Chương 109

Cần truyện đọc off liên hệ vào ઽdt:O7O4 73O 588,Phước Mạnh,mình dịch giả truyện chữ chính chủ

Mặc dù hắn bị thương, những vẫn cầm trường côn lên, vội vã xông lên đài thi đấu. Nhiệm vụ duy nhất mà hắn đến đây, chính là thay mặt Chân Nặc tinh thi đấu.

Đến cả con trai thống soái Miêu Dịch Mạc cũng chết rồi, bây giờ có thể lên đài cũng chỉ có thể là Thường Nguyên hắn. Chẳng lẽ lại để cho hai cô gái kia lên đài? Hoặc là Lục vương tử?

Nhìn thấy Thường Nguyên đi lên, ánh mắt Thái Mạt Trường lóe lên tia hung ác nham hiểm, chỉ là một úy trưởng tân binh, vậy mà lại hoàn toàn không xem Lục vương tử hắn ra gì.

Thật ra trong đầu Thái Mạt Trường nghĩ, nếu như Kerr không lên, Lam Tiểu Bố hoàn toàn có thể phái một tên tân binh khác lên chịu chết. Chờ qua trận này rồi, hắn lại thắng được một trận là có thể thông qua vòng thi đấu này.

Thế nhưng Lam Tiểu Bố lại bắt Thường Nguyên đi chịu chết, phải biết rằng một khi thông qua thi tuyển, tiến vào Ngọc Khải tinh rồi thì Thường Nguyên mới là cận vệ của hắn. Bây giờ mà Thường Nguyên chết đi, đến Ngọc Khải tinh rồi ai sẽ bảo vệ hắn?

Kerr cũng rất mạnh, nhưng hắn biết rõ hắn không thể trông cậy vào được, Kerr rõ ràng luôn coi lời Lam Tiểu Bố nói là thánh chỉ, sai đâu đánh đó, hoàn toàn không để ý gì đến hắn. Còn Lam Tiểu Bố, xét thấy thái độ của Lam Tiểu Bố đối với mình từ trước đến nay, cũng sẽ không đặt Lục vương tử hắn ở trong lòng.

Thương Nguyên nhảy lên lôi đài, lực chú ý của Lam Tiểu Bố đặt lên người đối thủ của Thường Nguyên.

Vừa rồi Thái Mạt Trường có nói, đối thủ của Thường Nguyên là Diêm Tế đến từ tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp bốn, gia hỏa này có dung mạo bình thường, thậm chí có một chút xấu. Trán rộng, mũi tẹt, trên mặt cũng lốm đốm tàn nhang, dáng người bình thường, không có chút gì đặc biệt.

Ngay khi Thường Nguyên vừa leo lên đài giao đâu, Song Nguyệt Hoàn Nhận của Diêm Tế lập tức tấn công Thường Nguyên.

Diêm Tế vừa ra tay, Lam Tiểu Bố đã có thể nhìn ra được thực lực của đối phương chỉ sợ không kém hơn Tiên Thiên là bao, hoặc là nói người này đã bước được nửa bước vào Tiên Thiên rồi. Không chỉ như vậy, Lam Tiểu Bố nghi ngờ Diêm Tế đã tu luyện được nội khí, đồng thời nội khí còn rất mạnh.

Trong lòng Lam Tiểu Bố dâng lên cảnh giác, Diêm Tế chỉ là một tuyển thủ của tinh cầu đến tham gia thi tuyển, thực lực đã cường đại như vậy. Có thể đoán được, người mạnh hơn Diêm Tế chắc hẳn có rất nhiều.

Người mạnh mẽ hơn Diêm Tế rất nhiều, vậy thì có nghĩa là thực lực Tiên Thiên ở trên những tinh cầu này cũng không phải là thứ gì khan hiếm. Lam Tiểu Bố hắn cho dù có bước vào Tiên Thiên cũng không thể an toàn 100%. Cũng may lá bài tẩy của hắn không phải là nội khí mạnh mẽ, mà là thần niệm và Thần Hồn Thứ.

Song Nguyệt Hoàn Nhận của Diêm Tế vừa ra, Lam Tiểu Bố đã cho rằng Thương Nguyên nhất định sẽ thua chắc, Thường Nguyên và Diêm Tế chênh lệch quá lớn.

Nhưng khi hắn nhìn thấy trường côn của Thường Nguyên hóa thành từng vòng côn ảnh, hơn nữa tiếng rít nổ do nội khí va chạm vang lên, hắn biết Thường Nguyên cũng là một cao thủ sắp bước vào Tiên Thiên.

So với loại nửa vời như Kerr, Thường Nguyên mới thật sự đã được danh sư dạy dỗ, đồng thời còn gặp được kỳ ngộ cực lớn. Nếu không thì Thường Nguyên đã chẳng thể nào chống đỡ được thế công của Diêm Tế.

Đây mới là một trận giao đấu chân chính giữa hai thế lực ngang nhau, trận thi đấu này hấp dẫn ánh mắt của rất đông người trên quảng trường. Có người bắt đầu nhỏ giọng bàn tán, Chân Nặc tinh là nơi nào, tại sao trừ cường giả như Kerr, lại còn có cao thủ như Thường Nguyên?

Thái Mạt Trường cũng hoàn toàn cảm thấy bất ngờ trước thực lực của Thường Nguyên, giờ phút này hắn có thể khẳng định 100% trước đó Thường Nguyên đã che dấu thực lực. Nếu không thì Thường Nguyên hoàn toàn không phải là đối thủ của Diêm Tế.

Thường Nguyên rất mạnh, nhưng so với Diêm Tế thì vẫn kém hơn một chút.

Ngay khi Lam Tiểu Bố còn đang do dự có nên giúp Thường Nguyên hay không, Song Nguyệt Hoàn Nhận của Diêm Tế đã xuất ra một đạo phá nguyện, đánh về phía cổ Thường Nguyên. Dựa theo suy nghĩ bình thường, giờ phút này, Thường Nguyên chắc hẳn sẽ nghiêng người sau đó quét ngang trường côn.

Trên thực tế, Thường Nguyên cũng dự định làm như vậy, chỉ là Thường Nguyên đang chuẩn bị nghiêng người, hai đạo bạch mang đã bắn ra, phương hướng theo thứ tự là hai bên trái phải Thường Nguyên.

Cho dù Thường Nguyên có tránh sang bên phải hay bên trái, đều sẽ bị đánh trúng.

Trừ Lam Tiểu Bố có thần niệm có thể quan sát rõ ràng, có rất nhiều người có thực lực cường đại đều không hiểu rõ có chuyện gì xảy ra. Trong lòng Thường Nguyên nặng nề, lúc đầu hắn đang muốn tránh về bên phải bây giờ phải kìm người lại, không đợi hắn có hành động tiếp theo, một đạo bạch mang đã đâm về phía mi tâm của hắn.

Chỉ có Thường Nguyên và Lam Tiểu Bố thấy rõ, đạo bạch mang này xuất phát từ trong miệng Diêm Tế. Đây cũng là đòn sát thủ của Diêm Tế, dùng để đối phó với những người có thực lực gần ngang bằng với hắn.

Chỉ trong nháy mắt, ánh mắt Thường Nguyên lóe lên tia u ám, hắn biết cho dù thế nào mình cũng không thể tránh thoát được chiêu đánh lén này. Nhưng mà cho dù hắn có chết, trước khi chết cũng phải khiến tên Diêm Tế này trọng thương.

Cuối cùng Thường Nguyên cũng chẳng quan tâm đến Song Nguyệt Hoàn Nhận đang đánh về phía cổ hắn, cũng không để ý đến bạch mang đánh lén mi tâm mình. Trường côn điên cuồng đánh về phía đầu Diêm Tế.

Hắn chỉ hi vọng trước khi mình bị gϊếŧ, một côn này có thể khiến Diêm Tế bị thương.

Lam Tiểu Bố không du dự nữa phát động Thần Hồn Thứ, đây chỉ là một phần. Ddoognf thời hắn còn tạo dựng một Thần Hồn Thuẫn, hi vọng có thể giúp Thường Nguyên cản lại một chút.

“Rắng rắc!” Thường Nguyên nghe thấy âm thanh xương sọ Diêm Tế bị vỡ ra, hắn thậm chí còn nhìn thấy óc văng tung tóe. Khiến hắn vui mừng chính là, hắn đnahs chết được Diêm Tế, còn đạo bạch mang đnahs lén hắn kia khi đến gần mi tâm của hắn, tốc độ đã chậm hơn rất nhiều.

Thường Nguyên nhanh chóng nghiên người, mấy đạo bạch mang bán về phái hắn trước đó đã sớm bay qua.