Chương 18: Lần đầu tiên giao chiến

Một lát sau, tâm trạng đã hơi hơi bình tĩnh lại, cô cúi đầu, dùng ngón tay vẽ vòng tròn trên nếp nhăn của ga trải giường: “… Thẩm Đồng, trong chuyện này, cậu không cảm thấy căng thẳng chút nào sao?”

“Hả?” Người bị điểm danh nhướng mày lên: “Căng thẳng á? Cậu cảm thấy tớ không căng thẳng à?”

“Ừ…”

Anh suy nghĩ một lát, cầm lấy tay cô rồi đặt lên ngực mình: “Cái này hả, có lúc dáng vẻ mà tớ để lộ ra, cũng không đại diện cho cảm xúc thật sự của tớ. Vì thế, cậu nghe thử một chút đi, tim tớ đập có nhanh không?”

Tiêu Nhất Nguyệt xòe bàn tay ra, ấn lòng bàn tay lên trên ngực anh, yên lặng một lát, cảm nhận nhịp đập của trái tim anh.

Thình thịch, thình thịch.

Đập còn nhanh hơn cả trong tưởng tượng của cô, lại còn rất mạnh mẽ.

“Thế nào?” Anh hỏi.

“Ừ. Đập rất nhanh.” Thậm chí còn nhanh hơn cả cô.

Đôi mắt của Thẩm Đồng cong lên, vẫn giữ nụ cười, sau đó, lại cúi người xuống hôn cô, nhìn cô không chớp mắt một lát, rũ mắt hôn nhẹ lên môi cô.

Nụ hôn lần này, Tiêu Nhất Nguyệt cảm thấy dường như có thứ gì đó không giống trước.

So sánh với nụ hôn lúc trước thì càng nồng nhiệt hơn, càng khiến cho người ta khó có thể chống cự được.

Đầu lưỡi cuốn theo nước bọt chui vào trong miệng cô, trần trụi dây dưa với cô, quấn quýt lấy nhau. Trong mũi là hơi thở tươi mát khoan khoái vừa rửa mặt sạch sẽ lúc nãy, nhưng lại không khiến Tiêu Nhất Nguyệt trở nên tỉnh táo hơn chút nào, mà là càng thêm mê đắm, lòng say hồn mê.

Vạt áo bị người ta nhẹ nhàng vén lên, cô không mặc áσ ɭóŧ nên cản lại theo bản năng, nhưng lại bị anh nắm lấy cổ tay giơ lên trên đỉnh đầu.

“Đừng động đậy.” Anh nói: “Tớ sẽ nhẹ thôi.”

Sau đó Tiêu Nhất Nguyệt không nhúc nhích, chăm chú nhìn chằm chằm vào anh, mắt thấy anh dùng miệng ngậm lấy vạt áo của cô rồi từ từ kéo lên trên, cô nín thở.

Bầu ngực hình giọt nước mới nhú của thiếu nữ, tròn trịa xinh đẹp, làn da trắng nõn mịn màng, cơ thể vừa hơi hơi lay động thì bầu ngực cũng lắc lư lên xuống theo.

Thẩm Đồng giơ tay lên, vân vê chơi đùa với đôi thỏ ngọc còn chưa phát triển hết hoàn toàn. Tay anh không nhỏ, nhưng muốn nắm trọn một con trong số đó thì vẫn không thể nắm hết hoàn toàn, bầu ngực sữa trắng nõn tràn ra khỏi kẽ ngón tay, xúc cảm trên đầu ngón tay mềm mịn, để sát vào ngửi, còn có thể ngửi thấy mùi sữa tắm vị sữa dừa.

Liếc mắt nhìn quả anh đào hồng hào lặng lẽ ló dạng ra khỏi khe hở giữa ngón trỏ và ngón giữa, anh cảm thấy yết hầu căng cứng, cảm giác nóng rực truyền đến từ chỗ sâu trong yết hầu.

“Sao vậy?” Tiêu Nhất Nguyệt hỏi.

“Khát.”

“Muốn uống nước à?”

“Muốn uống sữa.”

Sau đó anh khom người ngậm lấy một trong hai quả anh đào, ngậm vào trong miệng rồi liếʍ láp bú ʍúŧ.

“Ưʍ...”

Tiêu Nhất Nguyệt mím chặt môi, ngẩng đầu lên, híp hai mắt lại, cảm nhận sự chuyển động nhịp nhàng trong miệng anh.

Đây là lần đầu tiên cảm nhận được xúc cảm này... rất thẹn, nhưng lại rất nghiện.

Toàn bộ cả người bắt đầu từ trên đỉnh nhũ hoa kia đều trở nên tê dại, tinh thần bắt đầu trở nên tan rã, thắt lưng vô thức vặn sang trái vặn sang phải.

Sau đó cô cảm thấy Thẩm Đồng linh hoạt duỗi tay xuống phía dưới, bắt đầu nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa chỗ riêng tư của cô qua lớp quần đùi.

Cô khao khát đón ý nói hùa, thế là lần này cô không hề từ chối, mặc cho đối phương cởϊ qυầи mình ra, chỉ chừa lại đúng một chiếc qυầи ɭóŧ ren màu hồng nhạt mỏng manh. Đồng thời nơi riêng tư cũng bắt đầu nóng lên, nóng hơn nữa, chảy nước thấm ướt một vùng qυầи ɭóŧ nho nhỏ, khiến cho hoa cốc và vải dệt dính liền vào nhau, nhanh chóng biến qυầи ɭóŧ thành một chiếc túi đựng nước nhỏ.

Anh xoa nhẹ đè ấn một phen, cảm nhận được đầu ngón tay ướŧ áŧ, Thẩm Đồng ngẩn ra một lát, ngừng động tác lại, sau đó vạch qυầи ɭóŧ của cô ra, làm lộ một góc cửa động vừa sạch sẽ lại vừa lêng láng óng ánh nước của cô gái nhỏ.

“Nhiều nước thật đấy.”

Tiêu Nhất Nguyệt vốn đã đỏ ửng mặt, sau khi nghe thấy câu nói kia lại càng đỏ đến bốc khói, cô muốn nói bản thân mình không muốn như vậy, nhưng bỗng nhiên cảm giác có thứ gì đó chui vào trong, thăm dò hai mảnh cánh hoa của cô, chạm vào chỗ nào đó có độ nhạy cảm ở mức tối đa.

Anh cọ xát trên dưới một cái.

“Ưm a…” Cô thở dốc nhè nhẹ một tiếng, ánh mắt tràn ngập tình dục mê say híp thành một đường thẳng: “Ưm…”

Thẩm Đồng ngẩng đầu lên hỏi: “Thoải mái không?” Sau đó lại vây lấy một cuống hoa nho nhỏ mềm mại và trơn trượt, dùng đầu ngón trỏ liên tục gảy gảy cọ xát và khiêu khích cho nó cứng lên.

Không hổ là chỗ có tám nghìn dây thần kinh, chỗ ấy nhanh chóng bị kích thích tới sung huyết.

Mà Tiêu Nhất Nguyệt, từ hừ nhẹ đến không kiểm soát được mà nũng nịu thở hổn hển, chỉ dùng thời gian ngắn ngủi không đến ba phút, cả người cô đã uốn éo giống như rắn nước, vừa giống như đón ý nói hùa, lại vừa như đang né tránh.

“Đừng mà…” Cuối cùng, giọng nói của cô cũng bắt đầu trở nên run rẩy, tay cô siết chặt khăn trải giường dưới người: “Đừng… Ưm… A… Đừng mà…”

Ngón chân cũng cuộn tròn lên theo.

Cảm giác vừa thoải mái lại vừa giống như sắp bị giày vò đến chết.

Cái gọi là sướng như tiên, quả thật là vô cùng chính xác.

“Hành lang nhà tớ có camera đấy, cục cưng à.” Thẩm Đồng ra dấu tay ý bảo cô im lặng, sau đó nhỏ giọng nói: “Cậu rên phóng túng như vậy, có lẽ sẽ bị ghi lại rồi nghe thấy mất.”

“Cậu… cậu xóa nó đi…”

“Không có cách nào.” Thẩm Đồng cúi đầu xuống: “Có mật khẩu, tớ không phá nổi.”

Trong lúc nói chuyện, động tác của Thẩm Đồng đã nhẹ đi một chút, bởi vậy cũng cho Tiêu Nhất Nguyệt có một cơ hội để thở dốc, cô nhắm mắt lại, cố hết sức điều chỉnh hô hấp.

Kết quả còn chưa nghỉ ngơi được mười giây, anh lại bắt đầu tiếp tục giày vò cô, vả lại, chỉ có hơn chứ không kém lúc nãy, khiến cô lập tức lên đỉnh, run rẩy đạt cao trào.

Hai tay cô vịn vào trên vai anh, vùi đầu vào cổ anh, cô hừ nhẹ, giọng nói hơi có cảm giác sắp bật khóc.

Xấu quá.

Người này thật sự xấu xa quá rồi.

Cả người cô run rẩy dữ dội, cảm thấy không hề có cảm giác an toàn, vì thế cô càng tựa sát vào trong l*иg ngực của anh hơn, đường đi phía dưới vô cùng trống rỗng và khó chịu, rất muốn, rất muốn để cho thứ gì đó nhanh chóng lấp đầy vào chỗ trống kia, nhưng lại không muốn mở miệng nói cho anh biết điều này.

Cứ giằng co như vậy hơn ba phút, phía dưới cơ thể mới từ từ dịu lại, cô co rúc vào trong l*иg ngực của anh, bĩu môi với vẻ mặt tủi thân.

“Làm sao thế?” Thẩm Đồng hỏi: “Mới vài lần như vậy mà đã không chịu nổi rồi à?”

“…”

“Vậy đợi lát nữa tớ cắm vào cậu, đừng nói cậu sẽ trực tiếp khóc với tớ nhé?”