Chương 20: Long Đảng, Hổ Đảng, Báo Đảng, Chấp Pháp, Ám Sát

Trong quán bi-a Hân Hân đầy ắp người, có cả nam lẫn nữ, đa số phái nữ đều còn trẻ. Có người thì đang chơi bi-a, có người thì tụm năm tụm ba nói chuyện, gương mặt mỗi người đều hiện lên vẻ thích thú. Giữa phòng có một chiếc bàn tròn, có sáu người đang ngồi. Thế Minh ngồi đó nhíu mày.

Long lớn tiếng nói: "Minh, chúng ta đã có địa bàn của riêng mình rồi, chúng ta muốn kiếm tiền thế nào thì kiếm thế đó. Mại da^ʍ, cờ bạc, thuốc phiện là những cách kiếm tiền nhanh nhất trong giới, chú xem xem chúng ta nên..."

Đông Thắng cười "haha" nói: "Anh Minh, em thấy chúng ta buôn bán mại da^ʍ được đấy! Vừa kiếm được tiền mà anh em còn được hưởng nữa! Anh Long nói xem có đúng không?"

Long liếc cậu ta: "Mẹ nó, mày chỉ nghĩ được mấy cái đó thì cả đời này cũng không ngóc đầu lên được!"

Lê Thế Minh ngắt lời hai người, nói: "Nói trước là tao rất ghét loại người bán da^ʍ, tao cũng sẽ không theo nghề này, sau này đừng có ý định làm gì liên quan đến nó."

Đông Thắng rụt cổ lại, đứng dậy nói to: "Những gì anh Minh vừa nói cũng là những gì em muốn nói! Em không có ý kiến gì hết!"

Phạm Cường ngắt lời Đông Thắng: "Em thấy buôn thuốc cũng được, chỉ là chúng ta không có mối mà cũng không có vốn thôi!"

Một câu nói của Phạm Cường đã thức tỉnh mọi người, cũng nói vào vấn đề quan trọng nhất, có bàn cả tháng nữa mà không có tiền để làm thì cũng vô dụng.

Thế Minh gật đầu nói: "Mục đích chính của cuộc họp lần này là để mọi người nghĩ cách giúp bang phái chúng ta có nguồn vốn nhất định!" Mọi người nghe xong thì không nói gì, cúi đầu trầm tư.

Lê Thế Minh nhìn mọi người, rồi hỏi Long: "Anh Long, bây giờ chúng ta có bao nhiêu tiền?"

Hiện giờ toàn bộ tiền của bang phái đều trong tay Long, Thế Minh cũng chỉ biết được đại khái, chính xác có bao nhiêu thì cậu không rõ. Long nghĩ một lúc rồi nói: "Có khoảng gần năm triệu. Nếu bán được chỗ thuốc cướp được từ tay Nhật dê xồm thì sẽ có khoảng tám triệu!"

Thế Minh lắc đầu, số tiền này đối với một bang phái vừa mới nổi lên thì hoàn toàn không giải quyết được vấn đề gì. Suy nghĩ một lúc, Thế Minh sờ đai lưng lấy ra khẩu K54 cướp được của Nhật dê xồm, nói: "Tao muốn súng, ai có cách gì để có được không?"



Phạm Cường cười nói: "Anh Minh, cái này thì em có cách. Nhưng chưa chắc đã là súng tốt đâu!"

Thế Minh nói: "Cường, mày nói tao nghe!"

Phạm Cường nhỏ giọng nói: "Em có một người họ hàng ở quê, chỗ chú ấy ở là vùng núi, người dân ở đó bình thường toàn đi săn trên núi để kiếm đồng ra đồng vào. Chính phủ cũng không quản lí gắt vũ khí ở vùng đó lắm. Trước kia em từng đến nhà chú ấy chơi, chỉ riêng nhà chú ấy thôi đã có ba khẩu súng săn rồi, có một khẩu K54, đây chỉ là những gì em thấy thôi đấy, còn hay không em cũng không biết chắc được."

Thế Minh "ừm" một tiếng, nghĩ một lúc rồi nói: "Anh Long, lấy cho thằng Cường tầm sáu triệu. Cường, mày đến chỗ chú mày một chuyến, dùng số tiền này mua được bao nhiêu thì mua, nhất là K54 ấy, tiện mang theo người, độ an toàn cũng cao!"

Phạm Cường cười: "Anh Minh, chuyện này cứ giao cho em, anh đợi nghe tin tốt đi!"

Thế Minh nhìn những người đang có mặt ở đây, rồi quay sang nói với Trọng Tuấn: "Tuấn, mày nói quy định của bang phái đi!"

Trọng Tuấn gật đầu, đứng dậy nói to: "Quốc có quốc pháp, gia có gia quy. Nếu bây giờ chúng ta đã thành lập bang phái thì nên có hệ thống và chế độ hoàn chỉnh. Mặt chế độ thì tao không nói nhiều nữa, có quy định ở đây, lát nữa chúng mày tự xem. Tao sẽ nói về hệ thống của bang phái!"

Trọng Tuấn hít một hơi, nhìn mọi người, thấy ai cũng đang tập trung lắng nghe, cậu ta mỉm cười nói:

"Tên của bang phái chúng ta sẽ đặt là Thế Minh phái, chia ra làm bốn đảng là Long đảng, Hổ đảng, Báo đảng và một đảng chấp pháp nữa. Ngoài ra còn một đảng Ám sát. Ý nghĩa của bốn đảng này tao nghĩ chúng mày đều hiểu, tao sẽ giải thích một chút về Ám sát, tổ chức này có nhiệm vụ giúp chúng ta có được nhiều tin tình báo hơn, cũng để tình báo được hệ thống hóa, anh Minh đã lập nên cơ cấu này. Phạm vi công việc của Ám là không từ thủ đoạn điều tra những tin tình báo có lợi cho chúng ta, sau này nó sẽ là đôi mắt của Thế Minh phái! Nói như vậy thì tao tin anh em cũng hiểu rõ rồi!"

Nói xong, Trọng Tuấn ngồi xuống.

Thế Minh nói: "Để tao nói một lượt về chức vị của mọi người. Bây chỉ là tạm thời, sau này sẽ có sự thay đổi. Anh Long sẽ là người đứng đầu Long đảng, Đông Thắng đứng đầu Hổ đảng, Phú Chí đứng đầu Báo đảng, Tuấn sẽ đứng đầu đảng chấp pháp, Phạm Cường quản lí đội Ám sát. Mọi người hiểu rõ rồi chứ?"



Mọi người tỏ ra hưng phấn, đồng thanh nói: "Rõ! Đại ca!"

Đông Thắng xoa xoa đầu hỏi: "Mấy cô gái trong bang không biết nên phân vào đảng nào ạ?"

Thế Minh ngơ ra, dưới bàn, Long giẫm lên chân Đông Thắng, giễu cợt: "Mẹ nó, cho mày hết được chưa!?"

Đông Thắng đau đớn kêu ai ái, nhưng nghe Long nói vậy thì gật đầu như gà mổ thóc: "Vâng vâng vâng, cho em hết đi, em nhận hết!"

Long thấy vậy thì tức đến mức suýt vẹo cả mũi.

Thế Minh cười haha nói: "Mấy người đó không chia cho đảng nào hết, tao có tính toán khác rồi!"

Đông Thắng nghe vậy thì mất hết tâm trạng, lườm Long đang cười trộm bên cạnh, không nói gì nữa.

Mấy cô gái mà Đông Thắng nhắc đến chính là những cô em xinh đẹp bị tên Nhật dê xồm quấy rối, đều là học sinh của Tân Dân, không phải mất cha mất mẹ từ sớm thì cũng là con cái trong gia đình đơn thân, không được gia đình bao bọc. Sau khi Thế Minh đến đây, bọn họ cũng liền tham gia vào Thế Minh phái, cũng xem như là điểm đặc biệt của Thế Minh phái. Mấy cô gái trông có vẻ yếu ớt nhưng suy nghĩ lại rất tối tăm, chứng kiến cảnh đâm dao vào tay Nhật dê xồm thôi là cũng có thể hiểu được.

Thế Minh đứng dậy nói: "Trọng Tuấn đang giữ danh sách số lượng của các đảng phái, mỗi người cầm lấy một tờ, tìm hiểu xem dưới trướng mình có những anh em nào. Được rồi, hôm nay chỉ họp đến đây thôi, không ai được phép tiết lộ nội dung cuộc họp ra ngoài."

Sau đó cậu quay sang nói với Phạm Cường: "Mày tìm thêm mấy anh em đi với mày, bây giờ làm luôn đi, trở về càng nhanh càng tốt"

Phạm Cường đáp lại một tiếng, quay người chạy ra ngoài, Thế Minh gọi cậu ta lại, dặn dò: "Cường, mày cứ gọi xe mà đi, đừng để cảnh sát bắt!"

Phạm Cường cười nói: "Anh Minh, anh yên tâm đi, em hiểu. Đảm bảo không xảy ra chuyện gì!" Nói xong thì đi ra ngoài cùng Long.