Chương 31: Bị Truy Nã. (2)

Cũng không biết qua bao lâu, ngoài cửa phòng họp có tiếng gõ vang lên, lập tức một nam tử có ánh mắt hung ác nham hiểm bước vào, kính cẩn xoay người hành lễ rồi lên tiếng, “Hai vị đại nhân, tất cả tiệm đồ ngọc đã sắp xếp xong, chợ đen cũng đã cho người để ý. Cho đến bây giờ vẫn chưa phát hiện ra tung tích của Lam Tiểu Bố.”

Cốt Đinh cười he he, “Không cần nôn nóng, chúng ta còn rất nhiều thời gian, nếu Phong đại ca đã nói Lam Tiểu Bố sẽ đến Thâm Phủ thì hắn nhất định sẽ đến đây, lần này làm không tệ, khiến cho ta rửa mắt mà nhìn.”

Cơ Đầu nghe vậy thì nhanh chóng cúi người hành lễ một lần nữa, “Không dám, ở trước mắt hậu tướng và tả tướng, Cơ Đầu ta cũng chỉ là gặp may mà thôi.”

Trong lòng Cơ Đầu rất rõ ràng, người mập mạp đang mỉm cười vô hại này là ai. Làm hậu tướng của Sinh Ngạc bang, một khi bị người này chú ý đến, vậy thì cái chết là điều ngươi mong ước nhất. Cốt Đinh gϊếŧ người chẳng bao giờ quan tâm ngươi có phải là người của Sinh Ngạc bang hay không.

Đỗ Dịch Bồng nói, “Là công lao của ngươi thì đừng khiêm tốn nữa, ngươi nhìn kĩ một chút, chỉ cần Lam Tiểu Bố vừa xuất hiện thì lập tức báo cho chúng ta biết. Thời gian của chúng ta có hạn, không thể ở nơi này lâu đâu.”

“Lão Thành đúng là cùi bắp, lại bị một tên yếu gà cử lý, đúng là mất hết mặt mũi ngũ tướng của Sinh Ngạc bang ta.” Thịt mỡ trên mặt Cốt Đinh run lên, hai mắt híp lại thành một đường thẳng.

Đỗ Dịch Bồng còn đang định nói gì đó, Cơ Đầu đột nhiên biến sắc.

“Có chuyện gì vậy?” Đỗ Dịch Bồng nhìn chằm chằm Cơ Đầu hỏi.

Cơ Đầu lấy chiếc điện thoại đang rung ra nói, “Là tin tức của Lam Tiểu Bố.”

“Nhanh chóng nghe đi.” Cốt Đinh cười một tiếng, lấy ra một chiếc dao nhỏ vô cúng sắc bén tỉa móng tay.

Cơ Đầu có nghe qua một ít chuyện về hậu tướng Cốt Đinh, nghe nói lúc vị hậu tướng này muốn gϊếŧ người thì sẽ tỉa móng tay. Hắn không dám nhìn Cốt Đinh tỉa móng tay, nhanh chóng nghe điện thoại, rất nhanh, sắc mặt hắn dần trở nên kỳ lạ.

Chỉ qua nửa phút, hắn đã đặt điện thoại xuống, sau đó kính cẩn nói, “Vừa mới nhận được tin tức, Lam Tiểu Bố đi vào Cử gia, gϊếŧ chết gia chủ Cử Kiệt của Cử gia, người thừa kế Cử Quân, còn có Tân Yến, là mẹ đẻ của Cử Quân...”

Đỗ Dịch Bồng đột nhiên đứng dậy, cười lạnh nói, “Khá lắm, khó trách dám chọc đến Sinh Ngạc bang ta, ngay cả Cử gia cũng dám động đến. Có gan, đúng là có khí phách.”

“Ha ha, tiểu tử này cũng không phải là người đơn giản, đúng là một ngôi sao tai họa. Gia hảo này không những đắc tội với Sinh Ngạc bang ta, còn cướp đồ của Thương gia, bây giờ đến Thâm Phủ lại chọc đến Cử gia. Đã lâu lắm rồi Cốt Đinh ta chưa từng gặp được người nào thú vị như vậy, hy vọng có cơ hội gặp hắn một lần.”

Nghe lời Cốt Đinh nói, Cơ Đầu giật mình theo bản năng. Cốt Đinh nói muốn gặp một lần, cũng không phải nói đùa thôi.

“Xem ra Lam Tiểu Bố nhất định đã rời khỏi Thâm Phủ rồi, chúng ta có ở đây nữa cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.” Đỗ Dịch Bồng vừa nói vừa bước ra ngoài.

...

Lam Tiểu Bố quả thật là rời khỏi Thâm Phủ, nhưng cả nước cũng đã ầm ĩ lên. Đừng nói đến trong nước, ngay cả nước ngoài cũng đang bàn luận đến chuyện của Lam Tiểu Bố. Lam Tiểu Bố là một nhà nghiên cứu y học có trình độ cao nhất, vì sao lại có thể làm ra loại chuyện thương thiên hại lý như vậy. Có một vài nhà nghiên cứu y học bây giờ đều đang cảm thấy đáng tiếc cho Lam Tiểu Bố, đáng tiếc một học giả tài năng lại bị hủy đi như vậy.

Bản án mà Lam Tiểu Bố phạm vào bây giờ không ai không biết, khắp nơi đều đang truy nã Lam Tiểu Bố.

Tại đại học y khoa Hải Dương, Tô Sầm đờ đẫn nhìn lệnh truy nã trên mạng, trước đây không lâu, Lam Tiểu Bố tuyên bố luận văn chuyên gia cấp cao trên Y Chi Đạo, vô số phóng viên và truyền thông đều luôn tìm kiếm Lam Tiểu Bố. Ai cũng muốn có thể nói chuyện cùng Lam Tiểu Bố một chút, xuất bản được bài báo phỏng vấn đầu tiên.

Chỉ trong nháy mắt, Lam Tiểu Bố đã trở thành tội phạm truy nã cả nước, hơn nữa thủ đoạn phạm tội còn vô cùng ác liệt.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lam Tiểu Bố từ nghỉ học, đến trở thành chuyên gia y học nổi tiếng toàn cầu, sau đó lại trở thành tội phạm truy nã.

Lam Tiểu Bố, rốt cuộc là người như thế nào?

...

“Đùng!” Thương Hoàng Trạch đập một quyền lên bàn, Lam Tiểu Bố là người mà Thương gia lén truy sát, bây giờ lại bị cả nước truy nã.

Đây tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt đối với Thương gia, thứ Thương gia muốn không phải là Lam Tiểu Bố, mà là phương thuốc đoán cốt trong tay Lam Tiểu Bố. Chỉ có bọn họ biết, phương thuốc này đáng giá bao nhiêu. Chờ đến khi mọi người biết nguyên khí thiên địa bộc phát có thể tu luyện nội tức, phương thuốc đó chính là thứ tất cả mọi người muốn tranh cướp.

Bây giờ Lam Tiểu Bố bị truy nã, Thương gia hắn còn cơ hội nào nữa.

“Tên súc sinh này đúng là một ngôi sao tai họa.” Thương Phi Hùng tức giận nói.

Thương Hoàng Trạch đứng lên nói, “Thương Vi sắp bắt đầu tu luyện Võ Đạo rồi, Phi Hùng, ta cho phép ngươi lấy tài nguyên lớn nhất của Thương gia ta, nhất định phải bắt được Lam Tiểu Bố đầu tiên. Dù sao cũng phải lấy được phương thuốc trên người hắn về, đó là đồ của Thương gia ta.”

“Vâng.” Thương Phi Hùng lập tức đáp.

...

Lam Tiểu Bố biết hiện giờ có rất nhiều người đang tìm hắn, hắn cũng biết mình không thể nào sinh sống ở thành thị được. Giờ phút này hắn cõng theo một túi lớn, cải trang ngồi trên một chiếc xe đường dài màu đen, trôi qua một hai ngày, lúc này mới bước đến biên giới Thập Vạn Đại Sơn.

Lúc đầu, Lam Tiểu Bố dự định đi Côn Lôn sơn, chỉ là Côn Lôn sơn thật sự quá xa Thâm Phủ, hắn chỉ có thể lựa chọn đường khác, đi đến Thập Vạn Đại Sơn.

Đến được Thập Vạn Đại Sơn, Lam Tiểu Bố biết mình đã an toàn rồi. Có thể khẳng định, sau khi hắn rời khỏi Thâm Phủ, Cử gia vẫn chưa biết hắn đã xử lý bọn người Cử Kiệt. Nếu không thì trên đường đi cũng không yên bình như vậy.

Chỉ cần đi vào trong Thập Đại Vạn Sơn rồi, hắn sẽ dựa theo phương thuốc kia nhanh chóng tu luyện, cho dù không thể nào tu luyện được tới Tiên Thiên, nhưng chỉ cần hắn có thể tu luyện đến Thông Mạch hậu kỳ rồi ra ngoài, chắc hẳn có thể đi đến Côn Lôn sơn.

Thập Đại Vạn Sơn kéo dài hơn một trăm cây số, sản vật phong phú. Ở sâu bên trong núi, nhất định có rất nhiều dược liệu. Bây giờ trên người hắn cũng có rất nhiều dược liệc cần dùng để đoán cốt, nếu như không đủ, tự hắn lên núi tìm kiếm cũng được. Đừng bảo là hắn vốn đã học qua dược học, cho dù chưa từng học, bằng vào hiểu biết của hắn với dược liệu, muốn tìm cũng sẽ không có khó khăn gì.

Ba ngày sau, Lam Tiểu Bố đi sâu vào trong Thập Vạn Đại Sơn. Trên đường đi, Lam Tiểu Bố cố gắng tránh những người đi hái thuốc, hắn biết mình bây giờ không thể để lộ hành tung. Cho dù là Cử gia, Thương gia hay Sinh Ngạc bang, bây giờ cũng có thể nhẹ nhàng bóp chết Lam Tiểu Bố.

Ngày thứ tư Lam Tiểu Bố tìm được một nơi cư trú trong thâm cốc, đây là một sơn động không tính là lớn, xung quanh động có cự thạch cao mấy trượng. Hơn nữa tiến về phía trước một chút còn có một dòng suối. Nơi này cơ bản không có người đến, lại thêm việc bốn phía không có rừng cây gì, cũng coi như là an toàn. Càng quan trọng hơn là, nơi này rất thích hợp để hắn đoán cốt.