Vân Nhược Dư gật đầu, đem túi thơm này đếm ký, nói cho hắn biết muốn bán 50 văn một cái.
Hôm nay mang theo Lộc Trúc cùng Ngân Điệp cũng chỉ làm được mười mấy cái, Vân Nhược Dư nghĩ để Tề Loan mang mười cái này đi bán thử, nếu có người thích thì không thể tốt hơn, nếu mọi người đều không thích, vậy nàng sẽ nghĩ biện pháp khác.
“Được.” Tề Loan lập tức đáp ứng, tùy ý để Vân Nhược Dư vui mừng gom túi thơm lại.“Chưa từng.” Tề Loan mỗi một lần nhắc tới vết thương của mình, trong lòng liền có rất nhiều ghét bỏ, hắn nghe bao nhiêu lời tĩnh dưỡng thật tốt, không nên gấp gáp.
Mới đầu trong lòng cũng không để bụng, ngoại thương vừa khép lại liền muốn khoa tay múa chân với người ta, kết quả có thể biết được lại ở trên giường nằm mấy ngày.Các cận vệ cùng Tề Loan trở về, liền được tổ phụ của Tề Loan an bài, hiện giờ đại bộ phận thời gian đều ở Trấn Bắc Hầu phủ luyện võ huấn luyện.
Lão tướng quân chinh chiến cả đời, tuy đã về hưu, nhưng huấn luyện mấy binh lính vẫn là chuyện không nói chơi, Tề Loan không thể động võ, hắn cũng lười trở về Trấn bắc hầu phủ tự tìm phiền phức, mắt không thấy tâm không phiền.Tuy rằng Tề Loan trong lòng không muốn, nhưng cũng không phải người không có chừng mực, vì thế về sau hắn cũng chỉ có thể nhẫn nại dưỡng thương.
Nhưng trong lòng không yên, cho nên tuy hắn an tâm ở trong phủ dưỡng thương, nhưng cũng không sẽ bước vào quân doanh cùng võ trường.Tề Loan suy tư một hồi, liền mang theo La Sát đi tới hương quân doanh ngoài thành, khiến La Sát liên tục nghi ngờ: “Tướng quân, chúng ta tới quân doanh làm gì? Vết thương của ngài tốt rồi sao?”
Cũng không trách La Sát có nghi hoặc như vậy được, thương thế Tề Loan nghiêm trọng căn bản không đυ.ng đến đến đao kiếm, cho nên lâu như vậy hắn chỉ ở trong phủ dưỡng thương.Miễn cho tâm sinh oán hận.
La Sát là phó tướng của Tề Loan, đương nhiên hiểu rõ suy nghĩ của chủ tướng, bây giờ nhìn thấy Tề Loan muốn tới quân doanh ngoài thành, còn tưởng rằng thương thế của hắn đã chuyển biến tốt đẹp, vui sướиɠ thật nhiều nhịn không được suy nghĩ bậy bạ, có lẽ bọn họ rất nhanh có thể trở về Tây Nam.Hôm sau Tề Loan ra cửa trên người còn mang theo một bao bố nhỏ, bên trong có mười túi thơm, đây là nhiệm vụ Vân Nhược Dư giao cho hắn, Tề Loan cũng không tới thư viện, đương nhiên không hỏi được các học sinh thư viện có mua túi thơm hay không.
Nếu trên phố tùy tiện túm một người hỏi có muốn mua hay không, không chừng sẽ bị người ta xem thành kẻ điên.
Tề Loan suy tư một hồi, liền mang theo La Sát đi tới hương quân doanh ngoài thành, khiến La Sát liên tục nghi ngờ: “Tướng quân, chúng ta tới quân doanh làm gì? Vết thương của ngài tốt rồi sao?”
Cũng không trách La Sát có nghi hoặc như vậy được, thương thế Tề Loan nghiêm trọng căn bản không đυ.ng đến đến đao kiếm, cho nên lâu như vậy hắn chỉ ở trong phủ dưỡng thương.
Các cận vệ cùng Tề Loan trở về, liền được tổ phụ của Tề Loan an bài, hiện giờ đại bộ phận thời gian đều ở Trấn Bắc Hầu phủ luyện võ huấn luyện.