Vừa qua giờ Tuất, Vân Nhược Dư liền thúc giục Tề Loan sớm đi nghỉ ngơi, nói nàng cũng muốn đi nghỉ, ngày mai muốn dậy sớm để đi chợ.“Thư viện sao lại được nghỉ? Trước đó vài ngày không phải vừa mới nghỉ rồi sao?” Vân Nhược Dư có chút không hiểu rõ, thư viện này rốt cuộc có thể dạy học tốt hay không?
Làm gì có chuyện đi được ba ngày thì mất hai ngày được nghỉ?
“Lần trước là tạm thời, ngày mai là ngày nghỉ một lần một tuần ở thư viện, không giống nhau.” Tề Loan nói bậy bạ y như thật, nhưng hắn rõ ràng đã vô cùng nỗ lực nói dối nhưng vẫn bị Vân Nhược Dư vô tình cự tuyệt.Nàng dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve tiểu lão hổ, mặt rối rắm nói: “Vốn dĩ muốn làm mười hai cầm tinh, nghĩ tới luôn có một số phụ mẫu không tiếc bạc sẽ mua dỗ hài tử, vốn là muốn làm chuột trước, cũng không biết như thế nào cuối cùng lại làm thành hổ.”
Trong giọng của Vân Nhược Dư mang theo hoang mang, hiển nhiên là không rõ.
Nhưng Tề Loan rõ ràng nguyên nhân, nhi tử độc nhất của Trưởng công chúa và Cố Cẩm Thời cũng là tiểu chất nhi của Vân Nhược Dư kia, cầm tinh con hổ, Vân Nhược Dư sợ là trong tiềm thức còn nhớ tiểu chất nhi.Tề Loan không quá yên tâm nói với Vân Nhược Dư ngày mai sẽ cùng nàng đi tới chợ.
“Chàng không phải còn bận tới thư viện học sao? Làm sao có thời giờ đi ra chợ cùng ta.” Vân Nhược Dư không chút suy nghĩ cự tuyệt, nàng còn tính toán đem theo cả rổ kim chỉ, lúc rảnh rỗi có thể làm thêm mấy túi thơm.
“Ngày mai thư viện được nghỉ, ta vừa lúc có rảnh.”Nhưng hôm nay đi lại một hồi trên đường, mới biết được người bán túi thơm cũng không nhiều, có một ít người sẽ tự mình làm, một ít được làm tinh xảo đều sẽ có cửa hiệu mặt tiền, rất đắt.
Vân Nhược Dư đi vòng quanh thăm dò cảm thấy đây là cơ hội tốt, nàng cũng không muốn buông tha: “Quá mấy ngày nữa chính là Đoan Ngọ, ta muốn thừa dịp Đoan Ngọ làm thêm nhiều túi thơm.”
Nàng đếm xong tiền đồng lại xếp chỉnh tề, ngay sau đó lấy ra một túi thơm có thêu hình lão hổ hỏi Tề Loan có đẹp hay không.
Tề Loan gật đầu: “Thoạt nhìn rất tinh xảo.”
Lão hổ tinh xảo đáng yêu, ngây thơ chất phác, phối màu càng vui mắt, Tề Loan xem xét vài lần, phát hiện hình động vật chỉ có một cái này thôi: “Cái này cũng muốn bán ra bên ngoài sao?”
Vân Nhược Dư nghe được lời này, trong lòng không biết vì sao có chút luyến tiếc: “Ừm…Ta vẫn chưa suy xét xong.”“Hổ cũng rất đẹp.” Tề Loan thật tình thật lòng khen ngợi.
Túi thơm thêu hình động vật phiền toái hơn không ít, Vân Nhược Dư làm một cái cảm thấy có chút tốn công, liền không làm cái khác nữa, nàng tính toán trước tiên làm một cái, nếu có người mua, lại làm cái khác.
Vừa qua giờ Tuất, Vân Nhược Dư liền thúc giục Tề Loan sớm đi nghỉ ngơi, nói nàng cũng muốn đi nghỉ, ngày mai muốn dậy sớm để đi chợ.“Thư viện sao lại được nghỉ? Trước đó vài ngày không phải vừa mới nghỉ rồi sao?” Vân Nhược Dư có chút không hiểu rõ, thư viện này rốt cuộc có thể dạy học tốt hay không?