"Anh. . . . . ."
Lê Tư Á cố ý dùng giọng nũng nịu gọi anh, không chịu buông tha.
"Anh hẹn khách hàng bàn chuyện, không quấy rầy cô dâu mới các người. Anh đi trước nhé."
"Anh!"
"Nhớ giúp anh ta tắm đó, nếu không vết thương của anh ta mưng mủ. . . . . ."
Lê Minh Vĩ trước khi đi ra cửa, không quên giao phó lần nữa.
"Anh không muốn giúp một tay coi như xong, câm miệng lại!"
Lê Tư Á vô cùng thống hận Lê Minh Vĩ ở trong lòng, nặng nề mà ném ra cửa chính.
Cô hết sức oán giận nhìn lại người đàn ông xa lạ này.
Từ lúc cô bắt đầu tiến hành kế hoạch hám làm giàu tới nay, chưa từng có bỏ ra "giúp đàn ông tắm" giá cao như vậy.
Chẳng qua là bị xe hơi Benz của anh hấp dẫn, đuổi theo, không ngờ tới cái gì cũng còn không có được, trước hết chọc tới một đống phiền toái, còn phải giúp anh làm trâu làm ngựa, thế nào đều không có lợi á!
Huống chi người trước mặt này có thể cái gì cũng không có, lại có một đống kẻ thù. Dù sao, ở Đài Bắc, đàn ông táng gia bại sản mua xe Benz có khối người.
Lau người. . . . . .
Nghĩ đến mình phải hy sinh lớn như thế, Lê Tư Á liền giận đến hai chân muốn đạp ngườiđàn ông bất tỉnh này.
Theo sau thở mạnh ra một hơi, ai. . . . . . Cũng không thể để anh ta chết ở chỗ này đi!
Lê Tư Á không cam lòng mà đau xót hạ quyết định.
Cô đi lên phía trước, thấy ga giường hoàn toàn thay đổi , sờ soạng một cái, nước mắt lại muốn rớt xuống.
Ai. . . . . . Coi như quyên mười vạn nguyên đến"Hiệp hội cứu trợ tai nạn xe cộ ngoài ý muốn " đi.
Cô vẫn nhìn Phó Thần Phong, tầm mắt rơi vào áo khoác tây trang Armani thì dũng khí nhất thời tăng gấp bội. Cô hít sâu một hơi, bắt đầu giúp anh cởi y phục bên ngoài.
Bây giờ không có hơi sức đi lật đổi người anh, cuối cùng Lê Tư Á không thể làm gì khác hơn là xuất ra chiêu khó coi nhất, tư thế khó coi nhất ——
Trực tiếp nhảy lên ngồi chồi hổm trên giường, dùng khí lực toàn thân đẩy anh nằm sấp xuống.
Thật vất vả cởi ra y phục bên ngoài, lật người anh một cái, lại nằm ngửa như cũ.
Lê Tư Á tiếp tục giúp anh cởi xuống áo sơ mi sợi tơ. . . . . .
Anh ở trong giấc mộng bị kinh sợ quấy rầy, đột nhiên phát ra tiếng hô tựa như kháng nghị .
Này một rống, đem Lê Tư Á hù được nhảy xuống cách giường hai mét, mãi cho đến xác định anh không có tỉnh lại, mới tiếp tục động tác.
Đến khi Lê Tư Á đem cúc áo đều mở ra, chuẩn bị muốn tiếp tục đẩy mạnh thân thể của anh, lúc cởi xung o sơ mi, kinh hãi thy hai con ngơi trừng ln của anh thẳng tp nhn chòng chọc c, trn đầy cảnh gii cùng phòng vệ.
"C. . . . . . Đang lm ci g?"
"Ti. . . . . . Ti. . . . . . Ti. . . . . ."
L T Á bị một cu ni hù đến ni khng ra lời, đợi đến c cui cùng cũng kịp phản ứng, th anh lại hn m bt tỉnh.
"Phù phù. . . . . . Dọa chết người."
Lê Tư Á đưa tay lên quẹt đi mồ hôi lạnh trên trán, thở hổn hển một ngụm khí lớn.
Mở ra áo sơ mi mới giựt mình thấy, l*иg ngực của người đàn ông xa lạ này thật rộng lớn thật dầy, mà đường cong của bắp thịt lại hoàn mỹ.
Thì ra thân thể của anh là hình dáng này, thật mê người, có sức hấp dẫn như vậy. . . . . .
Đây là Lê Tư Á lần đầu tiên trong đời nhìn thấy đàn ông lõa thể.
Bởi vì, Lê Tư Á luôn cho rằng, hết thảy "Lần đầu tiên" của cô, hẳn là nên phải để lại trọn vẹn cho người đàn ông có tiền nhất.
Cho nên, cô không ngừng tìm kiếm đàn ông có tiền, hiện tại còn chưa có tìm được đàn ông giàu sang như ước muốn, cô không thể tuỳ tiện bỏ ra tất cả.
Chỉ là. . . . . . Cô thật là không ngờ , cuộc sống và kế hoạch, vĩnh viễn đều biến hóa khó lường, cô lần đầu tiên thấy đàn ông lõa thể, lại là ở đây loại tình huống không thể lựa chọn này.
Thế nhưng, "Ngoài ý muốn" này, hiện tại "Nhìn" . . . . . . Vẫn chưa tính là một chuyện tình rất kém cỏi nha!
Bởi vì thân thể anh thật sự là quá hấp dẫn người, vì thế Lê Tư Á không nhịn được duỗi ra ngón trỏ của cô, đâm đâm một cái vào l*иg ngực của anh.
(Ed: Chị này ngây thơ nai tơ quá… :-P)
Oa, thật là cứng rắn.
Cô bắt đầu có một chút cảm giác tim đập mặt đỏ.
Lê Tư Á đi vào trong phòng tắm bưng ra một chậu nước ấm, bắt đầu cẩn thận rửa vết thương cho người đàn ông này.
Hai tiếng đồng hồ sau, Lê Tư Á thật vất vả giúp anh lau rửa xong, rồi thoa thuốc, cô đã một thân đổ mồ hôi đầm đìa.
Chăm sóc bệnh nhân quả nhiên là một việc khổ sai.
Cô quyết định đến phòng tắm tắm rửa qua, sau đó call cho bạn tốt nhất của cô là Cát Hiểu Tinh ra ngoài đi dạo phố, để khao thưởng mình một chút.
********************
Ngay khi Lê Tư Á rời đi chỗ ở được năm tiếng đồng hồ, Phó Thần Phong cuối cùng cũng đã tỉnh lại.
Anh mở mắt ra nhìn trần nhà, ngây người thật lâu.
Nơi này là nơi nào?
Tại sao anh lại ở chỗ này?
Người ở nơi này là ai?
Người nơi này là địch hay bạn?
Anh bị thương?
Làm sao bị thương?
Liên tiếp mốt đống dấu chấm hỏi xông lên trong đầu, làm cho đầu anh đau.
Nhưng là anh cũng không hốt hoảng, ngược lại rất tỉnh táo ngồi ở trên giường trầm tư suốt một giờ.
Tiếp đó, anh đi vào phòng tắm xối nước tắm.
Như vậy biết đâu có thể để cho đầu của anh tỉnh táo một chút, đem tình huống làm rõ ràng.
Tắm xong, đương lúc Phó Thần Phong quang lõa mà đi ra khỏi phòng tắm, đột nhiên nghe tiếng kêu thảm thiết thê lương của cô gái.
Là Lê Tư Á trở lại.
Anh nhìn cô, trong mắt hiện ra chút nghi ngờ, tâm tình không có phản ứng lớn.
Lê Tư Á chưa tỉnh hồn, sắc mặt tái nhợt. Cô gái này là người cuối cùng trước khi anh hôn mê nhìn thấy, chắc là ân nhân cứu mạng của anh đi?
Chỉ là, cô phản ứng lớn như thế làm cái gì,
Ngay tại thời điểm anh muốn lễ phép hỏi rõ nàng thân phận, thì một cái gối đầu hung hăng đập vào mặt của anh.
"Biếи ŧɦái chết bằm! Anh là bị đυ.ng vào não đến chấn động rồi sao? Anh tắm xong, sao không quấn cái khăn tắm lại rồi mới ra ngoài? Anh là đồ điên ư? Mẹ anh không có dạy anh loại lễ phép căn bản này sao?
Tôi cho anh biết, anh đừng muốn chiếm tiện nghi của tôi, tôi không phải là ở một mình , anh trai tôi tùy thời cũng sẽ trở về, anh tốt nhất cẩn thận một chút, đừng tưởng rằng. . . . . ."
Lê Tư Á liên tiếp mắng trong hai phút, hoàn toàn không có cho Phó Thần Phong cơ hội để cãi lại.
Ồn ào chết người đi được ! Khó trách anh luôn đối với phụ nữ chán ghét.
Tại sao anh phải quấn khăn tắm mới có thể đi ra ngoài? Đây không phải là thói quen của anh.
( Ed: ek..PTP biếи ŧɦái, bá đạo chết đi được :-P)
Huống chi, mới vừa rồi trong phòng căn bản không có người, cô đột nhiên xông tới như vậy, là chính cô quá lỗ mãng.
"Tiểu thư. . . . . ."
Anh cố gắng muốn chen ngang vào nói một câu, nhưng không ngờ hoàn toàn không địch nổi cô gái tâm thần này.
Lê Tư Á vọt tới điện thoại bên cạnh, cầm lên ống nói.
"Tôi muốn gọi điện thoại báo cảnh sát!"
Anh vừa nghe, lập tức tới giữ chặt lấy cô, đem hai tay của cô kẹp chặt lại rồi ging điện thoại ném ln trn bn tr.
"Mời trc yn tĩnh một chút, c th khng?"
Động tc ny khiến cho khoảng cch giữa bọn họ chỉ còn d khng ti 10 cm.