Chương 50: Bảo đảm không liên lụy ngài!

Trình Khanh cười cười, “Đó là Mạnh sư huynh đang cổ vũ cháu, cháu cũng không dám kiêu ngạo, cháu còn muốn cảm tạ thúc tổ mẫu đã tặng sách, không có thúc tổ mẫu hỗ trợ, cháu muốn thi vào thư viện cũng không biết nên bắt đầu từ đâu!”

Niên đại này, tứ thư ngũ kinh có chú thích cũng không phải là hàng thông thường, so với “Bí cuốn” Mạnh Hoài Cẩn mà đại tỷ mua về cho nàng, vẫn là sách Lý thị tặng càng trân quý hơn.

Học bằng cách nhớ là hạ hạ sách, chú thích trên sách mới có thể trợ giúp Trình Khanh học tốt cơ sở.

Trình Khanh lý giải khổ tâm của nàng, Lý thị thật cao hứng, ngữ khí càng thêm ôn hòa, trấn an Trình Khanh một phen, bảo mấy người Trình Khanh an tâm về nhà chờ tin tức.

“Chuyện mưu hại, thúc gia của cháu khẳng định sẽ cho cháu một giao đãi, gia đình cháu cũng không cần quá sầu lo, Trình Khanh, cháu mấy ngày tới còn cần tiếp tục ôn sách để vượt qua bài thi nhập học vào thư viện, tiền đồ của cháu chỉ có thể tranh thủ ở trên khoa khảo, đừng để sự tình không tốt ảnh hưởng đến tâm tình!”

Lời này là thật.

Nhị phòng không hy vọng nàng trở nên nổi bật, cho nên ngăn cản nàng khảo nhập thư viện Nam Nghi, chuyện người khác càng không muốn nàng làm, Trình Khanh thậm chí càng muốn làm, khoa khảo là chính đồ, cần phải được xếp hạng ở vị trí thứ nhất, ngay cả đại thù sống chết cũng phải nhường đường cho khoa khảo—— nếu nàng khảo trúng, đó là cá nhảy Long Môn, có thù gì mà không thể báo?

Khảo không trúng, mới thật là con sâu nhỏ bị người khác tùy tiện đắn đo, bị ức hϊếp cũng không có chỗ biện bạch.

Rời khỏi nhà ngũ phòng trở lại hẻm Dương Liễu, đóng cửa lại chỉ còn có người trong nhà, Trình Khanh cũng giảng giải lại cho Liễu thị và ba tỷ tỷ nghe.

Trong đôi mắt đại nương tử đều là phẫn hận:

“Năm đó, bọn họ đã bức phụ thân như vậy, đang êm đẹp, phụ sao có thể chắp tay nhường gia sản cho người, sau đó rời khỏi Nam Nghi? Hiện giờ, bọn họ lại đối phó với tiểu lang như vậy, thật là……”

Đại nương tử hận không thể cùng nhà cũ bên kia đua ngươi chết ta mất mạng, nhưng đương sự Trình Khanh ngược lại khá bình tĩnh:

“Đại tỷ, phụ thân là phụ thân, đệ là đệ, tính cách của đệ không giống phụ thân, phương pháp ứng đối cũng không giống nhau, nhà cũ bên kia nếu cho rằng dùng cùng một loại thủ đoạn có thể vẫn còn hiệu quả, thì cứ tới thử xem.”

Thủ đoạn của nhị phòng không thể xưng là rất cao minh, lại dùng rất được.

Hôm nay, nếu Mạnh Hoài Cẩn không tìm ra được người mưu hại, Trình Khanh thật sự sẽ có phiền toái.

Đối phó với một người chưa có công danh như nàng, nhị phòng còn tàn nhẫn như thế, năm đó, Chu thị không biết đã sử dụng bao nhiêu thủ đoạn để ngăn cản Trình Tri Viễn trở nên nổi bật, ở dưới tình huống đó, Trình Tri Viễn vẫn có thể trúng cử, cũng thực gian khổ.

Trình Khanh phỏng chừng khi tổ phụ còn sống, Chu thị còn có điều thu liễm, chờ tổ phụ vừa chết, Chu thị liền dùng “hiếu đạo” áp xuống, Trình Tri Viễn tất nhiên nơi chốn đều bị cản tay.

Mười chín năm trước, trong tộc cũng xử sự bất công, Trình Tri Viễn tình nguyện không cần gia sản cũng phải phân gia, trong tộc thế nhưng thật sự phán toàn bộ gia sản cho Chu thị và con cái do bà ta đẻ ra. Như vậy không giống kết quả xử lý bình thường, khó trách trong lòng Trình Tri Viễn bất bình, đi xa quê nhà cũng không muốn trở lại Nam Nghi…… Khi đó, Trình Lục lão gia không phải quan lớn, Trình Ngũ lão gia cũng chưa lên làm tộc trưởng, tộc trưởng là Trình đại lão gia của đại phòng.