Chương 11: Kiếm tiền "sạch sẽ"?

Thúc Nam nghĩ đến căn nhà trống trải chỉ có bốn bức tường của Trúc Huyên, "Như vậy đi, em đưa tiền cho chị. Muốn nhiều hay ít chị có thể nói."

Vào thời điểm đó, Trúc Huyên thực sự rất thiếu tiền, cô còn muốn tiết kiệm đến một trăm vạn để trả lại cho Chu Trọng Yến, tại vì lúc trước… khi dùng thủ đoạn lừa đó để lấy được tiền, cô nghĩ rằng mình nhất định phải kiếm tiền một cách sạch sẽ.

Sau vài ngày, Trúc Huyên không thể chịu nổi Thúc Nam năn nỉ ỉ ôi, cô miễn cưỡng đồng ý làm bạn gái giả của anh, "Nhưng tôi chỉ là ứng phó việc bố mẹ cậu giới thiệu đối tượng, đừng kéo tôi gặp rắc rối vì những thứ khác. Còn nữa, đừng đề cập đến chuyện tiền bạc nữa, chúng ta là bạn bè."

Nếu Thúc Nam có một cái đuôi, có lẽ anh nhất định sẽ điên cuồng lắc lư ở phía sau. Thúc Nam vui vẻ cười, lộ hàm răng trắng trong miệng, đôi mắt dường như tràn ngập ánh sáng hy vọng, anh quàng tay qua vai Trúc Huyên hôn vào trán cô.

Trúc Huyên không kịp đề phòng đã bị Thúc Nam hôn một cái, cô lấy tay che mặt, chỉnh lại Thúc Nam, "Tôi lại dạy một điều nữa. Ở Trung Quốc, bạn bè không được hôn nhau."

Thúc Nam phấn chấn, "Được, bạn gái".

"" Trúc Huyên đột nhiên cảm thấy như mình rước họa vào thân.

Sau khi nói chuyện với Thúc Nam xong, cô quay lại chỗ ông Lâm, ông ấy cầm ly rượu đang định giao lưu thì thấy cô đi tới, "Tôi có thể ôm eo cô được không?"

Chỉ có thể nói sau khi nhận tiền, Trúc Huyên không thể không có có đạo đức nghề nghiệp, cô mỉm cười gật đầu, mặc dù nụ cười không chạm đến đáy mắt, "Cũng được."

Hai người len lỏi giữa đám đông đủ loại trang phục sặc sỡ, Trúc Huyên cũng tiếp thu được một số kiến

thức, ông Lâm này thật xứng đáng là một thương gia, gặp người nói tiếng người, gặp ma nói tiếng ma, chỉ là khi thấy người nước ngoài lại không nói được lời nào.

Ông Lâm cảm thấy rằng mình đã phạm sai lầm, lẽ ra nên mang theo một người phiên dịch, nhưng ông ấy rất ngạc nhiên, Trúc Huyên đã giúp ông ấy phiên dịch, tư duy rõ ràng, ngôn ngữ lưu loát và đối đáp rất trôi chảy.

Nhìn thấy đôi mắt ngạc nhiên của ông Lâm, tr cười cười, "Nhìn tôi không giống có thể nói tiếng Anh sao?"

Ông Lâm chưa kịp trả lời thì cánh cửa gỗ nặng nề trong đại sảnh đột nhiên mở ra, vài vị khách rất phấn khích, ngo ngoe rục rịch, có người lén bàn luận: "Trời ạ, người về nước có phải người kia không ? Là anh trai hay em trai?"

"Là em trai, trở về tiếp quản."

"Lần trước tôi đã gặp qua một lần, cậu ta rất đẹp trai, vừa giàu có lại vừa có nhan sắc!"

"Công nhận! Có ai có thể giới thiệu cho tôi không?"

"Hừm, nghe nói là người vừa lạnh lùng vừa nóng nảy, coi phụ nữ không ra gì."

"Thật à? Vậy tại sao hôm nay lại ôm một người phụ nữ? Cậu ta bạn gái rồi sao?"