Chương 36

Sau khi tin nhắn được gửi đi, Lục Thời Hoan đã khóa điện thoại lại rồi đặt lại trên mặt bàn, cầm cháo uống một ngụm lớn.

Cô gần như bước ra khỏi căng tin.

Khi đi qua ao cá non bộ ở ngã tư, Lục Thời Hoan nhìn thấy một đám học sinh tụ tập trước ao cá, dường như đang vây quanh người nào đó.

Chờ khi cô đến gần, mới nghe được trong miệng các học sinh hô ba chữ "Ôn Thời Ý".

Cũng có nữ sinh trìu mến gọi là "anh Thời Ý", tình cảm ái mộ anh ta tràn ngập trong lời nói.

Lục Thời Hoan nghe xong, không khỏi nhíu mày.

Kết hợp với trước đó Quan Định Thành nói Ôn Thời Ý muốn đến Dung Thành quay phim, hơn nữa địa điểm quay phim là ngay tại một trường trung học ở Dung Thành có liên quan ngôn ngữ, cùng với tin tức vừa rồi ở trong căng tin nghe học sinh nói ngôi sao đến trường... Lục Thời Hoan mơ hồ đã hiểu được gì đó.

Nơi quay phim mới của Ôn Thời Ý nằm ngay tại trường trung học Dung Thành.

Sau khi ý thức được điểm này, Lục Thời Hoan níu chặt lông mày, định không để ý đến sự náo nhiệt bên ao cá và đi về phía khu giáo dục.

Ai ngờ cô vừa mới bước được hai bước, khóe mắt cô liền quét tới đám học sinh vây xem ồn ào kia, có hai nữ sinh trong lớp của cô.

Trùng hợp thay, chuông lớp học cũng vang lên.

Nhưng ao cá bên kia đang vây quanh người nào đó, học sinh muốn ký tên muốn chụp ảnh chung lại như chưa từng nghe thấy, vẫn đắm chìm trong niềm vui theo đuổi ngôi sao.

Lục Thời Hoan do dự một chút, cuối cùng vẫn nhìn không nổi nữa, xoay người đi vào trong đám người, lấy ra uy nghiêm của một cô giáo đến.

Ba năm phút sau, học sinh bị hai người bảo vệ gác cổng kết hợp với Lục Thời Hoan giải tán, xếp thành từng nhóm đi vào khu giáo dục, sau đó lại phân tán trở về phòng học.

Lục Thời Hoan cảm ơn hai người gác cổng, cũng đi vào khu giáo dục.

Trong khoảng thời gian này, cô không có nhìn Ôn Thời Ý dù chỉ là một cái.

Địa điểm quay phim thanh xuân đầu tiên của anh ta và Cao Minh Nguyệt chính là Tam Trung ở Dung Thành.

Kế hoạch ban đầu của đạo diễn là đi quay phim Nhất Trung ở Dung Thành, Nhưng phía Nhất Trung bên kia cho rằng việc chụp ảnh của họ sẽ làm gián đoạn nghiêm trọng đến việc học của học sinh, vì vậy nhà trường đã từ chối.

Môi trường khuôn viên trường ở phía Nhị Trung bên kia không phù hợp với yêu cầu của đạo diễn, vì vậy cuối cùng mới chọn thiết kế vườn của Tam Trung Dung Thành.

Mặc dù hơi cũ một chút, nhưng các tòa nhà và cây xanh ở đây lại có được sự tinh tế.

Ôn Thời Ý còn nghe nói, mấy chục năm trước, Tam Trung Dung Thành mới là trường trung học phổ thông tốt nhất Dung Thành.

Cũng không biết mấy chục năm nay trường này đã trải qua chuyện gì, mới có thể chán nản trở thành "trường trung học phổ thông có vấn đề" nổi tiếng ở Dung Thành.

Hôm nay là ngày đoàn làm phim của anh ta chính thức khai máy, trước đó Ôn Thời Ý đã hợp tác quay quảng cáo với Cao Minh Nguyệt, để xào ra CP.

Tin tức Ôn Thời Ý muốn quay phim với Cao Minh Nguyệt lưu truyền ra ngoài, cũng coi như trở thành tin hot trên mạng, hơn nữa công ty vì nâng đỡ anh ta và Cao Minh Nguyệt mà các loại phương thức quảng cáo đều dùng qua, thành công tích góp nhân khí cho anh ta cùng Cao Minh Nguyệt.

Hai người bọn họ xem như là nghệ sĩ duy nhất trong giới không có tác phẩm tiêu biểu, toàn bộ đều dựa vào CP và các loại quảng cáo khác để nhanh chóng nổi tiếng.

Có danh tiếng, Ôn Thời Ý đương nhiên cũng không thể tùy ý xuất hiện trước mặt công chúng như trước.

Ví dụ như vừa rồi chẳng qua là anh ta trèo tường trường học ra ngoài mua một phần bữa sáng, khi trở về mới bước vào cổng trường đã bị vài nữ sinh nhận ra.

Vì vậy, anh ta đã bị bao quanh bởi nhiều học sinh và lâm vào cảnh khốn khó.

Đúng lúc, Lục Thời Hoan xuất hiện cùng với bảo vệ, tựa như đấng cứu thế.

Ôn Thời Ý thừa nhận, khoảng khắc nhìn thấy Lục Thời Hoan, trong lòng anh ta dâng lên cảm giác vui sướиɠ còn nhiều hơn là kinh ngạc.

Nhưng anh ta không biểu lộ ra ngoài, chỉ ở thời điểm Lục Thời Hoan xoay người rời đi, mới lên tiếng gọi cô lại.

Giọng nói của người đàn ông không lớn, nhưng anh ta rất chắc chắn Lục Thời Hoan có thể nghe thấy anh ta nói.

Nhưng kỳ quái chính là, Lục Thời Hoan cũng không dừng lại, chứ đừng nói là quay đầu lại.

Nếu không phải vừa rồi anh ta nhìn thấy mặt cô, lúc này sợ là muốn hoài nghi mình có phải nhận sai bóng người hay không.

"Lục Thời Hoan!" Người đàn ông cau mày, chạy nhanh hai bước, nắm lấy cánh tay của cô trên một sườn dốc thoải.

Lục Thời Hoan bị túm lấy cánh tay không thể không đứng lại, dùng sức tránh thoát sự kiềm chế của người đàn ông.

Thái độ của cô làm sắc mặt Ôn Thời Ý trầm xuống, trong lòng sinh ra vài phần khó chịu. Nhưng nghĩ lại, vừa rồi Lục Thời Hoan thay anh ta giải vây, lấy lòng như vậy ít nhất chứng tỏ trong lòng cô vẫn có anh ta.

Tất cả mọi chuyện Ôn Thời Ý vẫn đè nén tính khí xuống, đem bánh bao nhân thịt còn nóng hổi nhét vào trong tay Lục Thời Hoan: "Vừa rồi cảm ơn, đây xem như quà cảm ơn.”

Anh ta vừa dứt lời, khóe môi khẽ nhếch lên, còn muốn kiêu ngạo một chút, nói vài câu chế nhạo cô.

Không ngờ Lục Thời Hoan mở miệng trước, cũng nhét bánh bao nhân thịt vào trong l*иg ngực anh ta, giọng nói lạnh lùng: "Anh nghĩ nhiều rồi.”

"Tôi đuổi bọn họ, là vì chuông vào học đã rung lên.”