Chương 34

----

Tống Nam Chi nghe vậy cũng không biết nói sao, cô nhìn Tần Thịnh hồi lâu sau mới ấp úng nói được một câu: "Cho nên anh mới dẫn tôi ra ngoài sao?"

"Có muốn đi đâu không?"

Lúc này đã là hơn mười giờ tối, Tống Nam Chi suy nghĩ một chút, hoài niệm nói:

"Có chút muốn xem bắn pháo hoa, mọi năm trở về Liêu thành đều được xem bắn pháo hoa, thế nhưng ở Bắc Thành hình như không được bắn."

Tần Thịnh nói: "Có thể có một nơi được bắn."

"Có sao? Ở đâu?"

Tần Thịnh không trả lời, lái xe ra khỏi sân: "Đến rồi em sẽ biết."

Một giờ sau, xe chạy đến địa điểm đốt pháo hoa ở ngoại thành, lúc này ở đây đã có mấy người, mọi người tìm một vị trí tốt, chờ đến mười hai giờ sẽ bắn.

Đây là lần đầu tiên Tống Nam Chi đón năm mới ở Bắc Thành, cũng là lần đầu tiên biết Bắc Thành cũng có điểm đốt pháo hoa, cô nhìn xuyên qua cửa sổ nhìn thấy quầy hàng bán pháo hoa ven đường, vui vẻ chỉ vào một loại trong đó, quay đầu lại nói với Tần Thịnh: "Tần Thịnh, chúng ta mua cái kia đi, thoạt nhìn có vẻ rất đẹp."

Tần Thịnh nhìn theo hướng cô chỉ, dừng xe lại: "Ở trong xe chờ tôi, tôi đi mua."

Anh đỗ xe xong, mở cửa xuống xe, Tống Nam Chi không nghe lời anh, cũng cởi dây an toàn xuống xe theo.

Tần Thịnh đi được vài bước thì nghe thấy tiếng động, anh quay đầu lại, thấy Tống Nam Chi đi theo, cau mày nói: "Không phải bảo em ở yên trong xe sao?"



Tống Nam Chi cười cười, vui vẻ hí hửng đi tới: "Tôi muốn tự mình chọn."

Cô đi đến quầy bán pháo hoa, cúi người xuống xem các loại pháo hoa kỳ quái được bày bán trên quầy.

Tần Thịnh đi tới bên cạnh, cúi đầu nhìn, anh cũng không nghiên cứu mấy thứ này mà ngẩng đầu hỏi ông chủ: "Loại nào lúc bắn ra đẹp nhất?"

Ông chủ nhiệt tình giới thiệu, tay chỉ đến một cái: "Tất cả đều đẹp, nhưng loại này là đẹp nhất, là mẫu mới nhất năm nay, chỉ có điều giá bán hơi cao."

Tần Thịnh nhìn sang Tống Nam Chi: "Muốn cái này không?"

Tống Nam Chi vui vẻ gật đầu

Cô lấy thêm một bó cây hoa lửa trên quầy hàng: "Lấy cái này nữa."

Tần Thịnh ừ một tiếng, lấy ví tiền từ trong túi quần tây ra, vừa lấy tiền vừa nói với ông chủ: "Lấy mười cái pháo hoa và cái này, tính tiền."

Ông chủ vội vàng tính tiền, còn giúp chuyển pháo hoa lên xe.

Tần Thịnh sợ Tống Nam Chi bị lạnh, anh bảo cô lên xe trước, cô đạt được mong muốn, vui vẻ mang theo cây hoa lửa của cô lên xe trước.

Chuyển pháo hoa lên xe xong, Tần Thịnh đóng cốp xe lại, sẵn tiện hỏi ông chủ bán pháo hoa: "Bên này ngoại trừ bắn pháo hoa, còn có chỗ nào khác vui chơi không?"

Ông chủ nói: "Có, ở thị trấn cổ Bình Trạch, cách đây không xa lắm, khoảng chừng mười phút lái xe là tới, Tết âm lịch hàng năm ở đó đều rất náo nhiệt, cảnh đêm cũng đẹp, lát nữa hai người có thể đi xem thử."

Tần Thịnh để lại lời cảm ơn rồi ngồi lên xe.