Thái Mạt Trường thấy có vẻ không đúng lắm, nhanh chóng nói lần nữa.” Lam úy trưởng, thật ra mà nói lần này chúng ta đi Ngọc Khải tinh sô lượng hộ vệ được chọn chỉ có năm mà thôi.
Lam Tiểu Bố xua tay chặn lại, “Lục vương tử, chuyện này cứ giao cho ta đi, ngươi yên tâm, đến lúc đó nhất định sẽ có người bảo vệ ngươi tiến vào Ngọc Khải tinh.”
Thái Mạt Trường lo lắng rời khỏi, bây giờ hắn phát hiện trước mặt những hộ vệ tân binh này, địa vị Lục vương tử của hắn chẳng là thứ gì cả.
Chờ Thái Mạt Trường rời đi rồi, một đám hộ vệ tân binh trơ mắt nhìn Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố xua tay nói. “Đi đến tầng ba mươi mốt rồi nói tiếp.”
Ba mươi ngươi lại tu tập trong phòng của Lam Tiểu Bố một lần nữa, lúc này Lam Tiểu Bố mới lên tiếng, “Ta biết, có một vài người muốn đến Ngọc Khải tinh, nếu như vậy ta cũng không phản đối. Nhưng mà ta cũng có vài câu muốn nói, đầu tiên cuộc thi tuyển ở đây chỉ là đang mô phỏng lại tình huống lúc chúng ta tiến vào Ngọc Khải tinh một chút mà thôi. Tiến vào Ngọc Khải tinh rồi thì sẽ gặp nguy hiểm lớn hơn so với cái này không chỉ mười lần.”
“Lam úy trưởng, ta quyết định ở lại Thiên La tinh sinh sống. Đa tạ ngươi đã quan tâm đến chúng ta, ngươi là trưởng quan thiếu úy quang minh lỗi lạc nhất là ta từng gặp qua, không có người thứ hai. Trong tương lai, nếu như Lam úy trưởng có chuyện gì cần An Phỉ ta giúp đỡ, chỉ cần An Phỉ ta biết, nhất định sẽ không màng sống chết giúp ngươi.” An Phỉ là người đầu tiên đứng dậy, khom người hành lễ với Lam Tiểu Bố, sau đó mở cửa rời đi.
Sau An Phỉ, tất cả mọi người lần lượt hành lễ với Lam Tiểu Bố, sau đó từng người một rời khỏi.
So với những người đã rời đi trước đó, bọn họ đã may mắn hơn rất nhiều, ít nhất thì bọn họ đã có được tư cách là cư dân vĩnh viễn, hơn nữa còn ở Thiên La tinh.
Cho nên bọn họ không một ai chào quân lễ với Lam Tiểu Bố, đối với bọn họ mà nói, bọn họ đã sớm không còn là Chinh Tinh quân của Chân Nặc tinh, hoàn toàn không cần phải dùng quân lễ của Chinh Tinh quân để chào từ biệt.
“Tiểu Bố, ta quyết định đi theo ngươi đến Ngọc Khải tinh.” Người cuối cùng ở lại là Kerr, hắn dự định cùng nhau xông xáo với Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố xua tay, “Không được, thực lực của ngươi quá thấp, không thể đi Ngọc Khải tinh. Đến Ngọc Khải tinh ta cũng không thể quan tâm đến ngươi được, ta đề nghị ngươi ở lại Thiên La tinh hoặc đi Ngân Dịch tinh đi, nhưng đi Ngân Dịch tinh cũng phải có điều kiện.”
Kerr gật đầu, hắn cực kỳ tin tưởng Lam Tiểu Bố, chỉ cần Lam Tiểu Bố nói, hắn đều cảm thấy đó là đúng.
Lam Tiểu Bố lấy từ trong túi áo ra một chiếc lệnh bài, “Đây là thứ mà Đào Ngải của Ngân Dịch tinh kia đưa cho ngươi, trong lệnh bài này có chip định vị. Con chip này ta đã hủy đi rồi, ta đoán rằng bây giờ hắn cũng sẽ không định vị xem ngươi đang ở đâu. Nhưng chờ đến khi hắn từ Ngọc Khải tinh trở về, hắn nhất định sẽ đi tìm ngươi.”
“Vì sao?” Kerr lập tức hỏi.
“Bởi vì hắn nghi ngờ ngươi có một môn tuyệt kỹ, cho nên lúc trước mới có thể dễ dàng xử lý Hàn Thủ.” Lam Tiểu Bố cười lạnh nói.
Kerr giật cả mình, “Vậy mà ngươi còn muốn ta đi Ngân Dịch tinh chịu chết à?”
Lam Tiểu Bố vỗ vỗ bả vai Kerr, “Không sao cả, Đào Ngải đưa cho ngươi lệnh bài này, tính ra thì nó còn cao cấp hơn cả lệnh bài cư dân của Thiên La tinh đấy, lệnh bài này sau khi ngươi lấy được thân phận cư dân Ngân Dịch tinh rồi sẽ không bị lấy đi. Sau khi lấy được thân phận cư dân Ngân Dịch tinh rồi thì ngươi có thể vứt cái lệnh bài này đi, hơn nữa ta cũng đã hủy con chíp định vị trong đó giúp ngươi rồi.
Cho dù ngươi đã vứt bỏ lệnh bài rồi, nhưng khi đến Ngân Dịch tinh ngươi cũng phải chú ý đến tình hình của Đào Ngải. Loại người như hắn khi trở lại tinh cầu, nhất định sẽ có rất nhiều người biết. Nếu như Đào Ngải quay về Ngân Dịch tinh, ngươi cần phải lập tức rời khỏi Ngân Dịch tinh. Đến lúc đó cho dù là Thiên La tinh ngươi cũng sẽ không thể đến được, bởi vì Đào Ngải cũng sẽ tìm đến Thiên La tinh.”
“Vậy thì ta phải làm sao bây giờ?” Kerr có chút hoang mang.
“Không cần lo lắng, nếu như ta có thể tiến vào Ngọc Khải tinh, ta sẽ nghĩ cách khiến Đào Ngải không thể ra ngoài được. Ta nói chính là lỡ như Đào Ngải quay về, ngươi chắc phải lưu lạc một lần nữa rồi.” Ngay khi Lam Tiểu Bố cầm lấy lệnh bài vinh dự Đào Ngải đưa, hắn đã có ý định xử lý Đào Ngải.
“Được, ta nghe theo ngươi. Bây giờ ta có hai cái lệnh bài, ta có thể tùy tiện chọn tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp năm để sinh sống, có lẽ chẳng có ai lợi hại hơn ta đâu.” Kerr cười ha ha.
Lam Tiểu Bố đưa hai cái lệnh bài ở lại Thiên La tinh cho Kerr. “Bây giờ ngươi có ba cái, trong tương lai nếu gặp được Đinh Hòa thì đưa một cái cho Đinh Hòa.”
Kerr cất lệnh bài đi, ánh mắt nhìn về phía Cổ Đạo, “Tiểu Bố, hay là để Cổ Đạo ở lại với ta đi?
Lam Tiểu Bố muốn đi Ngọc Khải tinh, đây là chuyện đánh cược mạng sống, Cổ Đạo mà đi theo Lam Tiểu Bố, chỉ sợ Lam Tiểu Bố cũng không thể chăm sóc được cho nó.
Lam Tiểu Bố nhìn Cổ Đạo, “Cổ Đạo, đi cùng ta thì có lẽ sẽ phải bỏ mạng đấy, ngươi muốn đi, bây giờ là cơ hội cuối cùng, Kerr sẽ dẫn ngươi đi.”
“Đúng, Cổ Đạo, ở cùng với ta đi khắp nơi ăn thịt.” Kerr vội vàng nói.
Cổ Đạo không chút do dự lắc lắc đuôi, sau đó nằm ngoài bên người Lam Tiểu Bố. Ăn thịt thì có thể, nhưng không thể giao chính mình cho một người không đáng tin cậy như Kerr được.
Nhìn Cổ Đạo bên chân, Lam Tiểu Bố lại nghĩ đến Lạc Thải Tư đã đưa nó cho mình, cũng không biết hắn có thể quay lại Địa Cầu hay không. Hay nói cách khác là, chờ sau khi hắn có thể trở lại Địa Cầu rồi, không biết Lạc Thải Tư có còn ở đó hay không