Chương 13

Đây là một gian phòng cổ kính, xinh đẹp nho nhã.

Ngói lưu ly, xa hoa; điêu lương họa đống, tinh diệu tuyệt luân.

Thô sơ giản lược tính toán, giá trị xa xỉ.

Tầm mắt Y Lộ Thước như lửa nóng nhìn qua giường, bình phong, hương lô, bức tranh.. trong nháy mắt sáng chói, đồ vật ở trong mắt hắn đều là tiền.

Giờ phút này trái tim nhảy thình thịch kích động.

Con ngươi đen phát tán ra vẻ sáng rọi, chà thành dấu $ - $, làm cho mọi người cũng phải nhìn theo.

Nhìn thấy dưa hấu chỉ mới cắn được một nửa trong tay, hắn cúi đầu vui vẻ gặm thêm hai miếng.

Đột nhiên ngoài phòng truyền vào tiếng bước chân.

Vỏ dưa ném ra, thân hình Y Lộ Thước chớp động nhảy lên xà nhà.

Cửa phòng chi nha một tiếng mở ra, một thanh niên mặc áo dài sẫm màu cầm cây chổi đi vào.

Tướng mạo hắn xuất chúng, tuấn dật phi phàm, là mỹ nam tử hiếm có. Chỉ tiếc ánh mắt ngai trệ vô thần, như là một đầm lầy phát tán ra khí tức mục rữa.

Người của hắn tuy rằng còn sống, lại giống như con rối trải qua cuộc sống như là xác sống.

Tim của hắn tuy còn nhảy lên, nhưng nội tâm sớm không còn linh hồn.

Đinh! Nam sủng số 58 của Thạch Quan Âm, Phùng Tử Dương, 35 tuổi, từng là đại hiệp tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ, rất nhiều người yêu mến. Năm 23 tuổi đối với tuyệt thế mỹ nữ Thạch Quan Âm kinh hồng thoáng nhìn, vừa gặp đã thương, một đoạn nghiệt duyên cứ như vậy sinh ra. Từ đó trở đi khúm núm dưới váy, rốt cục không cách nào đứng dậy.

Đinh! Mời ký chủ cởi bỏ dịch dung, chân thân thượng trận cùng chúng nam sủng của Thạch Quan Âm đấu pháp.

Dưới chân khẽ động, dáng người Y Lộ Thước như con bướm nhẹ nhàng rơi xuống.

Phùng Tử Dương chuyển động nhãn cầu, đôi mắt trống rỗng vô thần nhìn qua.

Ngữ khí hắn không cảm xúc nói:

Ngươi là người nào.

Y Lộ Thước nghiêng đầu hỏi:

Ngươi lại là người gì.

Phùng Tử Dương nói:

Tiền trần tận quên, hiện tại ta chỉ là người quét rác.

Y Lộ Thước nói:

Thị tài như mạng, ta là đến lấy tiền.

Phùng Tử Dương bình tĩnh nhìn hắn, nói:

Đi theo ta.

Y Lộ Thước đuổi theo.

Đi tới trước chỗ một bình hoa, Phùng Tử Dương dừng lại, ngón tay lấy ra cành hoa khô bại bên trong, cầm lấy bình trà rót nước vào bình hoa, hơn phân nửa mới dừng lại.

Oanh một tiếng, ván giường bỗng nhiên mở ra.

Phùng Tử Dương đi tới bên giường, khom người lấy ra một đại thùng, thản nhiên liếc mắt nói:

Vật này đối với ta vô dụng, ngươi muốn thì lấy đi.

Y Lộ Thước tuyệt không khách khí đem thùng kéo tới, khom người vừa nhìn, đôi con ngươi đen nhánh hiện lên dấu hiệu $- $.

Đinh! Ngao, ký chủ ngài cùng phàm nhân này nói cái gì, sao hắn lại đưa thùng bảo vật tặng ngài.

Dòng nước lại đổ ra, Phùng Tử Dương đờ đẫn rửa tay, thấy đối phương vẫn còn ở, nói:

Đồ lấy đi rồi, còn ở lại trong này làm chi.

Y Lộ Thước nói:

Ta cũng không lấy không đồ của người khác, ngươi có tâm nguyện gì ta thay ngươi thực hiện.

Phùng Tử Dương hờ hững nói:

Ta đã không khác gì người chết, người chết làm gì có tâm nguyện.

Y Lộ Thước lạnh lùng nói:

Sống tê liệt như vậy, sao ngươi không chết đi.

Phùng Tử Dương ngẩn ra, quay đầu nhìn một bức tranh hoa lan trên tường, trong mắt giống như lóe qua cái gì. Sau một lúc lâu hắn lại khôi phục hình dạng nặng trĩu tử khí, nói:

Nếu đã như vậy, ta muốn ngươi thay ta cứu một người.

Đinh! « Lấy tiền tài của ngươi, thay người tiêu tai nạn », đến từ đại hiệp « xem tiền tài như phân đất » thỉnh cầu, ký chủ thỉnh kiệt lực hoàn thành.

Nghe xong Phùng đại tôm yêu cầu, tư duy Y Lộ Thước bắt đầu sinh động.

Cuối cùng tư duy hiện ra một chuyện thiên lôi thêm cẩu huyết, âm kém dương sai, giao hợp, vô luân chi luyến, gậy đánh uyên ương, cảm giác mất mát thật lớn, ngược luyến tình thâm, phá gương nặng viên vân vân..

Y Lộ Thước nâng đại thùng lên vai, đi ra cửa, trước mặt đi tới một áo xám mỹ nam mặt trắng.

Mỹ nam cũng hai mắt vô thần, trống rỗng như dọa nạt người, nhìn thấy Y Lộ Thước, vô tình nói:

Mới đến sao?

Y Lộ Thước bình tĩnh nói:

Ngươi nói phải, thì là phải.

Mỹ nam nói:

Sau này làm việc cho tốt.

Vừa nói vừa đem cây chổi trong tay nhét vào tay hắn.

Y Lộ Thước gật nhẹ đầu:

Được.

Cây chổi này đem ra tiệm cầm đồ tựa hồ có thể đổi được không ít bạc vụn?

Mỹ nam ngây ngốc ngáp dài, phẩy tay không khí lực nói:

Đi thôi.

Tay trái Y Lộ Thước đỡ rương, tay phải cầm cây chổi, trực tiếp chạy lấy người.

Vừa đi, trong lòng lại mưu tính đợi sau khi Thạch Quan Âm đã chết, làm sao phân phối di sản của ả.

Đi đến nơi không người, Y Lộ Thước vung tay, liền thu đại thùng vào không gian.

Trong này là..

Hắn xoay đầu nhìn xung quanh, quả nhiên lạc đường.

Đinh! Đã tiếp cận khuê phòng của Thạch Quan Âm, ký chủ tự mình sờ soạng con đường sống.

Y Lộ Thước ngẩng đầu nhìn lên không trung, trong đôi mắt sâu thẳm chiếu ra ánh trăng sáng.

Màn đêm đã buông, vạn vật yên tĩnh, là thời cơ nghe góc tường tốt nhất.

Thật sự tìm không thấy người nào để hỏi đường, thật vất vả nghe được thanh âm ừ ừ a a không quá rõ ràng, Y Lộ Thước ẩn thân xuyên tường mà qua, chuẩn bị thám thính chút tin tức.

Ai biết xuyên qua mặt tường này, bên trong đang trình diễn vở kịch hoạt động sôi nổi, thước đo tuyệt bức siêu cấp cường hãn, thế trận siêu cấp hoa lệ, bức tranh đông cung sống làm người chấn kinh.

Đối với Y Lộ Thước mà nói, cửa lớn thế giới mới đang mở ra cho hắn.

Tên tiếng Trung: Đêm đốt tình – Đêm yêu nhiêu.

Tên ngoại văn: The night – Nightenchanting.

Thời gian xuất phẩm: Minh triều () XX năm.

Đạo diễn: Thạch Quan Âm.

Biên kịch: Thạch Quan Âm.

Diễn viên chính: Thạch Quan Âm, tân tiến nam sủng.

Số tập: Gia tăng vô định kỳ.

Loại hình: Cổ trang võ hiệp diễm tình dẫy.

Thời gian chiếu phim: Minh triều XX thời đại đêm đen gió lạnh.

Khán giả: Y Lộ Thước, hệ thống quân.

Cảm giác khi xem phim của Y Lộ Thước: Anh hùng bảo đao chưa lão, lão nương phong vận do tồn.

Cảm giác khi xem phim của hệ thống quân: Vị tráng sĩ này cao lớn khôi ngô, vị phu nhân này dáng người lẳиɠ ɭơ. Khoảnh khắc hắc hưu hắc hưu, hệ thống tạm thời chết cơ.

Điện ảnh đang truyền bá nhiệt tình, làm người xấu hổ mặt đỏ quay đầu rời khỏi.

Y Lộ Thước là một nam nhân thích khiêu chiến, hắn tìm ghế dựa góc độ tốt nhất ngồi xuống nhìn xem, mắt nhìn chằm chằm chuyên chú, tập trung ngưng thần, dùng tư thái ham học hỏi vô cùng tiêu chuẩn.

Trên giường, nữ tử tuyệt mỹ dựa ở đầu giường, không nhúc nhích, lại rõ ràng có sức quyến rũ vô hạn, thẳng làm cho người ta rơi xuống vực sâu.

Ngọn nến lay nhẹ, nam nhân cầm lấy khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của nữ nhân, tay hắn run rẩy, như là đối đãi đồ sứ dễ vỡ vô cùng cẩn thận..

Chỗ không xa, Y Lộ Thước ngồi trên ghế nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm.

Rồi sau đó từ trong lòng lấy ra tấm thẻ chấm điểm, bá bá bá cho điểm.

Nhìn chằm chằm con số, Y Lộ Thước bắt đầu sửa sang lại ý nghĩ, chuẩn bị dành cho bình luận lần sau.

Trên bàn trà bố trí một máy quay phim, nó đang chậm rãi lưu lại toàn bộ họa diện trên giường.