Oceanwide gặp phải khủng hoảng liên tục, bị Phố Wall bán khống, bị SEC điều tra, gặp rất nhiều cổ đông giảm cổ phần, bị “sự thay đổi đột ngột trong hình thức kiểm toán” của Vị Lai liên lụy, nảy sinh mâu thuẫn với Siêu thị Thiên Bình… Vụ này chưa qua vụ khác lại tới, chưa kể những khủng hoảng này còn đan xen và ảnh hưởng lên nhau, giống như những quân domino quân này chồng lên quân kia, một quân đổ là tất cả sẽ đổ, cần có trí tuệ rất cao để phá vỡ tình thế hiện tại.
Vào ngày thứ tư sau khi bị bán khống, Reuters* đã phỏng vấn quan điểm của Chu Sưởng bên Thanh Huy về tình trạng của Oceanwide.
*Reuters là một công ty cung cấp thông tin và tin tức toàn cầu, có trụ sở chính tại London, Anh. Công ty phục vụ các chuyên gia trong lĩnh vực tài chính, truyền thông và doanh nghiệp.
Phóng viên của Reuters hỏi về tình hình chung của Thanh Huy trước, ví dụ như giải thích về những tin đồn “Tập đoàn Thanh Huy ngân hàng đầu tư hóa”, “Đầu tư vào tương lai”, rồi thì đáp lại quan điểm “các nghiệp vụ cốt lõi đang bị ảnh hưởng bởi các quy định từ chính phủ”, việc giới hạn độ tuổi chơi game là có thật hay do thực tế ép buộc, “những thách thức hiện tại”, “định hướng cho tương lai”, nguyên nhân khiến “Tập đoàn Thanh Huy lại điều chỉnh cơ cấu tổ chức trong năm qua”, “những thay đổi lớn xảy ra tại thị trường Trung Quốc trong hai năm vừa rồi”, “sự phân công chức năng giữa CEO, văn phòng tổng hợp và các tổ chức trực thuộc”, “văn phòng tổng hợp của Thanh Huy có áp dụng hệ thống bỏ phiếu để ra quyết định không?”, v.v.
Chu Sưởng trả lời từng câu một. Câu trả lời của hắn thoải mái nhưng chuyên nghiệp và thận trọng, thậm chí thỉnh thoảng còn pha vài câu nói đùa. Chu Sưởng nói Thanh Huy giúp đỡ nhóm doanh nhân khởi nghiệp, hầu hết chỉ mưu cầu cổ phần thiểu số trong các công ty startup hơn là mưu cầu quyền kiểm soát; Thanh Huy phối hợp với quản lý từ chính phủ và cùng nhau tạo ra một môi trường tốt; trẻ vị thành niên thiếu năng lực tự chủ đối với “trò chơi”, Thanh Huy đã làm rất nhiều việc; thế hệ “sau 85” dần dần nắm giữ của cải trong xã hội Trung Quốc và có quan điểm cởi mở hơn về tiêu dùng; văn phòng tổng hợp họp mỗi tuần một lần và chịu trách nhiệm chính về các vấn đề chiến lược; văn phòng tổng hợp chưa bao giờ áp dụng hệ thống bỏ phiếu mà là hệ thống “đồng thuận”, các thành viên của văn phòng tổng hợp cùng nhau nghiên cứu thảo luận, Tập đoàn Thanh Huy cũng không cho rằng “đa số” là đúng.
Cuối cùng phóng viên Reuters cũng hỏi tới khủng hoảng gần đây của Oceanwide. Anh ta hỏi, “Thưa anh Chu, mấy ngày trước, người đứng đầu quỹ phòng hộ lớn nhất thế giới là quỹ Greyhawk đã công khai tuyên bố rằng “giờ là thời điểm tốt để short Oceanwide”, ông ta đề cập đến nhiều vấn đề, còn nói bản thân cũng đang short Oceanwide và đã tăng vị thế bán của Oceanwide trong danh mục đầu tư lên khoảng 20%. Ngôn luận được đưa ra đã nhận được phản ứng từ rất nhiều người, vị thế short của Tập đoàn Oceanwide đã đạt đến mức cao nhất trong lịch sử. Xin hỏi anh nghĩ sao về chuyện này?”
“Short Oceanwide thì làm sao?” Nét hài hước hiện lên trong mắt Chu Sưởng, “Kinh Hồng chẳng rụng nổi một sợi tóc.”
“…” Phóng viên lại nói, “Nhưng ngay ngày hôm sau, một số quỹ đã mua số lượng lớn cổ phiếu của Oceanwide trong đợt IPO cũng giảm lượng nắm giữ của mình. Điều này có nghĩa là thị trường đang mất niềm tin? Anh không có ý kiến
gì sao?”
“Ý kiến của tôi?” Ai mà ngờ, Chu Sưởng lại vắt tréo chân, đàn mười ngón tay vào nhau rồi cảm khái, “Con thuyền hữu nghị bảo lật là lật ngay nhỉ.”
“…” Phóng viên chật vật hỏi tiếp, “Anh có thể giải thích câu con thuyền hữu nghị bảo lật là lật không?”
Chu Sưởng nói, “Tôi thấy… sau này mọi người nên cẩn thận với mấy người được gọi là “bạn bè” đó.”
Thực ra đây là một kiểu gây áp lực. Trong kinh doanh, nếu lo lắng Oceanwide gặp khủng hoảng thì việc “giảm tỷ lệ sở hữu” vì an nguy của bản thân là chuyện rất bình thường. Nhưng nếu không thèm nghe phản hồi của Oceanwide mà đã trực tiếp giảm tỷ lệ sở hữu cổ phiếu của Oceanwide, nhằm ngay lúc này để đâm một dao thì quá xấu tính. Chu Sưởng đang gây áp lực lên các quỹ phòng hộ muốn hùa theo.
“Vậy nên,” Phóng viên lại hỏi, “anh cho rằng tất cả những nghi ngờ và cáo buộc đối với Oceanwide hoàn toàn là bịa đặt sao? Nhưng một số quỹ có tỷ lệ đầu tư thành công rất cao ví dụ như Quantum Group of Funds của Soros* cũng giảm tỷ lệ sở hữu tại Tập đoàn Oceanwide.”
*George Soros là một nhà đầu tư và nhà từ thiện tỷ phú người Mỹ gốc Hungary. Soros thành lập quỹ phòng hộ đầu tiên của mình là Double Eagle vào năm 1969. Lợi nhuận từ quỹ đầu tiên của ông đã cung cấp tiền hạt giống để thành lập Soros Fund Management, quỹ đầu cơ thứ hai của ông vào năm 1970. Double Eagle được đổi tên thành Quantum Group of Funds và là công ty chính mà Soros tư vấn.
Chu Sưởng nghe thấy câu này thì hờ hững nói, “Soros đúng là già nên lú lẫn rồi.”
***
Bài báo được tung ra rất nhanh.
Các blogger lớn đưa ra đủ kiểu nhận xét về cuộc phỏng vấn:
[Bướm Đêm Tư Bản: Hôm nay Chu Sưởng tiếp nhận phỏng vấn, nói về vụ việc bán khống Oceanwide. Hôm qua mua, hôm nay bán, “con thuyền hữu nghị bảo lật là lật”!]
[Tiểu Vương Tài Chính: Hôm nay Chu Sưởng tiếp nhận phỏng vấn và ủng hộ Tập đoàn Oceanwide. “Soros đúng là già nên lú lẫn rồi”!]
Bình luận bên dưới cũng rất đa dạng:
[Không Được Đánh Khách Hàng: Sao Thanh Huy lại ủng hộ Oceanwide rồi?]
[Hôm Nay Nằm Yên Mặc Kệ Đời Ngày Mai Nằm Yên Mặc Kệ Đời Ngày Kia Nằm Yên Mặc Kệ Đời: Kỳ quái, nhìn thêm lần nữa, vẫn thấy quái.]
[Đội Trưởng Đại Đội Truy Quét Nội Dung Khâm Diêu Tấn Giang: Cũng có thể hiểu được mà, các doanh nghiệp Internet của Trung Quốc có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu mà, dù vẫn thấy kỳ vãi.]
[Rau Mùi Ngon Mà: Không phải tôi tiến vào không gian song song rồi chứ? Cứ cảm thấy tất cả mọi thứ xung quanh trở nên không bình thường lắm…]
[Tài Khoản Này Bị Nghi Ngờ Kích Động Mâu Thuẫn Nam Nữ, Vui Lòng Block: Quỹ phòng hộ đang bi quan về nền kinh tế Trung Quốc, lúc này Thanh Huy ủng hộ Oceanwide là vì đã nhìn ra bản chất vấn đề.]
[Tôi Bị Bất Lực Tôi Rất Sợ Hãi: Được đó! Phải chửi bọn đó! Cổ phiếu không phải thứ muốn bán là có thể bán!]
Kinh Hồng không đọc được những thứ này, cũng không biết về lời Chu Sưởng nói, lúc bài báo được công bố thì anh đang cầm điện thoại, do dự nhìn trang trò chuyện của mình và Chu Sưởng.
Anh đã ấp ủ chuyện này rất lâu rồi, thực ra sẽ có lợi cho cả Oceanwide và Thanh Huy. Hiện tại cũng là thời cơ rất tốt để tận lực thúc đẩy chuyện này, nhưng Kinh Hồng không chắc ý của Thanh Huy.
Chu Sưởng có đồng ý không?
Tuy Thanh Huy cũng sẽ có được lợi ích nhưng thực chất cũng không quá cấp bách. Lúc này mà thỏa thuận hợp tác thì đồng nghĩa với tiện tay giúp đỡ Oceanwide vượt qua khủng hoảng lần này mà thôi. Còn về phần cạnh tranh, thủ đoạn quan trọng nhất chính là “bỏ đá xuống giếng”, hoặc “đánh rắn phải đánh tấc thứ bảy”, giống như Vị Lai đang làm, cũng giống như Kinh Thiên Bình đang làm vậy.
Cân nhắc một hồi, Kinh Hồng vẫn gửi một tin nhắn ngắn gọn cho Chu Sưởng.
[Có một chuyện, thực ra tôi đã cân nhắc từ rất lâu rồi, không liên quan gì đến vụ bán khống lần này đâu.]
Ai ngờ gần như cùng một thời điểm, bên Chu Sưởng cũng gửi cho anh một tin nhắn, thậm chí nội dung còn na ná nhau:
[Có một chuyện, thực ra tôi đã suy nghĩ từ rất lâu rồi.]
“…” Kinh Hồng hỏi đối phương bằng năm chữ qua voice chat, Chu Sưởng đưa ra câu trả lời khẳng định, thế là Kinh Hồng lập tức hiểu hai người bọn họ đang cân nhắc cùng một chuyện, vì vậy anh lại hỏi, “Ngày mai giám đốc Chu có thời gian không? Hai bên dẫn theo vài người bàn bạc một chút?”
Chu Sưởng nhìn lướt qua lịch bàn kín đặc lịch trình của mình rồi nói, “Có.”
“Thời gian cụ thể? Cho tôi khung giờ đi?”
Chu Sưởng nói, “Lúc nào cũng được.”
Kinh Hồng ngẫm nghĩ rồi nói, “Ban ngày tôi phải đi Bắc Kinh đến tận sáu rưỡi mới về. Hay tám giờ tối nhé? Không ăn, chỉ nói chuyện thôi.”
Chu Sưởng đáp, “Được. Tôi sẽ sắp xếp địa điểm rồi lát nữa báo cho giám đốc Kinh.”
“Ừ.” Kinh Hồng nói, “Ngại quá, thời gian hơi gấp. Vậy tối nay chúng tôi sẽ bố trí người tham gia và chuẩn bị công việc.”
“Đương nhiên rồi.” Chu Sưởng nói, “Đây là chuyện đôi bên cùng có lợi, không việc gì phải “ngại” cả.”
“Được.”
“Kinh Hồng.” Ngay khi Kinh Hồng sắp rời khỏi giao diện trò chuyện, Chu Sưởng lại đột ngột gửi một tin nhắn, “Tối mai sáu rưỡi về, tám giờ đàm phán, đừng bỏ bữa, cố gắng lót dạ chút gì đó.”
“…” Kinh Hồng gửi lại một chữ, [Ừm.]
Đến đây thì cuộc trò chuyện kết thúc. Một sự kiện đủ để gây chấn động thế giới bên ngoài lại được ấn định một cách đơn giản như vậy.
Kinh Hồng cầm điện thoại, hiếm khi ngẩn ra một lát.
Thoát khỏi trang trò chuyện với Chu Sưởng, Kinh Hồng nhận ra nhóm quản lý cấp cao có đến “99+” tin nhắn chưa đọc, chắc hẳn lại có chuyện gì đó, anh nhẹ nhàng đưa ngón tay trái ấn vào rồi lướt thật nhanh lên trên, chẳng mấy chốc đã thấy đường link mà một vị quản lý cấp cao gửi vào, chính là buổi phỏng vấn với Chu Sưởng của Reuters.
Vì Chu Sưởng rất ít khi nhận phỏng vấn nên cuộc phỏng vấn hiếm hoi lần này đã nhận được rất nhiều lượt chia sẻ cũng như bình luận, và phần thu hút nhiều sự chú ý nhất chính là vấn đề liên quan đến Oceanwide.
Kinh Hồng im lặng đọc đến cuối, thậm chí còn đọc từng từ từng chữ một. Anh làm gì cũng rất chu đáo, sau khi đọc hết thì lại gửi một tin nhắn sang cho Chu Sưởng:
[Ngại quá, giờ mới thấy bài phỏng vấn kia, cảm ơn những lời công bằng của giám đốc Chu.]
Thực ra Kinh Hồng cảm thấy hơi vi diệu. Vào thời điểm hỗn loạn này, kẻ bỏ đá xuống giếng khiến mọi chuyện tồi tệ hơn chính là CEO của Vị Lai, người luôn coi mình là bậc đi trước và đưa ra “chỉ đạo chuyên môn”, thậm chí còn là Kinh Thiên Bình có quan hệ huyết thống, trong khi người nhận phỏng vấn và vươn tay ra với anh lại là Chu Sưởng.
Vậy mà lại là Chu Sưởng.
Một tình huống chưa từng nằm trong dự đoán.
Thực ra anh rất thất vọng về Kinh Thiên Bình và Lý Trí Dũng.
Chu Sưởng nhắn lại rất nhanh sau đó, giọng hắn trầm trầm, “Thú vị nhỉ. Chỉ mỗi “công bằng” thôi à? Không còn từ gì khác hả?”
Kinh Hồng đọc mà khóe môi cũng vô thức cong lên, anh lại bổ sung thêm một câu vào điện thoại, “Cảm ơn lời công bằng với nội dung sâu sắc lời lẽ dễ hiểu, bình dị gần gũi, niềm nở vui vẻ, hòa nhã dễ gần, không thể ngăn cản, nhìn xa trông rộng, đa mưu túc trí, suy nghĩ chu đáo, nhiệt tình dào dạt, nhiệt huyết tràn đầy, lời ít ý nhiều, lòng người phấn chấn, lời có trật tự, dẫn dắt từng bước, truyền tải cảm hứng, đánh thức giác ngộ của giám đốc Chu, được chưa?”
Một lát sau, Chu Sưởng mới đáp lại bằng giọng nói nhàn tản chất chứa ý cười, “Được rồi. Giám đốc Kinh đúng là người có văn hoá, xem nhiều Thời Sự thật đấy.”
Nụ cười của Kinh Hồng càng trở nên sâu sắc hơn, “Không cần xem đâu. Đã học được trong đủ loại cuộc họp từ lâu rồi.”
“Được rồi,” Chu Sưởng nói, “giám đốc Kinh vừa hoạt bát vừa thông minh.”
Kinh Hồng hiểu ngay, anh đáp, “Đó là Xì Trum.”
*Lời bài hát OST Xì Trum =)))) Khi ai đó nói bạn là Xì Trum thì tức là đang bảo bạn hoạt bát thông minh, nhưng đa phần là mỉa =))
Chu Sưởng cúi đầu khẽ cười.
Tâm trạng của Kinh Hồng tốt hơn rất nhiều, anh đặt điện thoại xuống rồi khóa màn hình, sau đó lại đi xem diễn giải của từng phương tiện truyền thông về cuộc phỏng vấn của Chu Sưởng.
Trong đó có một blogger ở Thượng Hải, không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, nhưng có lẽ anh ta tự hào vì là người hành nghề tại trung tâm tài chính của châu Á nên đã dịch phương ngữ Bắc Kinh của Chu Sưởng sang phương ngữ Thượng Hải:
[Một Cành Hoa Của Trung Tâm Tài Chính Thượng Hải:
Chu Sưởng nhận phỏng vấn từ Reuters: Não Soros dính nước chập mạch rồi!]