- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Tiên Hiệp
- Khí Vũ Trụ
- Chương 66: 2 nền văn minh
Khí Vũ Trụ
Chương 66: 2 nền văn minh
Đóng kho sinh tồn lại, lúc này Lam Tiểu Bố mới có tâm trạng quan sát đĩa bay. Có lẽ Cổ Đạo đã được ăn quá no nên hiện tại đang nằm ngủ rất ngon.
Không gian đĩa bay không nhỏ, có chỗ ngủ, còn có cả một cửa sổ để quan sát bầu trời thiên hà bên ngoài. Bên trong góc đĩa bay, Lam Tiểu Bố còn tìm được một trường đao cực kì sắc bén. Khi cầm trường đao trong tay, Lam Tiểu Bố liền biết nó được chế tạo từ hành tinh Chinh. Loại vật liệu như Chinh này trên trái đất không có, chắc là sản vật ngoài hành tinh.
Không gian trong đĩa bay vẫn trong trạng thái không trọng lực, Lam Tiểu Bố lại ngồi về buồng lái: “Dựa theo tốc độ của Côn Luân thì muốn rời khỏi hệ ngân hà cũng phải mất mấy năm. Nếu là trước đây thì tốc độ ánh sáng so với tốc độ của Côn Luân thì vốn không được coi là khó.” Thực ra Lam Tiểu Bố biết rõ, bây giờ tốc độ không có vấn đề mà là do quỹ tích không gian có vấn đề.
Khi tốc độ vượt qua tốc độ ánh sáng thì không gian hoàn toàn có thể xếp chồng lại. Nếu độ vượt qua càng lớn thì mức xếp chồng càng kinh khủng hơn. Chặng đường một năm ánh sáng này nếu có thể xếp chồng không gian lại rồi dùng tốc độ ánh sáng như ban đầu thì mất mấy ngày, thậm chí là mấy tiếng đã tới đích. Dĩ nhiên đó là một vấn đề mang tính nghịch lý. Dựa theo kiến thức mà Lam Tiểu Bố có được, trong lý thuyết nếu quỹ tích không gian thấp hơn tốc độ ánh sáng thì quỹ tích không gian sẽ không thể xếp chồng lại được. Nếu đã không thể xếp chồng được thì khoảng cách giữa tốc độ ánh sáng và một năm ánh sáng không có khả năng đi tới đích trong mấy ngày được.
Loại hình không gian xếp chồng cực kì huyền ảo, một khi đi qua một không gian xếp chồng thì từ vị trí bắt đầu tới đầu bên kia của không gian xếp chồng sẽ chênh lệch nhau vô số lần một trăm linh tám nghìn dặm đường.
Lam Tiểu Bố rảnh rỗi không có việc gì làm liền thuận miệng nói: “Côn Luân, nếu cứ đi với tốc độ như bây giờ thì thời gian rời khỏi dải ngân hà này quá dài, ngươi có thể dùng cách xếp chồng thời không lại để nhanh chóng rời khỏi hệ ngân hà không?”
Côn Luân lập tức trả lời: “Có thể, nhưng Côn Luân chỉ là sản phẩm của nền khoa học kỹ thuật văn minh cấp năm, độ tính toán chuẩn xác sẽ giảm đi năm mươi phần trăm, nếu đi bằng cách xếp chồng không gian thì rất có khả năng bị lạc trong vũ trụ mênh mông. Đồng thời cũng có khả năng bị một không gian sai chuẩn nào đó vặn nát thành mảnh vụn.”
Lam Tiểu Bố chỉ do dự trong chốc lát liền nói ngay: “Côn Luân, mặc kệ thông số có hoàn thiện hay không, bây giờ chúng ta lập tức dùng cách xếp chồng không gian rời khỏi hệ ngân hà.”
Dựa theo cách cũ và tốc độ của Côn Luân để rời khỏi hệ ngân hà này, nhanh thì chỉ càn bảy tám năm, chậm thỉ phải mất mấy thập niên mới đi hết được. Rất có thể tên An kia phải chờ đợi trong đĩa bay một thời gian quá dài, cuối cùng chết trong đĩa bay. Mặc dù linh hồn của hắn ta vẫn còn nhưng sống kiểu đó thì còn ý nghĩa gì chứ…
Còn nếu bị vặn nát thành mảnh vụn thì cũng chỉ đành cảm thán hắn không đủ may mà thôi.
Đúng không?
Lam Tiểu Bố đột nhiên cảm giác được có chỗ không phù hợp, hắn còn chưa kịp nghĩ kĩ xem không đúng chỗ nào thì Côn Luân đã nói: “Khởi động lối đi xếp chồng không gian, thay đổi phương hướng…”
Toàn bộ phi thuyền Côn Luân hơi động, nhưng Lam Tiểu Bố không quan tâm tới vấn đề này. Hiện tại sau lưng hắn không ngừng cảm thấy lạnh lẽo, da đầu cũng tê dại theo.
Hắn chợt nhớ lại một chuyện đáng sợ, đó là khi hắn thắt cổ linh hồn của Lí An, và thời điểm cắn nuốt tất cả kí ức của hắn ta. Nhưng tại sao hắn lại không lấy được cách đâm linh hồn?
Trước đó, khi linh hồn của Lí An muốn chiếm đoạt thân xác của hắn, hắn đã phải chịu một trận đâm chích từ tận linh hồn, đau tới mức ngất ngay tại trận. Sau khi hắn tỉnh lại vẫn phải chịu thêm một trận đau do bị đâm linh hồn lần hai.
Dựa theo cách nói này thì khi hắn tiếp nhận tất cả trí nhớ và kiến thức của Lí An thì hắn phải lấy được cách sử dụng đâm linh hồn mới đúng. Cho dù trong lúc tiếp nhận trí nhớ xảy ra một chút thiếu sót, nhưng kiểu gì cũng phải có một chút mảnh nhỏ lẻ tẻ mới đúng, nhưng khi tiếp nhận trí nhớ của Lí An hắn lại không hề cảm thấy một chút ấn tượng nào. Điều này lại khiến Lam Tiểu Bố nhớ tới một chuyện, Lí An cũng đang đi tìm một hành tinh đất, mà hành tinh đất đó lại chính là trái đất. Không biết mục đích Lí An đi tìm hành tinh khác là gì? Vậy mà hắn lại không lật tới đoạn trí nhớ này.
Nếu ngay cả An cũng không biết hắn ta đi tìm hành tinh khác để làm gì thì hắn ta tới Trái Đất để làm gì?
Hai chuyện quan trọng nhất này chỉ được điểm qua loa trong trí nhớ, mà nó chỉ có hai khả năng mà thôi. Thứ nhất, khi hắn đang tranh đấu linh hồn với An đã khiến một số bộ phận trí nhớ bị mất. Thứ hai là khi Lí An còn sống, hắn ta căn bản không có được tin tức này, hoặc là tin tức đó quá quan trọng nên Lí An đã cưỡng ép khóa kín trí nhớ lại.
Khả năng thứ nhất căn bản không hề tồn tại, hắn khẳng định tất cả trí nhớ của Lí An đều bị hắn cắn nuốt hết cả. Khi hắn đạt được hoàn toàn trí nhớ của Lí An, quả thật có một số bộ phận đã bị khuyết thiếu.
Nhưng cho dù nó không hoàn chỉnh thì cũng phải có một chút mảnh vụn còn sót lại. Sẽ không có chuyện biến mất toàn bộ hai chuyện quan trọng một cách trùng hợp như thế được, ngay cả một chi tiết cũng không hề tồn tại. Vì thế chỉ có khả năng thứ hai là khả thi, đó là Lí An còn sống.
Lúc này Lam Tiểu Bố làm gì có thời gian rảnh để để tâm xem đĩa bay sẽ bị thời không xếp chồng vặn nát không chứ? Hiện tại hắn đang cực nóng nảy. Nếu không tìm được một phần hồn phách còn sót lại của Lí An thì trái đất vẫn nằm trong trạng thái nguy hiểm.
Nhưng hắn không thể tìm kiếm trong Tử Phủ của mình được, chỉ có thể dựa vào cảm giác để tìm.
Không, hắn còn một cách khác, đó là xé linh hồn. Cách này là do hắn học lỏm được khi Lí An đoạt xác của hắn. Nhưng bây giờ hắn không thể tìm được một phần hồn phách còn sót lại của Lí An đang trốn ở đâu, nhưng hắn có thể xé nhỏ linh hồn của mình ra. Lí An là dạng linh hồn còn tồn tại, cho dù chưa chết hoàn toàn thì vẫn sẽ trốn bên trong linh hồn của hắn mà thôi.
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Tiên Hiệp
- Khí Vũ Trụ
- Chương 66: 2 nền văn minh