Chương 12: Thu hoạch

Dưới thân Hoắc Đông sưng to. Anh nhìn cô gái xinh đẹp mềm mại đang động tình trong l*иg ngực.

Hướng Tình cọ xát, híp mắt, nhìn người đàn ông duỗi tay ấn một cái nút dưới bàn làm việc, khoá cửa văn phòng lại.

Cô cười vũ mị, vươn tay ra ôm cổ Hoắc Đông, càng thuận tiện cho động tác lắc lư.

"Ưmm..."

Âm đế chạm vào khuy quần, Hướng Tình liếʍ đôi môi khô ráo, khó kiềm chế mà rêи ɾỉ ra tiếng ở bên tai anh.

Côn ŧᏂịŧ dưới mông lại lớn thêm vài phần. Hình dáng thô dài đặc biệt rõ ràng cạ vào trên hoa huyệt của cô.

Tay Hoắc Đông vẫn để trên tay vịn của ghế, hai chân dài mở ra. Anh dựa vào lưng ghế, hơi ngẩng cằm, hầu kết lăn lộn.

Chổ đang gắt gao dán vào côn ŧᏂịŧ của anh kia, quả thật mềm đến không thể tưởng tượng được.

"Ưʍ... Hoắc tiên sinh... tôi ướt."

Hướng Tình nghiêng đầu, vươn đầu lưỡi trơn ướt liếʍ láp cổ Hoắc Đông từng chút từng chút một.

Hô hấp Hoắc Đông dần trở nên gấp gáp, đôi mắt đen chuyển qua trên mặt Hướng Tình. Anh thấy trên gương mặt trắng nõn kia rộ lên một mảng ửng hồng, sợi tóc bên tai hỗn loạn, ánh mắt mông lung ướŧ áŧ làm anh thoáng thất thần.

Cái lưỡi hồng nhạt sắc tình liếʍ láp bên gáy anh.

"Ướt chỗ nào?" Anh nghiêm giọng hỏi.

Hướng Tình không trả lời, từng tiếng từng tiếng rêи ɾỉ càng trở nên yêu kiều mị hoặc.

Qυầи ɭóŧ màu trắng ướt đẫm, ma xát va chạm với lều trại nổi lên ở hạ thể Hoắc Đông, nhiễm ướt một mảng quần.

Nhiệt độ trong phòng ngày càng sôi trào, thiêu đốt tất cả lý trí.

Hoắc Đông ngửa đầu nhắm mắt, duỗi tay nắm chặt cái eo đang lắc lư của Hướng Tình, một tay kia phủ lên mông cong của cô, bóp nắn tàn nhẫn.

Hướng Tình cảm thấy bản thân hoàn toàn muốn tan chảy. Có lẽ giây tiếp theo cả người sẽ tan dưới hai bàn tay của anh.

Bị bàn tay to ép chặt mông, cơ thể càng thêm thâm nhập va chạm nghiền nát côn ŧᏂịŧ to lớn của người đàn ông.

Từng chút từng chút một, đâm đến trời đất tối tăm.

Eo bị Hoắc Đông khống chế, tần suất di động lên xuống càng ngày càng nhanh, tiếng thở dốc dồn dập.

Cách quần ra sức đâm cắm.

Âm đế vàk miệng hoa huyệt bị ma sát đâm chọt nghiền nát mà kí©h thí©ɧ.

"Ư... a a... ưʍ... a a a..."

Âm đế bị va chạm mãnh liệt từng chút, ngón chân Hướng Tình cuộn tròn lên, cả người run rẩy, hoa huyệt không khống chế được mà phun ra một cổ dâʍ ɖị©ɧ.

Hoắc Đông bóp mông cô, dươиɠ ѵậŧ anh sớm đã cảm thấy ướŧ áŧ, bị cô gái nhiều nước trong lòng tẩm ướt.

Hô hấp thô nặng hổn hển, một chút lại một chút, phun ở giữa cổ Hướng Tình. Lớp vải thô ráp ma xát côn ŧᏂịŧ, cái mông cô gái cong tròn săn chắc, âm huyệt da^ʍ thuỷ tràn lan, khıêυ khí©h du͙© vọиɠ cảm giác chiếm hữu.

Dưới háng lại đâm lên thêm mấy chục cái, Hoắc Đông kêu lên một tiếng, bàn tay đang ở bên hông Hướng Tình hướng lên trên, ấn chặt cái gáy đè mặt cô áp vào bả vai mình.

Hướng Tình hít thở không thông, cô cảm nhận được thân thể Hoắc Đông cứng đờ, dưới háng ngừng lại.

Cả phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc ái muội phiêu đãng.

Cô nghiêng đầu, lười biếng mà liếʍ liếʍ vành tai Hoắc Đông:

"Bắn sao?"

Ngực Hoắc Đông phập phồng, buông đôi tay xuống, cúi đầu liếc nhìn cô một cái, tiếng nói khàn khàn từ tính:

"Hướng tiểu thư vừa lòng?"

"À không," Hướng Tình lắc đầu, yêu mị mà cười, "Tôi muốn kiểm tra một chút."

Nói xong, tay dời xuống mở dây thắt lưng, lại kéo dây kéo, tay sờ soạng đi vào.

Hoắc Đông đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ bắn tinh, thậm chí còn theo bản năng mà động động hông, thả lỏng dây lưng quần, để cô càng thuận lợi mà sờ đi vào.

Hướng Tình vuốt vuốt qυầи ɭóŧ trơn ướt, ngón tay chạm vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ trơn trượt:

"Lần đầu tiên bắn ở văn phòng sao?"

Hoắc Đông là người đàn ông nghiêm túc quy củ như vậy, chỉ sợ là chưa bao giờ làm ở văn phòng đâu.

Hoắc Đông nhìn cô gái đã thực hiện được ý đồ lại yêu mị cười, hừ lạnh một tiếng. Cái gì cũng không nói, trực tiếp duỗi tay dùng sức bóp lấy cái cằm tinh xảo của Hướng Tình, cúi đầu ngậm lấy môi cô, dã man mà cạy ra.

"Ưʍ..." Hướng Tình kêu lên.

Đầu lưỡi người đàn ông quá mạnh mẽ, vừa dày vừa dài, phóng đãng mà quấy, tàn sát bừa bãi trong khoang miệng cô.

Quả nhiên là người đàn ông trong ngoài không giống nhau mà, bề ngoài cấm kỵ bao nhiêu thì du͙© vọиɠ càn rỡ bấy nhiêu.

"Ưmm..."

Hướng Tình cái miệng thơm ngọt, ôm cổ người đàn ông. Hoắc Đông làm càn mà hôn nuốt, đầu lưỡi điên cuồng mà xâm chiếm mỗi một tấc trong miệng cô. Nước bọt từ khoé miệng chảy xuống, lan tràn đến trên cổ.

Thật sảng khoái!

Hôm nay tới đưa văn kiện, thu hoạch rất lớn!

—————————————————

Vivi: cách lớp quần áo mà anh chị vẫn cao trào được, ta nể ghê.