Chương 25.1

Chương 25.1

Editor: Như Mộc Xuân Phong

Ôn Hòa nộp đơn xin bảo lưu cho trường, kỳ nghỉ hè này cậu định tìm một nơi làm việc có bao chỗ ở, nhưng năm nay cậu đổi ý, điều kiện chỗ ở bên ngoài cậu xác thật không quá chịu được, vẫn là phòng ngủ ở trường khiến cậu dễ chịu hơn một chút.

Từ sau khi Tống Văn dọn về, quan hệ giữa hắn cùng Thẩm Minh Diệc ngược lại trở nên tốt hơn một chút, ít nhất hai người không còn đánh nhau nữa, ngẫu nhiên cũng sẽ nói chuyện hai ba câu.

Ôn Hòa tự ngày đó bắt đầu trốn tránh hai người bọn họ, không phải ở phòng học thì chính là thư viện.

Nếu nói lúc trước còn sợ bọn họ gây gỗ, hiện tại cũng chỉ ước cùng bọn họ trở thành bạn cùng phòng bình thường, giống như trước kia như vậy. Cậu cảm thấy, vẫn là không nên thân cận Thẩm Minh Diệc và Tống Văn quá, một mình cậu vẫn tốt, không có bạn bè, cũng không cần cảm tình, an an ổn ổn học xong đại học liền tốt.

Phát sinh này hết thảy đều là ngoài ý muốn thôi, thân thể của cậu chung quy vẫn rất quái dị, hứng thú ban đầu về sau cũng sẽ biến mất, không chán ghét chỉ bởi vì bọn họ là người tốt thôi.

Tới thư viện, Ôn Hòa theo lẽ thường tìm chỗ ngồi xuống, cậu lấy ra di động chuẩn bị cài chế độ im lặng, phát hiện Quý Tầm đã gửi cho cậu mấy tin.

Chi Chi: Ôn Hòa, giữa trưa có rảnh không? Muốn ăn trưa cùng nhau không?

Ôn Hòa suy nghĩ trong chốc lát, lần trước Quý Tầm cho cậu ở nhờ, còn đợi ở quán bar chờ cậu tan tầm, cậu còn chưa nói lời cảm ơn với hắn.

Chớp mắt vài cái, Ôn Hòa gõ trên màn hình di động.

Tiểu Thảo Mộc: OK, tôi tan lớp lúc 11 giờ, ở nhà ăn chờ cậu.

Chi chi: Được (bé thỏ ngoan ngoãn.jpg)

Ôn Hòa nhìn thỏ con ngốc xít tươi cười, Quý Tầm rất thích dùng nhãn dán hình động vật nhỏ nhắn, tự nhiên lại có chút đáng yêu.

Cậu ở thư viện ngốc đến gần 10 giờ, sau đó trước 15 phút chạy tới giảng đường, tìm một chỗ ở dãy cuối, cầm sách chờ đến giờ vào lớp.

Mỗi ngày đều trôi qua giống nhau, cuộc sống của cậu vốn là như vậy, bình bình đạm đạm không một tia gợn sóng.

Ôn Hòa đến cửa nhà ăn liền nhìn thấy Quý Tầm, vóc dáng cao gầy đứng ở một bên, mũ lưỡi trai và áo khoác đều là màu đen. Nam sinh khác toàn là trên áo ngắn tay dưới quần đùi, chỉ có hắn vẫn giữ phong cách “kín cổng cao tường" này.

Nhớ đến lần trước Quý Tầm vì đưa quần áo cho mình mà phơi nắng đến cháy cả da, Ôn Hòa trong lòng thật sự cảm thấy áy náy.

"Ôn Hòa." Quý Tầm chào cậu, không tự chủ được lại bắt đầu khẩn trương, "Nếu không, chúng ta đi ra ngoài, ăn."

Ôn Hòa cũng nghĩ vậy, mời Quý Tầm ăn cơm ở đây quả thật không đủ thành ý.

"Ừm, đi thôi."

Quý Tầm nhìn cậu cười, Ôn Hòa cũng cười, hai người giống hai kẻ ngốc cùng nhau ra khỏi cổng trường.

Quý Tầm: "Cậu muốn, ăn cái gì?"

Ôn Hòa: "Tôi cái gì cũng thích, cậu muốn ăn gì? Nghe cậu hết."

Quý Tầm: "Tôi ăn gì cũng được, tuỳ cậu."

Ôn Hòa dừng bước chân, cau mày nhìn hắn, Quý Tầm thấy Ôn Hòa không đi tiếp có chút hoảng loạn, "Sao vậy?"

"Không cho cậu nói ‘gì cũng được’." Ôn Hòa nghiêm túc nhìn hắn, "Cậu nói món cậu thích, sau đó chúng ta cùng đi."

Quý Tầm nhìn thấy hình ảnh của chính mình trong đôi mắt tròn xoe của Ôn Hòa. (Phong: Con rể biết thích ăn gì chưa? 😌)

"Ừm." Quý Tầm nói: "Tôi thích, ăn sushi."

Hai người đi ăn món Nhật, Ôn Hòa hôm nay ăn không nhìn giá, mặc kệ Quý Tầm nói đắt rẻ đều nhất định phải mời hắn ăn, tiền bạc về sau kiếm lại là được.

—--------------------------------

Mọi người like con page này để dễ theo dõi các truyện Nhà đang làm

nha: https://www.facebook.com/nhumocxuanphong

Lượt đề cử, bình luận và chấm điểm của các bạn là động lực để mình ra

truyện mỗi ngày <3

Mọi người nhớ bấm vào chuông để nhận thông báo chương mới nhé!