Từ nhỏ Chu Quy Xán đã được gia đình nuôi dưỡng như một cô con gái. Vì vậy, trong sân thường nhìn thấy cảnh tượng một đứa trẻ xinh đẹp mặc váy công chúa màu hồng đang nhảy lên nhảy xuống, cứ như thể nó …
Từ nhỏ Chu Quy Xán đã được gia đình nuôi dưỡng như một cô con gái. Vì vậy, trong sân thường nhìn thấy cảnh tượng một đứa trẻ xinh đẹp mặc váy công chúa màu hồng đang nhảy lên nhảy xuống, cứ như thể nó là vua của lũ trẻ vậy.
Một ngày nọ, cậu bé mới chuyển đến bị mấy đứa trẻ bắt nạt. Cậu đã tiến lên, bằng ba chiêu đã đánh đuổi bọn chúng.
Đây là lần đầu tiên Kỳ Nhẫn nhìn thấy Chu Quý Xán, cậu mặc váy hoa nhưng lại rất khí phách: “Tớ tên là Chu Quý Xán, sau này nếu có người lại dám bắt nạt cậu, cứ nói cho tớ biết, tớ sẽ giúp cậu đánh hắn."
Chu Quý Xán rất thích Kỳ Nhẫn, mỗi ngày đều đến tìm hắn chơi, nhưng Kỳ Nhẫn tựa hồ cũng không thích cậu cho lắm.
"Chu Quý Xán, không được lên giường của tớ."
"Chu Quý Xán, tớ không muốn ra ngoài chơi."
"Chu Quý Xán, cậu cách xa tớ một chút."
Nhưng mỗi lần Chu Quý Xán trèo lên giường của hắn, Kỳ Nhẫn sẽ đắp chăn cho cậu, chỉ cần Chu Quý Xán quấn lấy hắn, Kỳ Nhẫn sẽ cùng cậu ra ngoài chơi, đi theo bảo vệ cậu.
Khoảng thời gian đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất đối với Kỳ Nhẫn. Mặc dù sau đó phải rời đi, hắn vẫn luôn nhớ đến người đã nói sẽ bảo vệ mình.
Vào năm thứ hai trung học, Kỳ Nhẫn cuối cùng cũng quay lại và chuẩn bị thổ lộ tình cảm của mình với Chu Quý Xán, một nam sinh thanh tú xinh đẹp xuất hiện trước mặt hắn nói: “Anh Kỳ Nhẫn, cậu đã trở lại rồi.”
Kỳ nhẫn nhìn khuôn mặt người trước mặt với người mặc áy hồi nhỏ giống hệt nhau: "…"
Hắn mất bạn gái rồi.
Chu Quý Xán sau đó biết mình gây họa nên chạy tới hỏi: “Anh Kỳ Nhẫn, tớ làm mất bạn gái của cậu, tớ có thể đền bù cho cậu một bạn trai không?”
Kỳ Nhẫn: “Không được, tớ thẳng”.
Chu Quý Xán: "Vậy tớ đền bù cho cậu được không?"
Khi Chu Quý Xán chuẩn bị đánh nhau, Kỳ Nhẫn sẽ ngăn cậu lại. Khi Chu Quý Xán trốn học, Kỳ Nhẫn cũng sẽ ngăn cản cậu.
Chu Quý Xán đang muốn nổi giận thì thấy Kỳ Nhẫn rũ mắt xuống nói: "Tớ mất bạn gái rồi..."
Chu Quý Xán: Được rồi, đây là cậu nợ Kỳ Nhẫn, cậu nhịn.
Vì thế cậu ngoan ngoãn bị Kỳ Nhẫn xách trở về học.
--------
Không cẩn thận bẻ cong trúc mã phải làm sao??
Dùng bản thân mình bù cho đối phương.