Chương 106: Ta hiểu rõ ngươi (2)

Hơn nữa hắn còn đang nghĩ đến một chuyện cực kỳ quan trọng, hắn lên đây cũng là vì hắn tin tưởng Lam Tiểu Bố, lúc trước khi hắn gϊếŧ Sensenbrenner, cũng là khi đang nằm ở thế hạ phong, thể nhưng Lam Tiểu Bố bảo hắn trực tiếp công kích, hắn làm theo lời Lam Tiểu Bố nói, cuối cùng lại có thể dùng hai quyền một cước xử lý Sensenbrenner.

Nhưng mà lần đó hắn cách Lam Tiểu Bố không xa, bây giờ hắn cách Lam Tiểu Bố ít nhất bốn mươi mét, xa như vây, Tiểu Bố giúp hắn như thế nào đây.

Trường đao của Hàn Thủ hơi dừng lại một chút, cho dù đã mất đi một chút khí thế, nhưng cũng Kerr cũng khó có thể tránh thoát.

Lam Tiểu Bố thở dài, Kerr là một người nhiệt huyết, nhưng thực lực lại hơi kém một chút. Mình mà không giúp đỡ, vậy thì Kerr chết chắc rồi, hắn nghi ngờ Kerr không thể nào tránh né được hai chiêu của đối phương. Lam Tiểu Bố cũng đoán được ý của Kerr, chắc hẳn Kerr cũng biết mình gϊếŧ được Sensenbrenner là nhờ hắn giúp, chỉ là người khác không biết thôi. Cho nên trước khi lên đài Kerr mới hỏi mình có thể giúp hắn hay không.

Gia hỏa này thật sự đã tin tưởng mù quáng vào mình rồi, chẳng lẽ đầu óc tên gia hỏa này toàn cơ bắp thôi sao? Lúc trước hắn cách Sensenbrenner không xa, bây giờ hắn cách Hà Thủ đến bốn mươi mét đấy.

Lam Tiểu Bố thật muốn đập đầu Kerr hỏi, nếu như hôm nay Đoán Thần Thuật của mình không đột phá lên cấp hai, vậy hôm nay hắn định đi chịu chết à?

Lam Tiểu Bố không dám dốc toàn lực thi triển Thần Hồn Thứ, nơi này khác với lúc ở quân doanh, một khi bị lộ ra sở hở, nhất định sẽ có người hoài nghi.

Thần Hồn Thứ chỉ đâm nhẹ vào đại não của Hàn Thủ, tay Hàn Thủ lắc nhẹ, khí thế lập tức giảm sút. Đao thế cũng không còn mạnh mẽ như trước, Kerr nhanh chóng thừa cơ hội này tránh thoát, sau đó hắn không chút do dự đánh một quyền.

Hắn không biết Lam Tiểu Bố làm như thế nào, nhưng hắn có thể khẳng định vừa rồi là Lam Tiểu Bố giúp hắn. Ngay cả lúc gian lận trong đợt kiểm tra vào Chinh Tinh quân cũng vậy, Lam Tiểu Bố luôn có một loại năng lực thần kỳ nào đó.

Ánh mắt Hàn Thủ thay đổi, ánh mắt nhìn về phái Kerr cũng cảnh giác hơn. Vừa rồi mặc dù linh hồn bị công kích chỉ trong nháy mắt, nhưng hắn khẳng định là do Kerr làm. Kerr có bí pháp này, khó trách lại dám lên đây khiêu chiến hắn. Hắn nhất định phải tốc chiến tốc thắng, hơn nữa tuyệt đối không thể gϊếŧ Kerr, phải lấy được bí mật này tới tay trước đã.

Nắm đấm của Kerr vung tới, giờ phút này quyền phong hoàn toàn bao phủ Hàn Thủ. Mặc dù theo Hàn Thủ thấy, loại quyền phong này có bao phủ cũng chẳng sao, thế nhưng người khác thì lại không thấy thế.

Trong mắt Hàn Thủ lóe lên tia dữ tợn rồi biến mất, hắn quyết định chặt hai chân Kerr, sau đó mang Kerr đi. Lý do sao? Kerr đã tìm giúp hắn rồi đó, là cá lọt lưới của Lam Á tinh, còn lý do nào tốt hơn sao?

Lam Tiểu Bố là người đầu tiên biết Kerr đã lâm vào tuyệt cảnh, đây không phải là do hành động của Kerr không đúng, mà thực sự chênh lệch giữa hai người quá lớn. Hắn cũng hiểu rõ, lúc này mình chỉ có thể dốc hết toàn lực, quyền phong của Kerr bao phủ cả người Hàn Thủ, hắn nhất định phải thừa dịp Hàn Thủ còn chưa phản công mà khiến Hàn Thủ trọng thương, lúc này mà ra tay thì khả năng bị người khác nhìn ra là nhỏ nhất.

Lam Tiểu Bố nhanh chóng chọn đúng lúc Hàn Thủ đang định vung đao, Thần Hồn Thứ của hắn hoàn toàn đánh sâu vào đại não của Hàn Thủ.

Cả người Hàn Thủ ngẩn ngơ, cũng không thể nào nghiêng đầu né tránh quyền này của Kerr, sau đó là một tiếng kêu đau đớn thảm thiết, dường như cũng cùng lúc đó, nắm đấm của Kerr cũng đánh vào đầu Hàn Thủ.

Từ góc nhìn của người bên ngoài, Hàn Thủ kêu thảm chính là do một quyền của Kerr đánh vào đầu mà nên. Trên thực tế, Lam Tiểu Bố rất rõ, nếu có người nào có ánh mắt cực kỳ tốt, chắc hẳn có thể thấy được khi Hàn Thủ kêu thảm và lúc nắm đấm của Kerr chạm đến đầu Hàn Thủ xảy ra gần như cùng lúc.

Nếu có thể nhìn ra được điểm này, vậy thì nhất định sẽ biết Hàn Thủ kêu đau đớn như vậy không hề liên quan đến đòn đánh kia của Kerr, nhiều lắm thì cũng chỉ hoài nghi vào lúc Kerr ra tay đã sử dụng ám chiêu mà thôi. Nếu như có người cẩn thận thu hình lại nghiên cứu, vậy thì rất khó nói. Lam Tiểu Bố chỉ hy vọng vào lúc người ta nghiên cứu bản thu hình, mình đã rời khỏi Thiên La tinh.

Trên quảng trường lập tức chìm vào yên tĩnh, nội dung cốt truyện mà mọi người phỏng đoán hoàn toàn khác. Theo lý thuyết mà nói thì Kerr phải bị gϊếŧ chết mới đúng, kết quả lại là Hàn Thủ bị gϊếŧ, hơn nữa còn là bị gϊếŧ chết cực nhanh, vô cùng quỷ dị.

Kerr vươn tay nắm lấy trường đao của Hàn Thủ, quay người nhảy xuống đài thi đấu. Chiến lợi phẩm này hắn có thể tùy ý xử lý, hắn lấy đi cũng chẳng có ai nói gì. Trong lòng hắn bây giờ vô cùng vui sướиɠ, đồng thời cũng rõ rành mình kém cao thủ chân chính như trên trời dưới đất.

“Chân Nặc tinh thắng một trận, tiếp theo là trận giao đấu giữa tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp bốn Hổ Ngang tinh và tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp ba Thái Tầm tinh…”

Thái Mạt Trường đâu còn quan tâm gì đến trận đấu kế tiếp mà loa phát thanh đang thông báo, hắn đang dại ra. Kerr thắng, một hộ vệ tân binh của Chân Nặc tinh tinh hắn lại có thể thắng được thiên tài thi tuyển của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp ba Phi Phác tinh? Nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy, hắn cho rằng mình bị hoa mắt rồi.

Chẳng những là thắng, còn thắng vô cùng dễ dàng, thoải mái, giống như chỉ dùng một quyền, đúng, chỉ một quyền đã có thể giải quyết được một cường giả của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp ba.

“Lam úy trưởng, trước đó ta đã trách oan ngươi rồi, thật không ngờ Kerr lại mạnh như vậy, thật sự quá tốt.” Thái Mạt Trường kích động không thôi nói với Lam Tiểu Bố.

Tong lòng Lam Tiểu Bố lại thầm nghĩ, Thái Mạt Trường này đúng là một người có tài, co được dãn được, hoàn toàn không thềm để ý đến mặt mũi của mình.

“Kerr, lợi hại.” Giờ phút này khi Kerr quay lại, Thái Mạt Trường là người đầu tiên nghênh đón.

Kerr xua tay nói, “Chỉ là may mắn thôi.”

Thái Mạt Trường nghiêm mặt nói, “Kerr, cho dù kết quả của lần chọn lựa này như thế nào, lần này ngươi quay về nhất định sẽ được làm thiếu hầu, ta đảm bảo với ngươi. Hi vọng trong những cuộc giao đấu tiếp theo, ngươi có thể tiếp tục ra sức vì Chân Nặc tinh ta.”

Kerr sờ đầu nói, “Đa tạ Lục vương tử.”

Kerr trong lòng cười ha ha, hắn đã nhìn ra thái độ của Lam Tiểu Bố đối với Lục vương tử, chắc là sẽ không quay về Chân Nặc tinh nữa. Nếu như Tiểu Bố không quay về, vậy thì hắn nhất định cũng sẽ đi theo Tiểu Bố, về Chân Nặc tinh làm gì chứ? Thiếu hầu hiếm có lắm sao? Lúc trước khi hắn còn ở Lam Á tinh, hắn còn là đại hầu của tứ tinh Chiến Điệp quân đấy. Kết quả như thế nào, không phải cuối cùng vẫn lang thang khắp vũ trụ đây sao?