Chương 177

Tú Trinh từ trong l*иg ngực ấm áp của Khả Hân thức dậy , mở đôi mắt trước mặt là một mảng tuyết trắng xóa , liếc mắt lên trên là hai ngọn núi cao , trên mỗi đỉnh núi tuyết trắng đều được đính viên ngọc nhỏ .

Tú Trinh khẽ cười chóp mũi cọ nhẹ vào ngực Khả Hân , nhìn tư thế ngủ của hai người .... chân trái Tú Trinh hơi co đầu gối nằm giữa hai chân Khả Hân váy Tú Trinh xốc cao nhìn thấy cả qυầи иᏂỏ bên trong , cảm giác đầu gối động đến nơi nào đó của người đang ngủ say , tay trái Tú Trinh đặt nơi vòng eo nhỏ nhắn mềm mượt , tối qua có đắp chăn chắc người nào đó lại tung chân đạp chăn xuống phía dưới .

Khả Hân đêm qua lên phòng tắm rửa nước nóng dưới sự giám sát của Tú Trinh , đã say còn nhất định đòi tắm vòi sen đứng ngã nghiêng rồi ngã xuống may là sàn nhà tắm lót thảm nên không sao , nhìn Khả Hân ngã quỳ hai đầu gối khụy xuống Tú Trinh đứng ngay cửa hồn vía bị Khả Hân làm cho sợ hãi , Tú Trinh đi đến tắt nước vòi sen tay đỡ Khả Hân đứng dậy

Khả Hân để nguyên khăn tắm quấn trên người lăn trên giừơng ngủ say , Tú Trinh sợ khăn ẩm ướt làm Khả Hân bị cảm nên kéo khăn tắm trên người Khả Hân , Khả Hân chu môi tay ôm khăn tắm nhừa nhựa nói Tú Trinh bụng to rồi không được , kéo qua kéo lại Tú Trinh cũng lôi được khăn còn người kia có đạp rớt xuống giừơng chắc vẫn không biết

Lúc đầu Tú Trinh nằm chung gối với Khả Hân , mặt đối mặt mạnh ai nấy ngủ , nhưng hai ống khói của Khả Hân liên tục phả mùi cồn vào mặt Tú Trinh thật khó chịu vậy là Tú Trinh lại đổi tư thế quay lưng về phía Khả Hân , trằn trọc một hồi lâu vẫn không ngủ được cảm giác lạnh lẽo không ấm áp vậy là Tú Trinh nằm dịch xuống một chút áp mặt vào ngực Khả Hân

Tú Trinh nhẹ nhàng hôn ngực Khả Hân sau đó liền vươn đầu lưỡi liếʍ vào hạt đậu đỏ hồng , người nào đó say rượu ngủ say mặc người còn thức trêu đùa ngực mình , nghĩ lại chuyện tốt đêm qua nhân cơ hội ăn bánh bao đã khiến Tú Trinh vui sướиɠ môi cười tươi kề mũi vào ngực Khả Hân hít hà

" Ưhm Trinh ! " Khả Hân khẽ rên một tiếng nhỏ , đầu đau như búa bổ

" Chị thức sớm vậy ? Còn sớm lắm " Tú Trinh thì thầm , bàn tay vuốt ve đùi Khả Hân

" Ừhm , chị đau đầu , chị khát nước " Khả Hân khàn khàn vì cổ họng khát khô .

" Đáng đời , ai bảo uống nhiều " Tú Trinh nghiêm giọng trách Khả Hân nhưng nét mặt thì lo lắng quan tâm

" Ừm " Khả Hân đưa tay đặt sau gáy Tú Trinh , cảm giác này thật ấm áp , Khả Hân nở nụ cười hạnh phúc , ngón tay cái mơn trớn gáy Tú Trinh " Vợ ! Chị yêu em "

Tú Trinh đặt tay trái lên vai Khả Hân , nhích người nằm đối mặt với Khả Hân môi Tú Trinh hôn nhẹ vào môi Khả Hân " Em cũng yêu chị , yêu rất nhiều " môi Tú Trinh mấp máy cánh môi khép mở chạm vào cánh môi mềm mại của người nằm đối diện , Khả Hân nhanh chóng hé môi ngậm lấy môi Tú Trinh bốn cánh hoa e ấp bồi dưỡng tình cảm từ thế bị động Tú Trinh trở thành chủ động đưa lưỡi mình vào sâu bên trong khoang miệng Khả Hân , sự nhiệt tình của Tú Trinh làm Khả Hân vui mừng để mặc Tú Trinh làm càn khoang miệng mình .

Tú Trinh ngậm lấy lưỡi Khả Hân mυ"ŧ mạnh đôi môi dừng lại ngay đầu lưỡi nhỏ hồng , một lần lại thêm nhiều lần lưỡi Khả Hân tê dại vì đôi môi Tú Trinh

" Ưhm ưhm Tú Trinh ! " Khả Hân ngước đầu thở dốc , đôi môi Tú Trinh hôn vào cổ Khả Hân , mυ"ŧ mạnh để lại ấn kí nhìn dấu hôn ngân mình vừa tạo ra Tú Trinh thích thú đưa đầu lưỡi liếʍ vào dấu hôn , bàn tay Tú Trinh đặt trên ngực Khả Hân từ nhẹ nhàng đến mạnh mẽ xoa bóp

" Ha .. Trinh ưhm " Khả Hân suýt xoa khi răng Tú Trinh cọ vào đầu ngực mình , đầu ngực săn cứng tê dại khó chịu " Mạnh chút " tay Khả Hân ghì đầu Tú Trinh miệng há to như muốn bao trùm ngậm hết ngực Khả Hân " Chụt chụt " Tú Trinh mυ"ŧ mạnh từ ngực đến hạt đậu kéo hạt đậu Khả Hân vào miệng mình

" Hân ! nơi này của chị nhỏ xíu thật đẹp mắt " Tú Trinh mυ"ŧ hạt đậu đỏ không quên khen cơ thể người yêu mình , đầu ngực Khả Hân hồng đỏ , đầu ngực nhỏ hồng nhìn rất đẹp , Tú Trinh từng thấy qua nhiều bệnh nhân nữ , có người còn trẻ chưa lập gia đình nhưng không có ai có bộ ngực đẹp như Khả Hân

Khả Hân ngây người đến khi đầu lưỡi nhỏ ướŧ áŧ liếʍ vào nơi tư mật của mình , Khả Hân rùng mình sực tỉnh lại

" Ưhm đừng em " Khả Hân chèn ngón tay vào che lại nơi tư mật của mình , Tú Trinh vẫn không dừng lưỡi liếʍ trên ngón tay Khả Hân

" Đừng mà em " Khả Hân thở dốc nhìn đầu tóc đen phía dưới bụng dưới mình

" Hân ! Một chút thôi , để em yêu chiều chị " Tú Trinh mυ"ŧ mạnh trên ngón tay Khả Hân , đầu lưỡi linh hoạt liếʍ mép thịt không được ngón tay Khả Hân che chắn

" Ưhm ưhm Em ! Bẩn , bụng em lớn ah ưhm " Khả Hân thở dốc khó chịu nhả từng chữ , lưỡi Tú Trinh kéo dài trên ngón tay Khả Hân đến tận cúc huyệt

" Ôi đau " Khả Hân nhăn mặt , Tú Trinh day day da thịt trên ngón tay Khả Hân Tú Trinh không đạt mục tiêu liền cắn ngón tay Khả Hân , " Hân ! Cho em hôn một chút thôi "

" Một chút thôi đó , đừng nuốt " Khả Hân hết cách đành thỏa hiệp , Khả Hân rút tay môi Tú Trinh ngận lấy nụ hoa nhỏ mυ"ŧ mạnh , ngón tay xoa xoa miệng động khẩu ướt đẫm lầy lội mật dịch

" Hân ! Chị đứng nha " Tú Trinh nằm nghiêng lâu có chút cấn bụng

Khả Hân đê mê với cảm giác Tú Trinh đem lại cho mình , ánh mắt nhìn Tú Trinh từng ngón tay bấu vào da đầu người quỳ ngồi dưới chân mình " Ưhm ưhm Tú Trinh " Khả Hân thở dốc theo từng tiết tấu của hai ngón tay ra vào lực ngón tay khi mạnh khi nhẹ khi nông khi sâu khóa chặt Khả Hân chìm sâu hòa tan vào từng đợt kɧoáı ©ảʍ .

" Ưhm ưhm em , chị sắp " Khả Hân ngước mặt thở dốc , Tú Trinh cong ngón tay đầu ngón tay miết mạnh vào xớ thịt khít chặt ấm áp , đầu lưỡi Tú Trinh nhẹ lướt nơi bẹn Khả Hân

" Ưhm ưhm Tú Trinh " Khả Hân cơ mặt ép chặt , hai hàm răng mạnh cắn chặt cả người căng cứng thống khổ bởi kɧoáı ©ảʍ lêи đỉиɦ tình yêu , mồ hôi trượt dài trên gương mặt trắng ửng hồng rơi xuống mặt Tú Trinh , Tú Trinh thở dồn dập ngước mặt nhìn Khả Hân , ngón tay tiếp tục ra vào nhẹ nhàng dòng ấm nóng chảy dọc theo ngón tay Tú Trinh và chân Khả Hân .

Khả Hân nằm sấp trên giừơng thở dốc , Tú Trinh buồn cười ngồi vỗ nhẹ vào lưng giúp Khả Hân điều hòa lại nhịp thở , cơ thể Khả Hân nhuộm đỏ bởi hoan ái , Tú Trinh nằm xuống cạnh Khả Hân tay chân khoác lên người kia

" Hân ! Chị không thoải mái à "

" Không có " Khả Hân chôn mặt vào gối trả lời

" Vậy sao chị không nhìn em ? " Tú Trinh vuốt mái tóc Khả Hân

Khả Hân nghiêng đầu qua nhìn Tú Trinh cười " Chị sợ nhìn em chị lại không kìm chế được " Đôi mắt hổ phách trong suốt trả qua một phen động tình trở nên mông lung mờ mịt , vành mắt có hơi ửng hồng đôi mi cong dày khẽ rung động nhẹ

Tú Trinh rê hai ngón tay từ gáy lui xuống , đầu ngón tay lướt trên da thịt trơn nhẵn có chút ướt mồ hôi ngón tay dừng lại ở thắt lưng Tú Trinh vẽ những vòng tròn nhỏ , một chút sau ngón tay lướt theo đường cong của bờ mông săn chắc , từng lông tơ trên người Khả Hân đều dựng đứng như chạm phải dòng điện , âm thanh nhỏ không kiềm nén được phát ra nơi cuống họng " Ưhm "

Tú Trinh bật cười trán đυ.ng vào vai Khả Hân , ai nói con người bề ngoài lạnh nhạt này không có du͙© vọиɠ " Chị sao vậy Hân , vẻ lạnh lùng bên ngoài đâu rồi " Tú Trinh vừa cười vừa hỏi .

Khả Hân biết mình bị con hồ ly này trêu chọc không tức giận lại còn vui vẻ cười , Khả Hân nghiêng cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dính sát vào người Tú Trinh , ngón tay miết trên đôi môi đỏ mọng sưng đỏ " lớp băng bên ngoài bị tình yêu nồng nhiệt của em làm cho tan chảy mất rồi "

.

Khả Hân xuống nhà trước , Tú Trinh cầm áo vest Khả Hân xuống sau , rót ly nước ấm đưa đến cho Khả Hân uống " Chị dễ chịu hơn chưa ? Uống thì nhiều mà không ăn gì mới bị nôn vậy đấy "

Khả Hân uống hết nước trong ly thủy tinh , khóe môi và vành mắt đều cong lên nhìn Tú Trinh " Chứ không phải mới sáng em làm chuyện gì để chị bị nôn , lỡ có con em phải chịu trách nhiệm đó nha , mà cũng có thể nôn do bị nghén " Khả Hân thì thầm

Tú Trinh đỏ mặt đấm nhẹ vào vai Khả Hân , cái đấm như không có lực nhưng Khả Hân lại ôm lấy vai mình nhăn nhó

" Vừa xuống giừơng đã trở mặt , em quá vô tình nha bác sĩ Tú Trinh "

Tú Trinh gõ đầu ngón tay trỏ lên trán Khả Hân " Chị thật là , hình như cô Út dạy hư chị rồi " , Khả Hân cười rộ khoe hai hàm răng trắng đều , ánh mắt đầy sự si mê yêu chiều nhìn Tú Trinh .

Tú Anh sắc mặt không được tốt nhìn Khả Hân và Tú Trinh đang tình cảm , lại nhìn qua Minh Trúc , cảm giác có ánh mắt đang nhìn mình Minh Trúc xoay người lại liền chạm vào ánh mắt ẩn nhẫn của Tú Anh , Minh Trúc trợn mắt Tú Anh vội rút lại ánh mắt của mình .

" Cô Út ! Nhìn cô bữa nay không được khỏe nha , có cần Tú Trinh khám bệnh cho cô không ? " Khả Hân nhướn mi nhìn mấy dấu hôn ngân trên cổ cô Út mình , dù có phủ lớp phấn và được cổ áo che chắn nhưng vẫn là che không hết

" Khụ khụ , cô không sao , khi đêm uống nhiều rượu nên mệt " giọng nói chuyện của Tú Anh khàn đặc

" Phải không ? Con cũng uống giống cô mà , tối qua cô gặp ác mộng hay xem phim kinh dị la hét nhiều nên ảnh hưởng đến cuống họng a " Khả Hân chống cằm giọng nói kéo dài quan tâm đến cô vợ mình

Tú Anh đỏ mặt hôm nay lại bị Khả Hân trêu chọc lại " Ừm là ác mộng , thật đáng sợ " khi tối Minh Trúc không ngừng trừng phạt Tú Anh , làm cho Tú Anh mệt lả nằm trên giừơng , cả giọng cũng khàn vì rên rĩ , có lúc lại thút thít khóc , Minh Trúc trêu chọc Tú Anh phát hỏa lại dừng lại , Tú Anh khó chịu nhăn nhó , còn độc hơn là Minh Trúc nằm thẳng trên giừơng , hai ngón tay ngoắc ngoắc Tú Anh tự đến , bên trên bàn sóng yên biển lặng nhưng dưới mặt bàn hai bàn chân tranh đấu công kích lẫn nhau , Tú Anh chân ngắn nên bị Khả Hân đá trúng , bực mình tung cước lại trúng vào chân ghế gỗ " Ối " Tú Anh nhăn nhó đưa chân lên nhìn , bên kia Khả Hân đắc ý nháy mắt nhìn Tú Anh .

.

Tuyết Nhi ngồi ghế chăm chú nghe người bác sĩ lên tiếng , hai bàn tay Tuyết Nhi xoắn vào nhau " Phải chuyển viện sao bác sĩ ? "

Người bác sĩ gật đầu " Ừ , ở đây không đủ điều kiện , chuyển đến bệnh viện chuyên khoa sẽ tốt hơn cho người bệnh "

" Vậy là phải chuyển đến bệnh viên lớn sao ? Chi phí điều trị chắc đắc lắm " Tuyết Nhi thở dài , nằm ở bệnh viện này tuy ở vùng ngoại ô nhưng hoàn cảnh cũng khá tốt , chi phí điều trị thấp , mẹ mình có bảo hiểm chi tra một ít tiền viện phí giờ chuyển đến trung tâm tiền viện và tiền thuê phòng trọ sẽ rất đắc đỏ , Tuyết Nhi sợ hai chị em kham không nổi .

Nhìn gương mặt thất thần lo lắng của cô gái trẻ trước mặt mình người bác sĩ hắng giọng " Yên tâm , tôi có quen giám đốc bệnh viện trường hợp của mẹ con tôi cũng có nói , bên phía bệnh viện đó cũng được hưởng bảo hiểm , con nên về bàn với người nhà để làm thủ tục chuyển viện sớm

" Dạ con cám ơn bác sĩ rất nhiều " Tuyết Nhi nhỏ giọng

" Ừ thành phố lớn cũng dễ kiếm việc làm thêm , chứ ở đây xa lắm đi lại vất vả hơn " Người bác sĩ mỉm cười , Tuyết Nhi gật đầu đúng là ở đây cách chỗ nhà hàng mình làm khá xa ngồi xe bus mất ba tiếng , đêm qua tan ca Tuyết Nhi phải ngủ lại phòng dành cho nhân viên , nghĩ đến đêm qua Tuyết Nhi lại nhớ đến khi gặp Khả Hân , chị ấy vẫn như ngày xưa gương mặt vẫn vậy nhưng không còn non nớt ngây thơ thay vào là một gương mặt chín chắn điềm tĩnh trưởng thành theo thời gian .

Tuyết Nhi rời khỏi phòng của người bác sĩ , không vội về phòng bệnh của mẹ , chân cứ bước vô định trong đầu không biết là đang nghĩ đến bệnh tình của mẹ , hay nghĩ đến việc ba mình qua đời đột ngột , không phải hộ lý cũng nói Tuyết Vy hay đến chăm sóc cho mẹ sao ? Sao từ lúc mình vào đây chưa bao giờ thấy em ấy đến

" Bốp " Sau lưng có gì đó đυ.ng trúng làm Tuyết Nhi sực tỉnh quay lại nhìn thì dưới chân mình là một con búp bê cũ nát , Tuyết Nhi khom người xuống nhặt lên thì có một người tóc tai bù xù xuất hiện

" Đừng giúp nó , nó là người xấu đó , con tôi bị nó hại đó , đồ đàn bà xấu xa đã nɠɵạı ŧìиɧ còn gọi nhân tình về hại chết chồng mình , con ơi là con " Người đàn bà bắt đầu khóc la , hai tay túm lấy tay Tuyết Nhi " Là cô , đúng là cô đồ xấu xa , trả con lại cho tôi , trả con trai tôi lại đây " Người này lôi kéo Tuyết Nhi túm lấy tay cô , một tay đánh túi bụi vào người Tuyết Vy

" Không phải con đâu dì ơi " Tuyết Nhi hoảng sợ , tay cô rút ra khỏi bàn tay của người phụ nữ kia , một vài hộ lý nhanh chóng chạy đến giải vây cho Tuyết Nhi , hai người áp chế người phụ nữ rời khỏi nơi này .

Tuyết Nhi đưa tay lên ngực trái lòng bàn tay cảm nhận cách hai lớp thịt nhưng trái tim đập nhanh mạnh , hít thở mạnh ổn định lại tâm trạng Tuyết Vy ngồi bệt xuống hai chân co lên hai cánh tay vòng quanh hai chân " Có phải lúc trước mẹ cũng như những người nọ , cũng la hét cười khóc đòi gặp chồng gặp con " Tuyết Nhi thẫn thờ nhìn về nơi xa xăm , ngực trái khó chịu vì hằng ngày nhìn mẹ chịu tra tấn đau đớn vừa khó chịu khi nghĩ đến Khả Hân .

.

Tú Trinh đi giữa Khả Như và Minh Tú ba người kéo nhau đi coi xe cho Khả Như , Khả Như ôm cánh tay Tú Trinh lắc lắc " Chị dâu ! Chị có mệt chưa ? "

" Mới đi có chút xíu mà , em mệt hả ? " Tú Trinh mỉm cười

Khả Như bĩu môi " Em làm gì mà yếu ớt vậy chứ , em sợ chị đi mệt thôi "

Minh Tú đi bên cạnh thì mệt muốn chết , ánh mắt lâu lâu liếc xéo Khả Như , tối qua Khả Như đi gặp khách hàng đến khuya mới trở về nhà , người thì nồng nặc mùi rượu vừa vào phòng chưa kịp thay đồ tắm rửa đã lao lên giừơng áp Minh Tú , đang ngủ say bị quấy rối Minh Tú giật mình mở mắt đối diện là ánh mắt của Khả Như phía trên nhìn xuống , đôi môi Khả Như nở nụ cười gian xảo , sau đó Minh Tú chỉ biết nằm im như cái gối tùy ý để Khả Như ôm lấy mình đổi nhiều tư thế , Khả Như liên tục tấn công Minh Tú lúc đầu còn phối hợp theo bởi bản năng du͙© vọиɠ , sau quá mệt nên lên tiếng nói Khả Như dừng , vậy mà người kia nào chịu dừng lại , Minh Tú vừa rên rĩ vừa thút thít xin tha , Khả Như đồng ý với một điều kiện Minh Tú nghe liền đồng ý , đưa Minh Tú lêи đỉиɦ tình yêu cả người Minh Tú vô lực mệt mỏi như sắp ngất Khả Như ôm lấy Minh Tú hôn sâu đôi môi rời khỏi môi Minh Tú Khả Như lại ngậm lấy vành tai Minh Tú mυ"ŧ mát một hồi " Mình có con nha em , khi nãy em hứa rồi đó " Khả Như thì thầm vào tai Minh Tú mặc cho người bên dưới thân mình đang nghiến răng nghiến lợi

" Chị dâu ! Chị thấy chiếc xe này đẹp không ? " Khả Như cười tươi hỏi Tú Trinh , mắt nhìn chiếc xe hiệu Audi mà đen .

" Xe em đi mà , em thích thì được rồi "

" À " Khả Như cười tay vuốt vuốt tóc mình " Tú à ! Chiếc này được không em ? "

" Xe chị đi hỏi em làm gì " Minh Tú mệt mỏi đưa tay lên che miệng ngáp , gần sáng mới được ngủ chưa gì đã bị Khả Như lôi dậy bế thẳng vào phòng tắm .

" Nhưng mà mua xe chủ yếu để đưa đón em mà " Khả Như hề hề cười , mắt nhìn Minh Tú

" Chị thích đưa đón ai thì đưa đón , em không cản đâu " Minh Tú cho Khả Như ánh mắt lạnh lùng

" Ừ vậy em đừng hối hận nha , chị mua xe để đưa đón người khác đó nha "

" Chị dám không ? " Minh Tú trợsơ mắt

" Không " ánh mắt sắc lẹm làm Khả Như rụt cổ nuốt nước bọt , tính chọc vợ mà hình như vợ hóa thành sư tử rồi không nên vây vào thì hơn

Tú Trinh cười nhìn Khả Như , thật giống với Khả Hân bên ngoài tỏ ra mạnh mẽ nhưng ai cũng sợ vợ , mà cũng không phải là sợ vì quá yêu nên mới vậy thôi , cứ nhìn Khả Hân thẳng tay tát người khác để bảo vệ mình ai nói Khả Như nhu nhược bao giờ

" Chị dâu ! Chuyện gì làm chị cười vui vẻ vậy ? "

" Chị đang nhớ đến chị em "

" Ờ " Khả Như gật đầu

" Đêm qua chị em tát người khác "

" Ờ " Khả Như sựng người " Chị nói gì ? Chị em tát người khác á , có lộn không vậy ? " Khả Như to giọng ngạc nhiên

" Ừ thật mà , chị lần đầu thấy Hân tức giận đến run cả người " Tú Trinh cười vui sướиɠ , Khả Như không nhịn nổi tò mò hỏi Tú Trinh chuyện xảy ra như thế nào , nghe Tú Trinh thuật lại Khả Như nghiến răng

" Trời tức thật , chị em tức giận là đúng rồi tiếc là chỉ tát một cái , gặp em có ở đó em sẽ xé nhỏ cô ta như thịt gà bóp gỏi , chị nhớ mặt không chỉ cho em em trút giận cho chị " Khả Như nghiến răng nghiến lợi bộ dáng như sắp đánh nhau

" Giỏi quá ha , chắc đó giờ đánh nhau nhiều rồi đúng không ? " Minh Tú nhìn Khả Như mỉm cười .

" Làm gì có , chị ngoan lắm nha " Khả Như lập tức trở lại bộ dáng ngoan hiền miệng hề hề cười nịnh Minh Tú

Khi vào trong showrom ba người nói mình tự đi xem xe nên nhân viên không đi theo để ba người thoải mái xem , xem một hồi Tú Trinh mỏi chân nên ra ghế ngồi chờ , nữ nhân viên bê một ly nước trà đá ra đặt lên bàn mời Tú Trinh dùng , nói lời cám ơn Tú Trinh nâng ly nước lên uống mấy ngụm nãy giờ đi nhiều thật khát nước .

Cầm điện thoại xem tin tức , Tú Trinh thoát trang tin đang đọc , mở giao diện trò chuyện nhắn tin cho Khả Hân gửi hai tin nhắn đã năm phút Khả Hân không trả lời chắc là đang bận , Tú Trinh lại mở trò chơi gϊếŧ thời gian .

" Ôi mệt quá " Tiếng Khả Như vang đến

" Xem được chưa ? " Tú Trinh nhìn gương mặt nhăn nhó của Khả Như

" Em xem rồi nhưng Tú không chịu , em lại thích chiếc xe đó " Khả Như kéo ghế ngồi cạnh Tú Trinh

" Chiếc xe đó đắt lắm , mua xe khác cũng được mà có xe đi là được rồi chị đó lại dở chứng " Minh Tú nhỏ giọng

Khả Như đưa mắt nhìn Minh Tú rồi nhìn đến Tú Trinh , đôi mắt long lanh như muốn Tú Trinh theo phe mình , Tú Trinh cất điện thoại vào túi xách " Em xem hết chưa ? "

" Em xem hết mẫu trưng bày rồi "

" Em thích thì mua đi , còn xe em thì sao ? "

" Em bán lại cho bạn , bạn em chờ em làm giấy tờ thôi "

" Ừ vậy thì mua đi thiếu tiền thì nói chị "

" À em có tiền mà , Wendy cũng đưa thẻ cho em " Khả Như đưa mắt quan sát gương mặt Tú Trinh muốn xem thái độ khi nghe Khả Hân đưa thẻ cho mình

Tú Trinh mỉm cười " Nhưng em có hỏi trong thẻ có bao nhiêu tiền không ? Coi chừng Hân đưa thẻ trống cho em đó "

" Ừ ha , em không có hỏi , chị dâu chị đổi xe luôn đi , xe chị mua lâu lắm rồi đó " Khả Như sờ sờ mũi

" Xe chị còn đi tốt mà , chị ít dùng lắm "

" Chị dâu nếu chị mua thì chị sẽ chọn chiếc nào " Khả Như thầm thăm dò ý của chị dâu mình , Tú Trinh không suy nghĩ nhiều chỉ ra chiếc xe mình muốn Khả Như mắt tròn mắt dẹt há miệng thầm khen chị dâu mình phu nhân tổng giám đốc có khác nhìn trúng chiếc xe bao người thầm mơ ước .

Khả Như làm thủ tục giấy tờ rất nhanh liền làm xong , quẹt xong thẻ của Khả Hân thanh toán số tiền còn thiếu Khả Như kí tên vào một sấp hồ sơ

" Xong rồi , mình đi ăn trưa thoii " Khả Như tươi cười rạng rỡ

" Ừm , em làm tài xế mà đưa đi đâu thì chị đi theo " Tú Trinh cầm túi xách đứng dậy .

" Vậy em đem chị đi bán luôn "

" Ừm cũng được "

Ba người cười nói chân bước ra ngoài nơi để xe , Khả Như lấy chìa khóa bấm mở khóa cửa tay nhanh chóng mở cửa xe cho Minh Tú và Tú Trinh lên xe , điện thoại Tú Trinh đổ chuông , lấy điện thoại ra xem người gọi đến là Tố Uyên .

" Ừ , tắt máy rồi chị nhắn tin lại cho em sau " Tú Trinh kết thúc cuộc.nói chuyện

" Khả Như ! Mình đi đâu ăn vậy ? "

Khả Như lái xe nhưng vẫn nghe Tú Trinh nói chuyện điện thoại , biết người nói chuyện là chị dâu tương lai của mình " Dạ đến nhà hàng mình hay ăn đi , Tú ! Em gọi xem chị hai có đến được không ? " Khả Như nhìn phía trước giảm tốc độ xe lại dừng chờ đèn đỏ , Tú Trinh nhắn địa chỉ qua cho Tố Uyên còn Minh Tú gọi điện thoại cho chị mình .

Xe đến trước nhà hàng Khả Như dừng xe thoát dây an toàn rời khỏi người mình , Tú Trinh mở cửa xe bước xuống vừa lúc Tố Uyên trên taxi bước xuống Tố Uyên nhanh nhìn thấy Tú Trinh

" Chị Tú Trinh ! " Tố Uyên to giọng gọi , tay đưa lên vẫy vẫy Tú Trinh .

Bốn người vào trong Tú Anh và Minh Trúc có việc bận nên không qua dùng bữa trưa chung với mọi người .

" Chị Tú Trinh ! Chị Khả Hân không đến sao ? " Tố Uyên vừa xem menu vừa hỏi

" Chị không gọi điện cho Khả Hân được " Tú Trinh có chút ão não

" À sáng nay chị Khả Hân có cuộc họp dưới chi nhánh , chắc chưa xong nên không nghe điện thoại " Minh Tú cầm ly nước trước mặt mình lên uống , dù nghỉ phép ở nhà nhưng những lịch làm việc của Khả Hân Minh Tú cũng nắm rõ .

" Ừhm " Tú Trinh nhỏ giọng , trưa rồi còn chưa họp xong chắc là Khả Hân đói bụng lắm , khi sáng ăn có chút cháo loãng đêm qua lại uống nhiều rượu không biết dạ dày có khó chịu không ? Tú Trinh ước gì mình mỗi phút mỗi giây đều dính bên cạnh Khả Hân .

" Chị dâu ! Em gửi lại cho Wendy " Khả Như hai tay cầm thẻ đưa sang cho Tú Trinh , Khả Như vốn có tiền nhưng một lúc không thể tiêu nhiều nên mới xin tiền thêm

Tú Trinh lắc đầu " Hân cho em thì em cứ giữ lấy , có việc gì cần thì dùng "

" Em có tiền mà , chị cất dùm em nha tiền khi nãy coi như là em mượn "

" Người trong nhà cả mà , em cứ coi như là quà Hân tặng em động viên em làm việc , em cố gắng làm tốt công việc của mình là chị em vui rồi " Tú Trinh cười nhìn Khả Như giọng nói nhỏ nhẹ tình cảm

" Chị dâu ! Chị thật tốt " Khả Như xúc động nhìn Tú Trinh , tuy là chị dâu họ nhưng đối với mình rất tốt , chưa bao giờ có thái độ khó chịu bóng gió khi chị gái cho mình mặt bằng mở cửa hàng , vốn lấy hàng cũng là của chị mình bỏ ra .

" Ừh mau ăn kẻo nguội , hôm nay em trả tiền là được rồi " Tú Trinh cười tay cầm đũa gắp thức ăn vào chén Khả Như .

" Chị dâu ! Thứ hai em và Tú đến bệnh viện kiểm tra , tụi em muốn có con " Khả Như hớn hở lên tiếng tay đặt con tôm vừa lột sạch vỏ vào chén Minh Tú

" Ừ , để chị nhờ cô Hiền trưởng khoa làm kiểm tra kĩ cho em "

Bốn người vừa ăn vừa nói đủ thứ chuyện , một hồi nói đến Tố Uyên Khả Như chọc Tố Uyên có thai rồi đám cưới như vậy niềm vui nhân đôi Tố Uyên đỏ mặt ngại ngùng cúi đầu mặc cô em chồng tinh nghịch trêu chọc mình .

" Ôi no căng cả bụng , chị dâu mình đi ra quán nha , có quán này mới mở nước và mấy móm ăn khá ngon "

Minh Tú chọt ngón tay vào bụng Khả Như " Không phải nói no sao ? Kéo chị Tú Trinh đi nửa ngày rồi "

" Không sao , lâu rồi mới đi chơi thoải mái vậy " Tú Trinh đặt tay lên bụng mình " Vài tháng nữa là sinh rồi muốn đi đâu cũng khó , chị với Hân tính sang Mỹ sớm " Tú Trinh mỉm cười nghĩ đến ngày được bế con trên tay .

" Bác hai luôn mong chị và Wendy về Mỹ định cư , nhưng thôi sống ở đây cũng tốt khi nào có dịp thì hai chị bay sang thăm hai bác , chứ chị đi em cũng buồn " Khả Như nhỏ giọng .

Thanh toán tiền bốn người ra ngoài xe Khả Như lái xe đến một quán nước mới mở .

.

Tố Uyên và Tú Trinh vào trong trước quán này thật rộng rãi thoáng mát giữa thành phố lớn mở quán có mặt bằng rộng thật không dễ dàng , trong quán có nhiều chậu cây xanh tươi tốt , có thêm một hồ cá thật to

" Chị Tú Trinh ! Quán này nhìn đẹp thật ha " Tố Uyên thích thú nhìn đàn cá bơi lội , đúng là người thiết kế quán rất tâm lý vừa bước vào quán đã đem đến cho khách cảm giác thoải mái .

" Ô kìa , là ai đây ? "Một giọng nữ vang lên bên cạnh Tố Uyên , Tú Trinh và Tố Uyên cứ nghĩ là khách trong quán nói chuyện với nhau cả hai không để ý chuyện của người khác tiếp tục câu chuyện của hai người .

Người phụ nữ nhìn thái độ của Tố Uyên không thèm để ý đến mình liền nhếch môi " Kìa , anh nhìn xem người ta giả vờ như không quen biết kìa , đúng là chả ra làm sao ? "

Người nam nở nụ cười giả tạo " Sợ mất mặt đấy mà , đừng nói em còn ghen nha " Người này nhẹ véo vào má người phụ nữ .

" Ai thèm ghen với loại chả ra gì đó , không cùng đẳng cấp , anh coi chừng tôi đó tôi thấy anh còn luyến tiếc cô ta lắm " Người nữ đưa tay hất bàn tay đang nựng má mình , giọng nói chuyện mang theo chút bực bội và ghen ghét

" Ôi trời , anh chỉ yêu em thôi cô ta với anh chỉ là đùa vui thôi " Người nam cười nịnh lấy lòng

" Tố Uyên " người nam cất giọng gọi to

" Vâng " Tố Uyên nghe có người gọi mình liền lên tiếng trả lời dù chưa biết là ai gọi , Tố Uyên quay người lại nhìn thấy người vừa gọi mình Tố Uyên có chút bất ngờ ánh mắt có một tia dao động .

" Chị Tú Trinh ! Mình vào trong thôi " Tố Uyên đυ.ng vào cánh tay Tú Trinh , Tú Trinh nhìn Tố Uyên ánh mắt chứa buồn phiền bi thương và hận ý , không muốn hỏi nhiều liền gật đầu

" Này gặp người quen sao lại giả lơ vậy chứ ? Không ngờ em lại trốn vào tận Thành Phố " Người nam cười khinh nhìn Tố Uyên

" Tôi không có gì phải trốn , người lịch sự nên chú ý cách dùng từ , xin lỗi tôi đang bận " Tố Uyên nhìn người nam với ánh mắt không mấy thiện cảm , người vô liêm sĩ như vậy sao trước đây mình không nhận ra sớm hơn .

" Chị dâu ! Sao chị còn đứng ở đây ? " Khả Như nhìn thấy Tố Uyên và Tú Trinh còn đứng nên lên tiếng hỏi

" Chị dâu , Tố Uyên ! " Quốc Thiên đi vào cùng với Khả Như , có việc nên vào quán không ngờ gặp người nhà ở đây , lại gặp được người yêu là Quốc Thiên vui vẻ cười tươi

Tố Uyên nhìn Quốc Thiên trong trang phục áo sơ mi tay dài màu xanh cô ban , quần âu màu đen thắt lưng gọn gàng , Tố Uyên nhìn Quốc Thiên chỉn chu có sức hút nam tính môi Tố Uyên mỉm cười " Anh , anh đi công việc à "

" Ừ , không ngờ gặp em ở đây , sao em không ở nhà nghỉ cho khỏe cả đêm trực ở bệnh viện rồi " Quốc Thiên đưa ánh mắt dịu dàng ấm áp nhìn Tố Uyên giọng nói nhỏ nhẹ quan tâm đến người yêu của mình

Thúy Liễu đánh giá người nam một phen gương mặt sáng láng điển trai dáng người cao to phong độ , so với người yêu mình thì người kia bề ngoài chiếm ưu thế hơn , Tố Uyên đôi má ửng hồng " Dạ , em ngủ cả buổi sáng rồi , anh bận việc vậy em không làm phiền "

" Tố Uyên ! Sao đi nhanh vậy , gặp người cũ không có gì để nói vài câu sao ? " Thúy Liễu ôm cánh tay người nam bên cạnh mình ra vẻ đây là người đàn ông của tôi

" Bạn em sao Tố Uyên ? " Quốc Thiên nhìn người nam và hai người nữ đứng gần mình

" Dạ , có quen biết nhưng không thân lắm , lâu rồi không liên lạc nên không có gì để nói " Tố Uyên một câu rũ sạch quan hệ trước đây trong lòng không muốn dây dưa với hai người này , hai người vừa xuất hiện làm cho vết thương trong lòng Tố Uyên sớm đã liền da nứt ra một đường nhỏ rỉ máu