Tạ Minh Châu nửa tin nửa ngờ nhìn Tề Loan, dường như có chút không thể tin được: "Thật hay giả, không phải ngươi muốn lừa gạt ta đó chứ?"
Cũng không trách Tạ Minh Châu không tin, ai bảo Tề Loan từ nhỏ liền quỷ kế đa đoan, khổ nhục kế tiện tay vung ra, rất nhiều lần tin tưởng ngược lại bị Tề Loan lừa đảo.
"Lời đồn trên phố ngươi chưa từng nghe qua sao?" Tề Loan liếc mắt nhìn Tạ Minh Châu một cái, cũng lười quá nhiều giải thích, làm bảo Tạ Minh Châu gọi cận về của mình ra, không nhiều không ít, chỉ cần chín người là được, tốt nhất là đã thành thân.
Lời đồn tren phố Tạ Minh Châu nghe qua không ít, về Tề Loan lại càng nhiều, đối với loại đồn đãi Tề Loan không sống được bao lâu một chữ cũng không tin, vẫn luôn cảm thấy Tề Loan đang làm đại sự gì đó, lén lừa gặt mình.
Bây giờ nghe được Tề Loan bảo mình đi tìm người, trong lòng có một loại ý tưởng quả nhiên như thế, thậm chí không hỏi nhiều: "Được, ngươi từ từ, ta gọi người tới cho ngươi."
Tạ Minh Châu không biết Tề Loan vì chuyện gì, cũng không giải thích với thủ hạ, đợi sau khi gọi người phù hợp tiêu chuẩn vào quân trướng của mình, liền thấy Tề Loan lấy ra một loạt túi thơm trong bao bố, nhét vào trong tay bọn họ:
"Nhìn xem, nương tử nhà các ngươi có thích thứ này hay không."
Tạ Minh Châu: "
......
Chín người được chọn lựa kỹ càng tới cho rằng mình sẽ làm nên chuyện đại sự:
“......”
La Sát: ".........”
Trong tay Tạ Minh Châu cũng bị nhét một cái, cầm túi thơm cùng muốn nói lại thôi nhìn Tề Loan:"Đây là?"
Thứ này là có ý gì?
"Túi thơm." Tề Loan bình tĩnh mở miệng, kinh ngạc nhìn về phía Tạ Minh Châu: "Ngươi ngay cả túi thơm cũng không biết sao?"
Ngụm máu trong cố họng Tạ Minh Châu suýt chút nữa phun ra, sao có thể không biết túi thơm? Chỉ là không biết Tề Loan cho bọn hắn túi thơm để làm gì?!
"Cảm thấy như thế nào? Đẹp không?" Tề Loan không để ý tới Tạ Minh Châu, đối mặt với mọi người hỏi.
Chúng tướng sĩ không rõ nguyên do, nhưng nghe được lời này vẫn theo bản năng cúi đầu, xem túi thơm, nhìn xong liền sôi nổi khen: “Thật xinh đẹp.”
Tề Loan hoàn toàn không biết suy nghĩ trong lòng La Sát, quen cửa quen nẻo tìm được trà lâu, lấy một lượng bạc để La Sát tới tiền trang đổi thành tiền đồng.
Chờ đến khi La Sát đem tiền đổi về, liền thấy Tề Loan nhét đống tiền đồng vào trong túi nhỏ, thuận tiện đem chín lượng bạc còn lại bỏ vào túi tiền của mình.
Trong lòng La Sát có dự cảm bất an, lắm miệng hỏi một câu: “Tướng quân, ngài muốn làm gì?”“Công chúa nói túi thơm bán một trăm văn một cái, đổi thành tiền lẻ mang về cho nàng .” Tề Loan đáp lại rất đương nhiên, hắn đưa ra một lượng bạc thì khi về biêt giải thích như thế nào?
Còn dư lại chín lượng, Tề Loan tính toán tích cóp, chờ đến khi thích hợp có cơ hội sẽ đưa cho nàng.
La Sát nhìn một lượng bạc trong tay, nhớ tới hành động hôm nay của chủ tướng ở quân danh, rất khó có thể không nghĩ tới chín lượng bạc còn lại, nhìn bộ dáng này chẳng lẽ muốn độc chiếm?Các tướng sĩ tuy không biết trong hồ lô của Tề đại tướng quân có thuốc gì, nhưng túi thơm tinh tế này nhỏ xinh, mắt thấy Đoan Ngọ cũng sắp tới, mua về cũng có thể làm nương tử cao hứng hơn.