tạ.
Sau khi liên hệ với Trương tỷ, cô lại liên hệ với Sở Mộng, nói với Sở Mộng cô muốn đi bồi rượu, Sở Mộng rõ ràng hoảng sợ, bất quá Sở Mộng nói với Bạch Ti Ti, cô ấy cũng ở trong quán bar, có việc nhất định phải liên hệ với cô ấy.
Bạch Ti Ti cảm thấy trong lòng ấm áp.
Buổi tối, cô mang theo một cái váy liền áo, trang điểm đậm đến mẹ cũng đều nhận không ra, đeo giày cao gót đi tới quán bar.
Cô từ nhỏ tửu lượng vẫn luôn rất tốt, có thể là do trời sinh, cho nên cô cũng không sợ việc uống rượu.
Chỉ là sợ hãi móng heo.
Chỉ là cô cũng quyết định đi làm rồi, móng heo gì đó, cứ nhẫn một chút vậy.
“Trương tỷ.” Bạch Ti Ti thấy Trương tỷ, Trương tỷ hôm nay thật cao hứng, thấy Bạch Ti Ti, miệng cười đến không khép lại được.
“Ti Ti a, hôm nay có nhân vật lớn tới a, tuy rằng em là lần đầu làm việc, chỉ là chị xem em cũng là một người linh hoạt, đợi lát nữa chị mang em đi, em cần phải thông minh một chút, người bên trong, một người cũng không thể đắc tội.” Trương tỷ mang theo Bạch Ti Ti mặc váy đỏ đi vào phòng V888.
Cô rất khẩn trương, tuy rằng trước kia cũng từng ở chỗ này làm người phục vụ, nhưng lấy thân phận là tiểu thư bồi rượu để tiến vào thuê phòng thật sự là lần đầu.
Dọc theo đường đi cô đều suy nghĩ đến móng heo, nghĩ đến nếu có người thật sự động tay động chân thì phải làm sao bây giờ.
Cùng cô đi vào còn có hai nhân viên nữ khác, hai bạn nữ kia bước đi nhẹ nhàng khoan khoái không chút lo lắng, hiển nhiên là đã quen với công việc.
Một chút cũng không xấu hổ, mở cửa liền đi vào.
Bên trong có hơi tối một chút, cô cũng không thể thấy rõ mặt bọn họ. Đại khái bên trong có năm người đàn ông đang ngồi, thoạt nhìn thực đứng đắn, phỏng chừng cũng là giả đứng đắn, đàn ông chân chính sao có thể tới loại địa phương này?
Sau khi tiến vào, Trương tỷ nói vài lời cần nói, liền đem ba người bọn họ nhét ở giữa năm người kia.
Hai bạn nữ kia rất nhanh liền cùng khách nhân trò chuyện, cô có chút hơi xấu hổ.
Cô ở giữa hai người đàn ông, một người đàn ông ngồi bên cạnh dựa gần cô cắt tóc húi cua, cô nhìn kỹ, người lớn lên nhìn rất hung dữ.
Người kia nhìn cô một cái, “Mỹ nữ, mới tới à?”
“Ân.” Cô thật không biết phải trả lời như thế nào.
“Có thể uống sao? Đem ly rượu này uống cho anh đây nhìn thử.” Người đàn ông tóc húi cua đẩy cho cô một chén rượu.
Một chén rượu, không thành vấn đề, cô giơ ly lên liền uống cạn.
“U, có thể a, lại đến một ly nữa.” Tên kia cười cười, lại đẩy tiếp cho cô một ly.
Kế tiếp, Bạch Ti Ti tổng cộng uống sáu ly rượu lớn, những người kia trêu đùa, nói đây bất quá cũng chỉ là chút lòng thành, nhưng hôm nay cô cảm giác. . . Có chút choáng váng. . . Còn có chút. . . Nóng.
“Đủ rồi.”
Lúc này, từ trong một góc truyền đến thanh âm một người đàn ông.
Bạch Ti Ti lúc này mới chú ý tới trong một góc còn có một người.
Một người, nhìn rất quen.