Nếu thời gian thi là mười lăm phút thì trong hơn một tiếng vừa qua đã có tám mươi người tham gia khảo hạch vòng một. Tám mươi người mà chỉ có hai người thông qua vòng thứ nhất vào được vòng thứ hai, đủ để thấy khảo hạch vòng thứ nhất nghiêm khắc tới mức nào.
Mười người đã gom đủ, người chấm điểm khảo hạch vòng thứ hai là một tráng hán có thân hình cao lớn. Tầm mắt của hắn quét qua mọi người một lượt, sau đó nói: “Khảo hạch vòng thứ hai là kiểm tra sức mạnh, mỗi người có hai cơ hội, chỉ cầm lực đấm đạt một mã lực* là đủ tiêu chuẩn.”
(*Mã lực là một đơn vị cũ dùng để chỉ công suất. Nó được định nghĩa là công cần thiết để nâng một khối lượng 75 kg lên cao 1 mét trong thời gian 1 giây hay 1HP = 75 kgm/s)
Lam Tiểu Bố biết mã lực ở nơi này không giống với số liệu ở trên địa cầu, mà là hai trăm kí lô. Một quyền phải đạt được hai trăm kí lô thì mới đạt tiêu chuẩn. Người có thể đấm một quyền ra hai trăm cân trên địa cầu chỉ sợ không tới vài người.
May là lần khảo hạch này không phải loại đào thải, chỉ cần đạt yêu cầu là có thể qua rồi.
Tầm mắt Lam Tiểu Bố rơi xuống máy khảo hạch, phía trước máy dựng một tấm đỡ đòn, phía sau là một cây cột thủy tinh.
Khắc Nhĩ nghe thấy là kiểm tra lực đấm liền mừng rỡ giơ quá đấm lên, nói với Lam Tiểu Bố: “Ha ha, đây chính là thứ mà ta am hiểu nhất.”
“Thái Phó Vũ, tiến lên khảo sát.”
Lời của nhân viên chấm thi vừa hết thì một người đàn ông cao lớn tóc quăn, da thịt trắng nõn tiến lên. Hắn ta đi tới trước máy kiểm tra, chờ người chấm thi ra lệnh.
Máy kiểm tra vừa vang lên thanh âm bắt đầu thì người đàn ông kia đã lùi về phía sau một bước, sau đó một quả đấm vụt tới đập lên tấm đỡ.
“Bụp!” Máy đếm trên cột thủy tinh lập tức vọt lên dãy số, rất nhanh đã vượt qua một mã lực, cuối cùng dừng lại ở một phẩy bốn mã lực.
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, nếu người này chưa từng tu luyện thì một quyền này thực sự quá mạnh.
“Thông qua, đi vào cửa này đi, sau đó sẽ tham gia vòng cuối khảo sát.” Nhân viên chấm thi chỉ vào cánh cửa sau lưng.
“Cảm ơn.” Người đàn ông cao lớn kích động cảm ơn một câu, sau đó vội vàng bước qua cánh cửa vào vòng khảo sát cuối cùng.
Vòng này kiểm tra rất nhanh, dưới tình huống như này, chỉ cần lúc đấm không phát sinh sai lầm thì khi tham gia khảo hạch vòng hai chỉ cần đấm một cái là xong. Đại đa số người tham gia khảo hạch vòng hai thì lực đấm trên cơ bản đều nằm trong khoảng 220kg cho tới 300kg.
“Khắc Nhĩ, tiến lên khảo sát.”
Khắc Nhĩ xếp phía trước Lam Tiểu Bố, vừa nghe thấy tên liền đứng lên, giơ một quả đấm lên nói với Lam Tiểu Bố: “Ta chờ ngươi ở vòng thứ ba.”
Nói xong Khắc Nhĩ liền bước tới máy kiểm tra lực đấm, thậm chí ngay cả lùi về phía sau một bước cũng không, trực tiếp đấm một quyền tới.
Lam Tiểu Bố nhìn thế dãy số trên bảng vọt một phát lên tới một phẩy tám, thiếu chút nữa thì đạt mức hai.
Thật sự nhìn không ra lực đấm của Khắc Nhĩ lại mạnh tới vậy, một quyền có thể nặng tới gần bốn trăm kg.
“Không tệ, vào vòng ba đi.” Nhân viên chấm thi nghiêm túc không nói nhảm câu nào cũng phải kinh ngạc nhìn Khắc Nhĩ một cái, gật đầu tán thưởng tỏ ý Khắc Nhĩ có thể vào vòng khảo hạch thứ ba.
“Lam Tiểu Bố, tiến lên khảo sát.” Sau khi Khắc Nhĩ đi vào cửa để vào vòng ba, cuối cùng cũng tới tên của Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố đi tới phía trước máy kiểm tra lực đấm, thực ra hắn cũng không biết cụ thể lực đấm của mình là bao nhiêu. Nhưng hắn đoán, nếu mình vận chuyển nội khí trong cơ thể để đấm một quyền thì nói không chừng sẽ đánh bể cả thước đo của vòng này. Lực lớn nhất mà máy này có thể đo được là bảy mã lực, khoảng một nghìn bốn trăm kí lô.
Nghĩ tới ở vòng thứ nhất hắn đã điền đúng tám câu rồi, cũng coi như là một người nổi bật rồi đúng không? Thế nên vòng này chỉ cần thông qua là được, dù sao vòng này cũng không áp dụng chế độ đào thải.
Nghĩ tới đây, Lam Tiểu Bố không ngưng tụ nội khí bên trong cơ thể nữa, ngay cả quyền huy ra cũng không dùng quyền Quang Minh, mà chỉ đơn giản đấm xuống mà thôi. Thậm chí một đấm này còn không thấy tiếng vang, dù sao hắn có tận hai cơ hội, nếu lần đầu tiên thất bại thì vẫn còn lần sau.
“Một mã lực, thông qua.” Nhân viên chấm thi nói một câu, tỏ ý Lam Tiểu Bố có thể vào vòng ba.
Mấy người chưa kiểm tra thầm nói vận may của Lam Tiểu Bố quá tốt, nói thật ra, một quyền này chỉ có một mã lực thì thật không biết người này nghĩ thế nào lại muốn tham gia khảo hạch quân đoàn Trưng Tinh nữa. Mấu chốt là, người này không những thông qua vòng thứ nhất mà còn vừa hay qua được vòng thứ hai.
Lam Tiểu Bố không hề để ý tới suy nghĩ của mọi người, khảo hạch này không phải hạng mục tranh giải, chỉ là khảo hạch vào quân đoàn mà thôi. Chỉ cần có thể thông qua thì người đứng đầu hay người đứng cuối cùng đều có kết quả giống nhau, đều có thể gia nhập quân đoàn Trưng Tinh cả.
Lam Tiểu Bố bước vào cửa nhỏ thì phát hiện đường đi tối om, trong lối đi không hề có ánh sáng, đưa tay nhìn không thấy năm ngón.
Lối đi này chính là khảo hạch vòng thứ ba sao? Lam Tiểu Bố có hơi nghi ngờ, hắn bắt đầu thả ý niệm ra ngoài, cho dù trong lối đi tối thui đi chăng nữa thì Lam Tiểu Bố vẫn có thể thấy được cảnh tượng trong phạm vi bảy thước xung quanh.
Lối đi chỉ rộng khoảng nửa thước, hai bên vách tường dính đầy chất nhờn trong suốt, không biết là thứ gì. Lam Tiểu Bố không muốn dùng tay đυ.ng phải thứ này. Hắn đoán chất nhầy này là để người khảo hạch đυ.ng vào, dường như nó là một loại ám chỉ nào đó. Nếu hắn không có cảm ứng ý niệm thì hắn cũng đành dùng tay đi chạm xung quanh rồi.
Cảm ứng ý niệm quả nhiên là thứ tốt, sau này phải tiếp tục tăng cường tu luyện Đoàn Hồn thuật mới được. Cảm ứng ý niệm này dùng tốt như vậy, không bằng đặt một cái tên là Thần Niệm đi.
Không biết ai là người tạo ra Đoàn Hồn thuật này, quả thực quá nghịch thiên đi. Tuy nhiên bây giờ hắn lại tăng thêm một chiêu cho Đoàn Hồn thuật này, gọi là Thần Niệm cũng không tồi.