Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khí Vũ Trụ

Chương 101: Thi tuyển tinh hệ (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trước đó Lam Tiểu Bố còn tưởng rằng đây là kị binh, nhưng lúc này nhìn kỹ lại mới biết được, thứ những binh sĩ này cưỡi cũng không phải là ngựa mà là một loại máy móc giống như ngựa. Từ sau khi tu luyện thần niệm, giác quan thứ sáu của Lam Tiểu Bố lại càng nhanh nhạy hắn, loại ngựa máy móc này khiến hắn cảm thấy có sự uy hϊếp rất lớn.

Qua mười phút sau, một chiếc xe bình thường từ giữa thông đạo tiến tới, sau đó đứng lại ở phía trước thông đạo.

Cửa xe mở ra, một người đàn ông 30 tuổi bước ra, tóc người đàn ông này hơi thưa thớt, tựa hồ không phù hợp với tuổi tác của hắn. Trên người hắn không chỉ có tóc không phù hợp, còn có cặp mắt. Cặp mắt kia khiến Lam Tiểu Bố có cảm giác hơi là lạ, tựa như có chút vặn vẹo.

Nhìn bộ dáng của 200 thủ vệ xung quanh, Lam Tiểu Bố đoán rằng thân phận của người đàn ông này không hề đơn giản.

Người đàn ông này vẫy vẫy tay với tất cả mọi người trên quảng trường, sau đó cao giọng nói, “Rất nhiều người có lẽ còn chưa biết ta là ai, ta tự giới thiệt một chút. Ta tên là Mộc Trạch Cực, là quốc chủ Sùng Nguyên đế quốc của Thiên La tinh, hôm nay đến đây để ủng hộ mọi người. Thật ra mỗi lần ta đứng đây đều cảm thấy vui vẻ, lại có chút lo lắng, vui vẻ là do tinh hệ Bách Ma chúng ta có nhiều thiên tài đến tham gia lần tuyển chọn này, ta lo lắng là trong kì tuyển chọn có chút nguy hiểm khó tránh khỏi.

Nhưng tuyển chọn thì nhất định phải có, nếu không thì tinh hệ Bách Ma chúng ta sẽ càng ngày càng yếu, cuối cùng sẽ bị xóa tên trong vũ trụ này. Hôm nay ta tới đây, là muốn hứa với các vị thiên tài tham gia tuyển chọn một việc, chỉ cần thông qua được cuộc thi tuyển tinh hệ Bách Ma lần này, ai cũng có thể trở thành người đứng trên vạn người. Nếu như tương lai có thể vượt qua cạnh tranh tinh hệ, trở thành thiên tài của Ngọc Khải tinh, vậy ngươi có thể tùy ý chọn một nơi trên Thiên La tinh làm vua.

Trừ chuyện đó ra, tất cả hộ vệ, chỉ cần có thể bảo vệ được thiên tài của tinh cầu mình, đồng thời bản thân cũng sống sót. Vậy thì ngươi cũng có thể ở lại Thiên La tinh vĩnh viễn, đồng thời có được thân phận quý tộc.”

Trong đám người truyền đến tiếng la kích động, hiển nhiên câu nói sau cùng mới là điều mà phần lớn người ở đây mong chờ.

Mộ Trach Cực vung tay lên, “Ta tuyên bố, cuộc thi tuyển bây giờ chính thức bắt đầu.”

Mộc Trạch Cực lui xuống, cánh cửa kia cũng lộ ra ngoài.

Tiếng loa phóng thanh trên quảng trường vang lên, “Tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp hai Nghịch Lang tinh, tiến vào thông đạo tham gia thi tuyển…”

Âm thanh vừa dứt, trong đám người có hơn một trăm người bước ra. Trong đó trăm người kia bao bọc năm người đàn ông ở giữa, sau đó chậm rãi tiến vào cửa lớn, cuối cùng biến mất không còn tung tích. Có thể đoán được, năm người đàn ông kia chính là tuyển thủ tinh anh tham gia thi tuyển của Nghịch Lang tinh, hay nói cách khách chính là thiên tài của Nghịch Lang tinh.

Chờ sau khi toàn bộ người của Nghịch Lang tinh tiến vào xong, tiếng loa lại vang lên lần nữa, “Tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp một Thải Viên tinh.”

Lần này đi ra đầu tiên là ba người hai nam một nữ, đi sau ba người là 50 người hộ vệ, 50 hộ vệ này vây quanh ba người kia.

Sau khi toàn bộ người của Thải Viên tinh tiến vào trong, đến lượt tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp ba Hải Thần Tinh. Số tinh anh thiên tài của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp ba Thải Viên tinh là mười người, còn hộ vệ thì lên đến 200 người.

Những đại tinh cầu lần lượt đi vào khiến Lam Tiểu Bố dần dần hiểu rõ, tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp một thường có ba người thiên tài tham gia, hộ vệ là 50 người. Nhân số dự thi của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp hai là năm người, hộ vệ là 100 người. Còn nhân số dự thi của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp ba là mười người, số lượng hộ về lại càng nhiều hơn, lên đến 200 người.

Đến tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp bốn, Lam Tiểu Bố nghe thấy được nhân số dự thi của Xá Dạ tinh là hai mươi người, số lượng hộ vệ cũng tăng lên 400 người. Đáng tiếc là Lam Tiểu Bố không nghe được đến tên của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp năm thì đã đến lượt Chân Nặc tinh.

Chân Nặc tinh là tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp hai, dựa theo quy định là năm người tham gia, 100 người bảo vệ.

Mà bây giờ hộ vệ tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp hai tham gia chỉ có sáu mươi mốt người, còn có một con thú cưng không biết là sói hay chó.

Hiện trường vốn nghiêm túc, thậm chí có hơi bi tráng, khi nhìn thấy nhóm người của Chân Nặc tinh xuất hiện, cuối cùng có người nhịn không được cười lên, bầu không khí cũng dễ chịu hơn nhiều.

Thái Mạt Trường lạnh lùng nhìn lướt qua Lam Tiểu Bố, hắn biết khả năng thông qua của Chân Nặc tinh cơ hồ là không. Mỗi lần xét tuyển nội bộ trong Ngọc Khải tinh, cũng chưa từng thấy qua những đại biểu thiên tài tinh hệ của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp một, vì sao lại thế? Không phải là do thiên tài của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp một rất khó thông qua vòng thi tuyển thứ nhất sao?

Bây giờ hộ vệ của bọn họ chỉ có sáu mươi mốt người, có khác gì với tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp một chứ?

Lam Tiểu Bố hoàn toàn không quan tâm đến thái độ của Thái Mạt Trường, chỉ đang nghĩ thần niệm của mình có thể ngăn cản sóng điện não công kích được hay không.

Cộng thêm năm người Thái Mạt Trường, cả đám người Lam Tiểu Bố bước vào trong thông đạo. Năm người Thái Mạt Trường vẫn đứng chính giữa, sáu mươi mốt hộ vệ còn lại bao bọc xung quanh.

Thông đạo tối tăm lại vô cùng rộng rãi, một đám người vừa tiến vào xong, lập tức cảm thấy dưới chân hơi chấn động.

Cho dù không thể nhìn được bằng mắt thường, nhưng dựa vào thần niệm, Lam Tiểu Bố có thể nhìn thấy rõ, vị trí dưới chân bọn họ đang di chuyển. Cũng giống như vòng kiểm tra thứ ba lúc hắn ở Chân Nặc tinh, chỉ cần đi vào phòng kiểm tra, phòng kiểm tra có thể di chuyển.

Lam Tiểu Bố còn chưa kịp đi, cẩn thận quan sát xem dưới chân có hố không, đã lập tức cảm nhận được từng đợt sóng như kim đâm vào não hải, hơn nữa gợn sóng này càng lúc càng mạnh.
« Chương TrướcChương Tiếp »