Chương 102: Kết quả không thể tin được.

Thần niệm của Lam Tiểu Bố nhanh chóng mở rộng ra, thần niệm không cảm nhận được dao động, cũng không thể ngăn được sự công kích của loại sóng điện từ đáng sợ này.

Từng tiếng kêu đau đớn thảm thiết truyền đến, chỉ trong thời gian ngắn, Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy hơn mười người ngã xuống. Ngay cả Cổ Đạo cũng run rẩy, gào thét trầm thấp.

Trong lòng Lam Tiểu Bố hiểu rõ, mặc dù chuyện này đối với hắn không là gì cả, nhưng đối với người bình thường, loại công kích tinh thần này là trí mạng.

Thần niệm không thể nào ngăn cản trực tiếp được, Lam Tiểu Bố lập tức thi triển Thần Hồn Thứ. Một khắc sau, Lam Tiểu Bố biết được, Thật Hồn Thứ có tác dụng, Thần Hồn Thứ có thể đánh tan sóng điện từ công kích tinh thần này. Sau khi đánh tan công kích này rồi, sự công kích đến đại não sẽ yếu đi rất nhiều.

Phạm vi phòng ngự của Thần Hồn Thứ quá nhỏ, Lam Tiểu Bố che chở cho Kerr và Cổ Đạo trước, đồng thời vội vàng nghĩ nên làm thế nào để mở rộng phạm vi phòng hộ. Hơn nữa Thần Hồn Thứ của hắn cũng không thể duy trì được lâu, với cấp độ thần niệm bây giờ của hắn, không thể kiên trì được mấy phút.

Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố vừa thi triển Thần Hồn Thứ, vừa vận chuyển Đoán Thần Thuật.

Rất nhanh, Lam Tiểu Bố lập tức cảm thấy vui mừng, lực lượng công kích tinh thần này hình như có thể hấp thu được, sau đó hóa thành trợ lực giúp hắn tu luyện. Cũng giống như nguyên khí nồng đậm có thể giúp hắn tăng cường nội khí.

Hắn không ngừng hấp thu loại lực lượng điện từ này tu luyện Đoán Thần Thuật, sau đó Lam Tiểu Bố cảm nhận được mười người xung quanh đã tốt hơn rất nhiều. Lam Tiểu Bố lại càng điên cồng tu luyện, đồng thời thử cách chuyển đổi Thần Hồn Thứ. Bây giờ Thần Hồn Thứ đã tụ tập thần niệm thành một cây châm, có lực công kích vô cùng cường đại. Lam Tiểu Bố đang thử biến Thần Hồn Thứ thành mặt phẳng, hóa thành tấm chắn mỏng, sau đó ngăn cản những người còn lại bị tấn công tinh thần.

Bất cứ thứ gì đều có chung một đạo lý, quen tay hay việc, Lam Tiểu Bố không tốn bao nhiêu công sức đã có thể tạo ra một cách sử dụng thần niệm mới, đó chính là Thần Hồn Thuẫn.

Nếu như nói Thần Hồn Thứ có thể áp súc thần niệm trở thành trạng thái công kích cường đại nhất, vậy thì Thần Hồn Thuẫn có thể biến thần niệm thành trạng thái bảo vệ cường đại nhất.

Thần niệm quả nhiên là đồ tốt, Lam Tiểu Bố vô cùng vui vẻ, vừa mở rộng phạm vi bảo vệ của Thần Hồn Thuẫn, vừa tiếp tục rèn luyện Đoán Thần Thuật của mình.

“Oanh!”

Lam Tiểu Bố không biết mình đã hấp thu bao nhiêu, đột nhiên cảm thấy đầu óc mình có chút trống rỗng, sau đó thần niệm trực tiếp mở rộng lên phạm vi 50 mét. Mọi sự biến hóa xung quanh đều trở nên rất chậm, thậm chí ngay cả sóng điện từ đang công kích tinh thần của mọi người kia, mơ hồ có thể nắm bắt được.

Lam Tiểu Bố siết chặt tay thành nắm đấm, hắn vẫn mãi không thể đột phá Đoán Thần Thuật, vậy mà hôm nay lại ngoài ý muốn đột phá tầng một lên đến tầng thứ hai.

Nghĩ đến việc mình có thể bước vào cảnh giới Tiên Thiên Trúc Cơ thành công, Lam Tiểu Bố lại không nén được vui mừng.

Sau khi rời khỏi Địa Cầu, tiến vào vũ trụ, hắn vẫn luôn cố gắng nỗ lực, cho đến hôm nay, mọi sự cố gắng của hắn đã được đền đáp. Cho dù đột phá chỉ là chuyện trong chớp mắt, nhưng Lam Tiểu Bố hiểu rõ, điều này có quan hệ rất lớn với việc hắn bình thường luôn điên cuồng tu luyện. Chỉ cần khi hắn tu luyện có đôi khi buông lỏng nửa đường, vậy thì cho dù có được cơ hội như hôm nay, hắn cũng không thể đột phá lên cấp hai một cách chắc chắn như vậy được.

Đoán Thần Thuật đột phá lên cấp hai, phạm vi thần niệm bao trùm lên đến 50 mét, Thần Hồn Thuẫn của Lam Tiểu Bố cũng mở rộng thêm, có thể dễ dàng bao trùm tất cả mọi người. Nhưng mà hắn cũng không ngăn cản hoàn toàn những luồng công kích tinh thần này, mà vẫn thỉnh thoảng để lọt một vài tia công kích đánh vào ý chí của những hộ vệ này.

Mấy phút sau, thần niệm của Lam Tiểu Bố lại cảm nhận được dưới chân đang di chuyển, công kích tinh thần cũng có xu hướng yếu hơn. Lam Tiểu Bố không chút do dự thu hồi Thần Hồn Thuẫn của mình lại, cùng dừng rèn luyện Đoán Thần Thuật.

Sau một khắc, trước mắt mọi người lập tức tỏa sáng, bọn họ xuất hiện trong một căn phòng sáng tỏ.

Lam Tiểu Bố dùng thần niệm rà quét, thấy rõ ràng những thiên tài tham gia thi tuyển của những tinh cầu khác đều đang ở gần đó. Nhưng mà mỗi hành tinh đều bị ngăn cách trong một căn phòng, ở trong phòng lại không thể nhìn thấy được tình huống bên ngoài. Trừ khi có người giống như Lam Tiểu Bố, có thần niệm là món thần khí để gian lận.

Chân Nặc tinh có 61 người hộ vệ, cộng thêm Cổ Đạo và năm thiên tài tham gia thi tuyển, giờ phút này còn lại ba mươi hộ vệ. Còn năm vị thiên tài tham gia thi tuyển kia thì không tổn thất một ai.

Thần niệm của Lam Tiểu Bố cũng rà quét kết quả thi tuyển của những tinh cầu còn lại một chút, bình thường tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp một còn lại hai ba người đã không tệ rồi, có một vài tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp một thậm chí còn bị diệt cả đoàn. Tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp hai thì trên cơ bản còn lại bảy, tám tên hộ vệ, thiên tài tham gia thi tuyển cũng sẽ tổn thất một hai người.

Tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp ba thì còn mười mấy người hộ vệ, thiên tài tham gia thi tuyển trên cơ bản đều còn sống, hoặc là tổn thất một hai người.

Tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp bốn thì bình thường sẽ còn lại hai mươi, ba mươi người hộ vệ, thiên tài tham gia thi tuyển thì khoảng mười bốn, mười lăm người. Loại tổn thất này, hiển nhiên không phải cứ nhiều người thì tổn thất sẽ ít đi. Ngược lại, càng nhiều người thì tổn thất càng nhiều.

Tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp năm bây giờ còn chưa thấy xuất hiện, nhưng mà dựa theo bình quân như vậy, Lam Tiểu Bố biết chắc Chân Nặc tinh bọn họ phải được gọi là nhân tài kiệt xuất.

“Chúng ta còn lại ba mươi hộ vệ sao?” Lúc đầu Thái Mạt Trường đã tuyệt vọng rồi, bây giờ thấy hộ vệ còn thừa lại bên người, cả năm thiên tài tham gia thi tuyển cũng chẳng thiếu đi một ai, hắn hoài nghi không biết mắt mình có bị hỏng rồi hay không.

“Mạt Trường đại ca, có phải nơi kiểm tra xảy ra vấn đề rồi không…” Persia cũng vô cùng kinh ngạc, nàng rõ ràng đã biết được sự tàn khốc của vòng thứ nhất cuộc thi tuyển tinh hệ. Cho dù có đủ 100 hộ vệ, có thể còn lại bảy tám người đã được xem là vô cùng may mắn rồi, mà trong năm người các nàng cũng phải tổn thất một hai người. Bây giờ lại còn lại 30 hộ vệ, mà năm người bọn họ thì không thiếu một ai.