Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khí Vũ Trụ

Chương 84: 2 quyền 1 cước

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lam Tiểu Bố lui về phía sau mấy bước, nói với Khắc Nhĩ: “Vậy đừng có hạ thủ lưu tình, gϊếŧ chết hắn ta.”

Dù biết rõ bản thân không phải là đối thủ của Luân Nạp, nhưng lúc này Khắc Nhĩ không chút cố kị xông tới.

“Có khí phách.” Luân Nạp cười gằn một tiếng, lập tức đập một quyền về phía Khắc Nhĩ.

Cảm nhận được quyền phong chèn ép xông tới, Khắc Nhĩ biết rõ trong lòng một quyền này phải né, không thể liều mạng với đối phương được.

Khắc Nhĩ vừa né tránh thì Lam Tiểu Bố đã nói: “Khắc Nhĩ, sợ cái rắm, đấm một quyền cho ta. Cứ cứng đối cứng với hắn đi, đập chết hắn.”

Người xung quanh nhìn Lam Tiểu Bố tựa như nhìn một thằng ngu, một đấm của Duy Nạp những ba mã lực, cứng đối cứng với Luân Nạp không phải là thằng ngu thì là cái gì.

Khắc Nhĩ còn chưa kịp hồi thần thì một quyền khác của Duy Nạp đã xông tới liên tiếp.

Những người đứng xem ở đây có thể nhìn ra được Khắc Nhĩ chỉ có thể tránh được một quyền thứ hai này mà thôi, quyền thứ ba chắc chắn có thể trúng không thể nghi ngờ được. Trừ phi Khắc Nhĩ cứng đối cứng cũng đánh một quyền lại.

Trước không nói vì Khắc Nhĩ né tránh quyền thứ nhất của Duy Nạp làm mất đi tiên cơ, cho dù có chiếm được tiên cơ thì có ai có thể cứng đối cứng với một người có nắm đấm nặng ba mã lực không?

Nhưng Khắc Nhĩ rất tin tưởng Lam Tiểu Bố, ngay cả khảo hạch của quân đoàn mà Lam Tiểu Bố còn có thể ăn gian mà không ai phát hiện thì sao có thể hại hắn ta được?

Dường như không chút cân nhắc, khi một quyền của Luân Nạp đập tới thì Khắc Nhĩ cũng lập tức đấm lại một quyền trở về.

Những người xung quanh nhìn hành động của Khắc Nhĩ lập tức sinh ra một suy nghĩ, tên này điên rồi. Lại dám cứng đối cứng với Duy Nạp, hơn nữa lại mất đi tiên cơ ở quyền thứ nhất, quyền thứ hai mới vội vàng đánh lại. Lúc này, cho dù thực lực hai bên tương đương nhau thì cũng sẽ mất đi tiên cơ mà rơi vào thế hạ phong chứ đừng nói là hai người này không hề tương đồng về thực lực.

Hai mắt Luân Nạp sung huyết, Khắc Nhĩ dám cứng đối cứng với hắn ta khiến hắn ta tức tới bật cười. Một quyền này của hắn ta mà không đập đầu của Khắc Nhĩ nhão ra thì Luân Nạp hắn chính là rác rưởi.

Chỉ là một quyền của hắn còn chưa va chạm chung một chỗ với quả đấm của Khắc Nhĩ thì cảm giác đau đớn từ sâu trong linh hồn bùng lên, tựa như muốn xé rách linh hồn của hắn vậy.

Luân Nạp kêu thảm thiết một tiếng, sức lực trong tay yếu bớt đi, mà lúc này quả đấm của Khắc Nhĩ đã đấm vào tay của Luân Nạp.

Lam Tiểu Bố mừng thầm, hắn để cho Khắc Nhĩ ra tay là vì muốn nhìn xin uy lực của Thần Hồn châm. Bây giờ nhìn thấy hiệu quả không tệ, đó là hắn mới chỉ dùng một châm thôi mà Luân Nạp đã không chống đỡ được rồi.

“Rắc rắc!” Luân Nạp sau khi mất đi sức mạnh thì xương tay đã bị đánh nứt, Khắc Nhĩ mừng rỡ như điên, quả nhiên nghe theo Tiểu Bố là không sai mà.

Hắn ta đánh hăng không hề dừng lại, ngay khi Luân Nạp mất đà lui về phía sau thì hắn ta lại đấm thêm một quyền nữa tới. Còn tại sao hồi nãy khi hắn ta đánh đánh một quyền kia đột nhiên Luân Nạp lại kêu lên thảm thiết, nắm đấm không còn sức lực thì hắn không hề quan tâm.

“Rắc rắc!’ Mọi người xung quanh nghe ra được tiếng nứt xương sọ của Luân Nạp vang lên. Mấy quyền nặng tổng cộng tám trăm cân đập vào vùng giữa trán của Luân Nạp, dù cho xương có cứng thế nào đi nữa thì cũng phải gãy.

Lần này ngay cả tiếng kêu thảm Luân Nạp cũng không thể kêu lên được nữa, tựa như một đoạn tường vỡ té thẳng xuống đất. Khắc Nhĩ vẫn không ngừng động thủ, hết cước này tới cước khác đá vào ngực của Luân Nạp. Tiểu Bố đã nói muốn gϊếŧ Luân Nạp rồi, hắn ta sẽ không khách khí đâu.

Từng bụm máu phun ra từ trong miệng của Luân Nạp, lúc này tất cả mọi người đều biết Luân Nạp đã bị Khắc Nhĩ gϊếŧ chết.

Mấy người trong tiểu đội của Luân Nạp lui về phía sau theo bản năng, Thiếu Úy của họ đã bị gϊếŧ chết rồi, bọn họ còn xông lên trước làm cái gì nữa, mau chóng quay về chọn một Thiếu Úy khác lại nói. Hai tên có tư cách trở thành Thiếu Úy nhất thấy vậy lập tức sáng hai mắt, cơ hội của họ đã tới.

“Chờ một chút…” Thấy mấy tên trong tiểu đội Luân Nạp muốn đi, Lam Tiểu Bố trực tiếp gọi mấy tên này lại.

Một tên tráng hán lập tức ôm quyền nói với Lam Tiểu Bố: “Thiếu Úy, chúng ta chỉ là binh sĩ mà Luân Nạp thu nhận mà thôi, không hề có quan hệ gì với hắn ta cả. Hơn nữa chúng ta cũng không cướp nơi của ngài, chỉ muốn rời khỏi nơi này mà thôi.”

Lam Tiểu Bố chỉ vào thi thể của Luân Nạp đang nằm dưới đất: “Mang Thiếu Úy của các ngươi rời đi đi, đừng làm dơ bẩn chỗ của ta.”

“Dạ, dạ!” Mấy tên đó làm gì dám nói nửa câu không.

Vội vàng nâng thi thể của Luân Nạp rời đi.

Những người xem náo nhiệt xung quanh lập tức im hơi lặng tiếng rời đi, Luân Nạp là cường giả tới từ tinh cầu có nền văn minh kỹ thuật cấp hai, lại bị Khắc Nhĩ hai quyền một cước gϊếŧ chết. Nên nhớ Khắc Nhĩ chưa phải là Thiếu Úy đâu, có thể đoán được Lam Tiểu Bố với các chức vị Thiếu Úy này mạnh như thế nào rồi. Còn tiếp tục ở lại để đắc tội với người ta sao?

Người đàn ông tới đầu tiên kia đứng phía xa nhìn thấy mà sợ, cũng may vừa rồi hắn ta không đi cướp doanh trại của Lam Tiểu Bố, nếu không chỉ sợ kết quả của Duy Nạp chính là kết quả của hắn ta.

“Thiếu Úy, ngươi gϊếŧ chết Luân Nạp rồi sao?” Đinh Hòa kích động hỏi, hắn ta và A Nhứ, Tẩm Nguyệt ba người vừa mới chạy tới, chỉ biết là cuộc chiến đã kết thúc và nhìn thấy thi thể của Luân Nạp bị mang đi.

Lam Tiểu Bố vỗ vai Khắc Nhĩ nói: “Không phải do ta gϊếŧ, là do Khắc Nhĩ gϊếŧ chết.”

Khắc Nhĩ vươn tay đấm lên không khí, dương dương đắc ý nói: “Thế nào, ta có lợi hại không. Ta trước sau chỉ sử dụng hai quyền một cước mà trận đấu đã kết thúc rồi.”

Mặc dù ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng Khắc Nhĩ biết rõ, vừa rồi hắn ta thắng là nhờ có Lam Tiểu Bố âm thầm hỗ trợ. Hệt như lúc Lam Tiểu Bố gian lận giúp hắn vậy, đều không có ai phát hiện ra được. Thoạt nhìn bề ngoài của Thiếu Úy như vậy thôi chứ đừng có coi thường, cái môn võ gì mà gọi là Thuần Dương Vô Cực trước kia Thiếu Úy nói hắn ta nhất định phải học thử mới được.

Ánh mắt A Nhứ nhìn về phía Khắc Nhĩ sáng lên, mặc dù chỉ là phụ nữ nhưng từ trong xương cốt của cô ta luôn chảy dòng máu chiếu chiến.
« Chương TrướcChương Tiếp »