- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Khó Làm Phò Mã
- Chương 19
Khó Làm Phò Mã
Chương 19
“Các nàng không chỗ để đi, giữ các nàng ở lại trong phủ với nàng cũng xem như chiếu cố lẫn nhau.” Tề Loan vẫn nghĩ muốn xoay chuyển suy nghĩ của Vân Nhược Dư, làm việc phải tính toán vì lâu dài, nếu một ngày nàng không khỏe, chẳng lẽ chuyện gì cũng phải tự tay làm?
Nhưng khả năng xảy ra chuyện này không lớn, muốn trong vô thức thay đổi suy nghĩ bên trong của nàng.
“Nhưng là chúng ta không có bạc.”
“Lúc trước ta cứu người kia, không phải cho chúng ta một bút bạc hay sao?” Tề Loan gặp chiêu nào thì giải chiêu đó, bây giờ bản lĩnh dỗ người càng thêm thuần thục, Vân Nhược Dư lại nói tiền kia không thể động, chuẩn bị giữ lại cho hắn sau này thi đậu công danh.
Tề Loan đỡ rán, rất muốn nói cho Ngũ công chúa biết, hắn cũng không cần người khác chuẩn bị, thông thường đều là người khác tới cầu hắn làm việc, nhưng lời này không thể nói ra.
“Nếu thế ngày mai để ta ra ngoài nhìn một lượt có chỗ nào cần tiên sinh, hoặc có người cần chép sách, trong nhà cũng có thể thêm chút tiền.” Tề Loan mặt không đổi sắc bịa đặt lung tung, đây là nhiều ngày nay hắn biết được con đường kiếm tiền của thư sinh nghèo.
Chỉ là thời điểm nói ra lời này, Tề Loan nhiều ít có hơi thẹn thùng.
Vân Nhược Dư rõ ràng tâm động, nhưng nàng rất nhanh liền khắc chế lại, hướng về phía Tề Loan lắc đầu, nhẹ giọng cự tuyệt: “Vẫn là thôi đi, phu quân không cần nhọc lòng tiêu dùng trong nhà, những việc này để thϊếp lo liệu là được.”
Tề Loan nhìn Ngũ công chúa rất nhanh đã lo liệu xong toàn bộ bổng lộc của hắn, thật sự không có biện pháp che giấu lương tâm đáp ứng nàng.
“Kỳ thật cũng không phải rất mệt.” Tề Loan giãy giụa cùng thương nghị Vân Nhược Dư, nhưng Vân Nhược Dư lại quyết tâm từ chối đề nghị này.
“Phu quân ngươi hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là chuyên tâm đọc sách thật tốt, trăm triệu lần không thể phân tâm.”
Tề Loan còn muốn giãy giụa một hồi, lại bị một câu của Vân Nhược Dư đánh vào vạn trượng vực sâu: “Phu quân vẫn không nên phân tâm, nếu năm nay lại thi rớt, ta chi lo phu tử thư viện không nhận chàng.”
Tề Loan: “……”
Cho nên Ngũ công chúa đây là muốn cho hắn biết tú tài nghèo kỳ khoa cử trước đã từng danh lạc Tôn Sơn* đi khảo Trạng Nguyên sao?
(Danh lạc Tôn Sơn: thi rớt; thi trượt; tên xếp dưới Tôn Sơn)
Công chúa điện hạ còn rất biết nghĩ.
Lúc này Tề Loan mới biết được, thì ra “Hắn” đã danh lạc Tôn Sơn một lần.
Tú tài này rốt cuộc bao nhiêu tuổi?
Tề Loan dở khóc dở cười, tuy hắn chưa bao giờ tham gia khoa khảo, nhưng cũng biết khoa cử gian nan, cũng là bởi vì nguyên nhân gia thế mà có hiểu biết.
Hắn không nghĩ tới Ngũ công chúa biết được rất nhiều, bất quá cũng chỉ là phán đoán trong đầu, cũng có trật tự rõ ràng nói có sách mách có chứng.
Chỉ là xưa nay Tề đại tướng quân được người coi như anh hùng, nhiều ít có chút ghét bỏ thân phận hiện giờ, tú tài nghèo danh lạc Tôn Sơn.
Công chúa điện hạ thật sự không phải cố ý sao?
Nếu Vân Nhược Dư nói đến phu tử thư viện, liền cùng Tề Loan thương nghị chuyện đi thư viện: “Thϊếp thấy thư viện sắp khai giảng, nếu không phu quân vẫn nên đến nhà phu tử thăm hỏi qua?”
Tề Loan nhướng mày, công chúa điện hạ đang dạy hắn đi tìm quan hệ?
“Ta đã vì phu quân chuẩn bị tốt quà nhập học và tiền bạc, nếu phu quân đi thăm hỏi phu tử, cũng không thể tay không mà đi.”
Không chỉ có dạy đi tìm quan hệ, còn dạy hắn tặng lễ?
Tề Loan vốn định cự tuyệt, nhưng nhớ tới lời mình vừa nói cùng La Sát, thuận thế đáp ứng: “Ngày mai ta sẽ tới thăm phu tử.”
“Phu quân đã có tâm, ta đây liền đi chuẩn bị ngân lượng cho chàng.” Vân Nhược Dư dứt lời liền rời đi, nhưng rất nhanh đã bị Tề Loan túm chặt tay áo lại.
“Nàng chậm một chút, việc này không vội.”
Hắn còn không biết đi đâu tìm phu tử đó.
“Chuyện này sao có thể không vội? Đối với phu quân mà nói, khoa cử chính là đại sự quan trọng nhất.”
Vân Nhược Dư sốt ruột muốn gạt tay hắn ra, Tề Loan thấy thế càng lo lắng: “Nàng cẩn thận chút cẩn thật bị ngã.”
Trên người Tề Loan không có bạc, bổng lộc của hắn từ hôm đó gọi thợ thủ công tới xây nhà ngoài thành đã không còn chút nào.
Muốn cự tuyệt, cũng không thể nói nên lời.
Hắn đúng là cần bạc, nhưng nhìn Vân Nhược Dư, trong lòng lại ngăn không được cảm giác áy náy, lại chạy tới, nhớ tới ngày mai mình còn phải đi gặp đám thủ hạ, chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu: “Không cần chuẩn bị quá nhiều.”
Tề Loan yên lặng giương mắt nhìn về phía xà nhà: “Đám nhãi ranh kia không xứng tiêu tiền của nàng.”
Vân Nhược Dư ngơ ngác nhìn về phía Tề Loan, phu quân nói lời này, nàng nghe lại không hiểu được?
Tác giả có chuyện muốn nói:
Tề Loan: Bọn họ thật phiền, không muốn cho bọn hắn tiêu tiền của nương tử. QAQ
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Khó Làm Phò Mã
- Chương 19