Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khí Vũ Trụ

Chương 92: Đi tinh cầu Thiên La (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khiến Lam Tiểu Bố phải kinh ngạc là nhìn một cô gái có vẻ ngoài hệt như con nít như Mạt Tây Á vậy mà vũ khí cô ta sử dụng lại là Lang Nha Bổng (gậy răng sói).

Điều này khiến Lam Tiểu Bố cực kì nghi ngờ tại sao bọn họ lại không mang vũ khí nóng, đáng lẽ vũ khí nóng của nền văn minh cấp hai phải cao hơn mấy tầng so với địa cầu mới đúng?

Thấy Lam Tiểu Bố nhìn mình chằm chằm, Mạt Tây Á không hề tỏ ra xấu hổ chút nào, trái lại còn tiến lên nói: “Tiểu Bố ca, ngươi cũng thật lợi hại, trẻ tuổi như vậy đã làm Úy hai sao rồi. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này ngươi chắc chắn sẽ tăng thêm một sao nữa, tương lai khẳng định sẽ là một Thống Soái tám sao của tinh cầu Chân Nặc chúng ta. Giống như Miêu Thống Soái vậy…”

Nghe thấy Mạt Tây Á nhắc tới cha mình, Miêu Dịch Mạc thật thà vuốt đầu một cái.

Ngưng Đông Nhu thì hừ lạnh một tiếng, dường như không quá hài lòng vì phải lãng phí thời gian ở nơi này.

Lam Tiểu Bố lập tức cười ha ha nói: “Đúng thế, ta tới đây là vì muốn thăng quan, chỉ cần có thể thăng quan thì mạng nhỏ cũng chỉ là thứ yếu.”

Mạt Tây Á che miệng cười khẽ: “Tiểu Bố ca, ta có một cơ hội có thể giúp ngươi thăng lên thành Thiểu Hầu ba sao, chỉ cần ngươi cho ta nó.”

Nói xong Mạt Tây Á liền chỉ vào Cổ Đạo, Cổ Đạo trưng ra ánh mắt khinh thường nhìn lại, sau đó đi tới phía sau Lam Tiểu Bố.

Khiến cho hắn tùy tiện lên tới Thiểu Hầu ba sao à? Thoạt nhìn Mạt Tây Á không hề đơn giản như cô ta đã giới thiệu. Nhưng mặc kệ lời của Mạt Tây Á là thật hay giả thì Lam Tiểu Bố cũng lười quan tâm.

Thái Mạt Trường vỗ tay nói: “Được rồi, mọi người đã làm quen xong. Hy vọng trên đường đi chúng ta sẽ hỗ trợ lẫn nhau, tranh thủ bình an quay về sớm một chút. Bây giờ mọi người lên chiến hạm đi…”

Tiếng của Thái Mạt Trường vừa rơi xuống thì vách tường đối diện chậm rãi mở ra hai bên, một chiếc chiến hạm Cự Vô Phách dừng ở đối diện chờ sẵn. Phần đuôi chiến hạm mở ra, hiện nhiên đó là lối vào của chiến hạm.

Lam Tiểu Bố, ngươi mang theo hộ vộ tiến vào chiến hạm từ phía sau. Mười lăm phút sau chiến hạm sẽ rời khỏi tinh cầu Chân Nặc.” Thái Mạt Trường giơ tay lên với Lam Tiểu Bố.

Sau khi nói xong, hắn ta mang theo bốn người còn lại đi vào chiến hạm. Không cần hỏi cũng biết năm vị thiên tài tham gia tuyển chọn này tiến vào buồng trước của chiến hạm, mà những người hộ vệ như bọn họ sẽ phải ở phía đuôi đợi lệnh.

“Đi thôi, chúng ta vào chiến hạm.” Lam Tiểu Bố vung tay lên, dẫn theo một đám người nhanh chóng đi vào chiến hạm.

Bên trong chiến hạm cực kì rộng rãi, mặc dù có một trăm người vào trong những mỗi người đều có một không gian riêng.

Lam Tiểu Bố cẩn thận quan sát chiến hạm, sau đó phát hiện buồng trước và buồng sau chỉ cách nhau có một cánh cửa mà thôi. Trừ cái này ra thì trong chiến hạm còn có cả phòng ăn, phòng giải trí nữa.

Chỉ là không biết cấp bậc của chiến hạm này là bao nhiêu, chắc là sẽ không cao bằng Côn Luân được.

“An Phỉ, ngươi biết đẳng cấp của chiến hạm này là gì không?” Lam Tiểu Bố thuận miệng hỏi An Phỉ bên cạnh.

An Phỉ do dự một hồi rồi mới lên tiếng: “Dựa theo suy đoán của ta thì đây chính là chiếm hạm Nặc Hà Hào cấp năm của tinh cầu Chân Nặc.”

“Cấp năm?” Lam Tiểu Bố cả kinh trong lòng, tinh cầu Chân Nặc cũng có chiến hạm đẳng cấp cao như thế?

An Phỉ gật đầu nói: “Đúng thế, loại chiến hạm có thể bước xuyên qua mấy tinh hệ thế này ít nhất cũng phải bốn sao trở lên. Hơn nữa tốc độ của bốn sao vẫn chưa đủ, nên chỉ có thể là Nặc Hà Hào. Ta nghe nói Nặc Hà Hào chỉ dùng hai loại nhiên liệu, ngoài Khiết ra thì chỉ có Tiệt Thạch.”

Lam Tiểu Bố lòng nóng như lửa đốt, hắn biết Tiệt Thạch có thể dùng để tu luyện, chỉ là không biết nếu hắn dùng Tiệt Thạch để tu luyện thì có thể phá được cảnh giới Thông Mạch, thành công lên Trúc Cơ hay không?

Chờ tới khi tất cả mọi người lựa chọn vị trí của mình xong, chiến hạm hơi chấn động một chút. Sau đó mọi người cảm thấy thân thể hơi nghiêng, chỉ trong thời gian ngắn ngủi chiến hạm đã khôi phục được thăng bằng lần nữa.

Lam Tiểu Bố thầm nghĩ tốc độ thật nhanh, so với Côn Luân của hắn thì nhanh hơn rất nhiều. Từ khi lao ra khỏi tinh cầu Chân Nặc cho tới khi giữ được thăng bằng thì chỉ tốn tối đa có mười phút. Mà mười phút này nếu chiến hạm khởi động hoàn toàn thì nói không chừng chỉ hết có mấy giâu mà thôi.

Thái Mạt Trường thoạt nhìn rất dễ nói chuyện, hơn nữa cũng không thấy có ý coi thường Lam Tiểu Bố. Tuy nhiên sau khi lên chiến hạm xong, đám người Lam Tiểu Bố không hề nhìn thấy năm người Thái Mạt Trường kia nữa.

Nhưng cũng không ngoài suy đoán chút nào, đối với Thái Mạt Trường mà nói thì trăm người Lam Tiểu Bố chỉ là bia đỡ đạn ứng phó đủ loại vấn đề cho năm người họ mà thôi.

Người ta đã làm bia đỡ đạn cho ngươi rồi, không lẽ ngươi không thể khách khí một chút được chắc?

Nói là hộ vệ, thật ra cũng chẳng có chuyện gì to tát để làm cả, Lam Tiểu Bố cùng với hơn trăm loại người ở trong chiến hạm hết ăn rồi ngủ, hết ngủ rồi lại ăn, lúc không có chuyện gì làm thì có thể đến một nơi đặc biệt quan sát cảnh đẹp bên ngoài tinh không mênh mông.

Bởi vì tu luyện không có gì tiến triển, Lam Tiểu Bố dứt khoát không tu luyện nữa, ở cùng với những tân binh đến từ các tinh cầu khác nhau tâm sự, có thể có được nhiều thứ hơn.

Hôm nay, Lam Tiểu Bố đang trò chuyện tu luyện với đám người Kerr, Đinh Hòa, An Phỉ, Thuần Mộc Lý Cái Lâm.

Tại tinh hệ Bách Ma, thứ được tu luyện nhiều nhất là các loại quyền thuật cơ sở. Nhưng đó cũng chỉ tập trung chủ yếu vào các binh sĩ trong quân ngũ, phần lớn người dân đều lấy nghiên cứu khoa học kĩ thuật làm chủ.

Nếu học võ thì tương lai cũng chỉ đi tham gia quân ngũ, mà học tập kiến thức khoa học kỹ thuật thì lại khác. Thù lao của bất cứ ngành nghề khoa học kỹ thuật nào cũng nhiều hơn một chiến binh. Hơn nữa còn không có nguy hiểm gì.
« Chương TrướcChương Tiếp »